Translate this page: English French German Spanish Vietnam
Gs Nguyễn Lý Tưởng: Cùng tắc biến, biến tắc thông

Giáo sư Nguyễn Lý Tưởng
Nhận Định về việc Công An cưỡng chiếm chùa Liên Trì
của Hòa Thượng Thích Không Tánh tại Saigon

Gs Nguyễn Lý-Tưởng trả lời các câu hỏi của Lạc Việt diễn đàn Paltalk
“Yểm Trợ Khối 8406” tối Chúa nhật 25/9/2016 lúc
7:00 PM giờ California
.Đề tài : Công An cưỡng chiếm chùa Liên Trì...)

1. Lạc Việt: Xin Giáo sư cho biết về vụ công an Saigon bao vây và cưỡng chiếm
chùa Liên Trì của Hòa Thượng Thích Không Tánh ?

Gs Nguyễn Lý-Tưởng: Mới đây, chính quyền cộng sản Việt Nam tại TP Saigon đưa ra một dự án xây dựng thành phố mới trong khu vực Thủ Thiêm, bên kia sông Saigon. Họ đã khoanh vùng và ra lệnh cho dân di dời nhà cửa đi nơi khác trong đó có hai cơ sở tôn giáo là Dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm và chùa Liên Trì.

Dòng Mên Thánh Giá Thủ Thiêm gồm có tu viện, trường học, bệnh xá, cơ sở từ thiện xã hội và giáo dục bao gồm trong một khu đất rộng lớn và lâu đời ước chừng trên một trăm năm, có người nói đã hai trăm năm rồi. Chung quanh tu viện này có giáo dân cư ngụ và sinh hoạt tôn giáo mỗi ngày, mỗi cuối tuần. Cái tên Dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm đã có từ thời vua Gia Long...Trong vùng này, ai ai cung biết Dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm.

Chùa Liên Trì cũng đã có tên từ 60 hay 70 năm nay và hiện nay do Hòa Thượng Thích Không Tánh trụ trì.

Trong dự án xây dựng thành phố mới và khoanh vùng để giải tỏa thì không dự trù dành cho cơ sở tôn giáo, nghĩa là trong thành phố này không có nhà thờ, tu viện của Công Giáo cũng như của Phật giáo mặc dù chính quyền cộng sản Việt Nam tại Saigon dư biết là dân chúng ở trong vùng này đa số là tín đồ Công Giáo hay Phật Giáo. Tính cách vô thần của Cộng Sản là như vậy, họ không dự trù có chỗ cho tôn giáo tồn tại, họ cũng không nghĩ đến nhu cầu về sinh hoạt tôn giáo của người dân. Trong Hiến Pháp của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam có ghi rõ quyền tự do tôn giáo của người dân nhưng cộng sản luôn chủ trương tiêu diệt tôn giáo.

Sở dĩ họ chưa làm được là vì lòng dân còn niềm tin tôn giáo. Khi nào có cơ hội để loại trừ tôn giáo ra khỏi sinh hoạt tinh thần của con người thì họ làm ngay. Tại Miền Bắc, trong vùng Việt Minh kiểm soát trước 1954, họ đã tịch thu tài sản, cơ sở tôn giáo rồi. Sau 1954, họ đưa ra chính sách cải cách ruộng đất và họ đã buộc Giám Mục Trần Hữu Đức là thành phần địa chủ và đưa ngài ra đấu tố vì ngài là người đứng đầu Giáo Hội Công Giáo của 03 tỉnh Quảng Bình, Hà Tĩnh và Nghệ An thường gọi là Giáo phận Vinh. Giáo dân Vinh vào thời đó đã đứng lên tranh đấu quyết liệt, kết quả là họ đã bị đàn áp dẫm máu...

Trở lại vấn đề Dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm, phía Công Giáo đã lên tiếng và nhất là các nữ tu Dòng Mên Thánh Giá Thủ Thiêm đoàn kết với hậu thuẫn của giáo dân trong vùng nên công an chưa dám ra tay tàn bạo như vụ chùa Liên Trì. Xin lưu ý : trong vùng Saigon, Gia Định, Long Khánh, Vũng Tàu, Bà Rịa...hiện đang tập trung hàng triệu người Công Giáo...nếu lực lượng Công Giáo vùng này cùng đứng lên thì cộng sản Việt Nam không thể đàn áp mạnh tay được.

Chính quyền cộng sản Việt Nam tại Saigon đã ra lệnh cho Hòa Thượn Thích Không Tánh phải dời chùa Liên Trì đi chỗ khác...nhưng từ lâu Hòa Thượng không chấp hành lệnh này và còn xây dưng, mở mang thêm nhiều cơ sở chung quanh chùa. Hòa Thượng Thích Không Tánh là cái gái trước mắt bọn Công An vì ông thường tổ chức cứu trợ đồng bào gặp thiên tai, cứu trợ Thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa.

Ngoài ra ông còn là tiếng nói đại diện cho những Phật tử đối lập, tranh đấu đòi tự do dân chủ, tự do tôn giáo và nhân quyền cho Việt Nam. Ông là người sát cánh với Hòa Hảo, Cao Đào, Công Giáo trong nước trong Hội Đồng Liên Tôn bên cạnh nhóm Linh Mục theo tinh thần của Tổng Giám Mục Nguyễn Kim Điền ở Huế như các Linh mục Nguyễn Văn Lý, Nguyễn Hữu Giải, Phan Văn Lợi và các Linh mục Dòng Chúa Cứu Thế Saigon và Thái Hà (Hà Nội) trong các cuộc tranh đấu nói trên.

Theo Thông cáo của Hòa Thượng Thích Nguyên Trí (chùa Bát Nhã, California) hiện là Đệ I Phó Chủ Tịch nội vụ Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất:

 “Vào sáng ngày 8 tháng 9 vừa qua, hàng ngàn người và hơn 500 bộ đội đã tấn công thẳng vào chùa Liên Trì để bắt đi gần 10 tu sĩ và người làm việc công quả trong chùa. Riêng Hòa Thượng Thích Không Tánh bị lên cơn đau tim ngất xỉu và công an đã đưa đi bệnh viện cấp cứu. Cuộc cưỡng ép san bằng chùa Liên Trì “thành công” lớn, hiện nay chùa Liên Trì chỉ còn là một đống gạch vụn hoang tàn đổ nát.”

Chúng tôi trích lại một đoạn trong Thống Cáo của Thầy Nguyên Trí chùa Bát Nhã để cho mọi người biết tình hình hiện nay của chùa Liên Trì (vùng Thủ Thiêm, bên kia sông Saigon, nơi Hòa Thượng Thích Không Tánh trụ trì).

Trước sự kiện này, mọi người nêu lên câu hỏi: Theo sách vở, báo chí từ 1963 đến nay tại Saigon vẫn khẳng định Phật Giáo chiếm 85% dân số, vậy thì 85% phần trăm đó ở đâu mà không đứng lên bênh vực cho Thầy Không Tánh và chùa Liên Trì?

Chúng ta phải đứng lên, phải có tiếng nói và hành động bênh vực cho Thầy Không Tánh và chùa Liên Trì.

2. Lạc Việt:  Giáo sư quen biết Hòa Thượng Thích Không Tánh trong trường hợp nào?

Gs Nguyễn Lý-Tưởng: Vào khoảng tháng 5/1992, tại Huế đã nổ ra một cuộc tranh đấu của Phật Giáo “không cho nhà nước đứng ra tổ chức đám tang của Đại Lão Hòa Thượng Thích Đôn Hậu, đương kim Tăng Thống của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất vừa viên tịch tại chùa Thiên Mụ”...

Phật Giáo tại Huế nói rằng Hòa Thượng Thích Đôn Hậu là người của Phật Giáo, ngài viên tịch tại chùa Thiên Mụ thì đám tang của ngài phải do Giáo Hội và Phật tử tại Huế tổ chức an táng...Chính quyền cộng sản Việt Nam không được lợi dụng ngài cho mục đích tuyên truyền lừa dối của họ...

Mai Chí Thọ lúc đó là Đại Tướng chỉ huy Bộ Công An tại Hà Nội đã vào Huế, huy động một lực lượng 3000 công an để sẵn sàng hành động. Bên Phật Giáo có Thích Trí Tựu, Thích Trí Tạng, v.v. đã lãnh đạo Phật tử và đồng bào đốt xe công an ngay giữa phố Trần Hưng Đạo và phát động một cuộc đấu tranh chống chính quyền. Theo báo chí ngoại quốc ghi nhận đã có khoảng 50.000 người xuống đường.

Theo dư luận ở Huế cho biết, trước khi mất, Hòa Thượng Thích Đôn Hậu có để lại một di chúc nói rõ ngài đã bị Cộng Sản lừa dối...mà di chúc đó đang nằm trong tay Thượng Tọa Thích Không Tánh (lúc đó đang có mặt ở Huế và đã trực tiếp với Hòa Thượng Thích Đôn Hậu, đệ tam tăng thống...)

Tình hình Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam lúc đó có hai phe: Phe Quốc Doanh tức Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam do cộng sản Việt Nam dựng lên (là mặt nổi) và phe Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất là Giáo Hội Phật Giáo ra đời tại Miền Nam Việt Nam sau khi Tổng Thống Ngô Đình Diệm bị lật đổ. Sau đó, Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất này lại chia ra hai phe là Phe Ấn Quang và Phe Việt Nam Quốc Tự...Sau 1975, Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất không chịu nhập vào tổ chức PG Việt Nam của nhà nước. Thầy Không Tánh theo Thầy Huyền Quang, Thầy Quảng Độ là Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất hiện nay (không theo nhà nước cộng sản Việt Nam)...Xin tạm giải thích như thế vì không có thì giờ để đi vào chi tiết...)

Năm 1992,  Tôi là Nguyễn Lý Tưởng bị bắt lại lần thứ hai sau khi đã có hộ chiếu xin xuất cảnh định cư tại Hoa Kỳ theo diện cựu tù nhân chính trị (H.O)...Một ngày trước khi  được phái đoàn Hoa Kỳ phỏng vấn, tôi bị công an chận đường bắt đưa vào giam tại 4 Phan Đăng Lưu trước mặt chợ Bà Chiễu Gia Định (tức trại giam Gia Định thời Việt Nam Cộng Hòa)...Tôi bị biệt giam, sau đó đưa qua giam tại 3-C Bến Bạch Đằng Saigon (nay là 3-C Tôn Đức Thắng) tức trại giam đặc biệt của Trung Ương Tình báo thời Việt Nam Cộng Hòa. Khoảng tết Trung Thu năm 1992, tôi bị đưa trở lại 4 Phan Đăng Lưu, Gia Dịnh, giam chung với Gs Đoàn Viết Hoạt,v.v. bị kết tội “Hoạt động lật đổ chính quyền”...

Một hôm, tên Trung Úy Công An (nữ) gọi  tôi ra lãnh quà của gia đình.

Tôi vừa cầm gói quà thì rất ngạc nhiên vì gói quà được gói bằng một bao vải màu vàng như áo nhà sư bên Phật Giáo và chữ viết ngoài không phải là nét chữ của vợ tôi...Khi tôi bị bắt vào tháng 6/1992 thì vợ tôi bị bệnh nặng phải vào bệnh viện, sau đó trở về nhà...Vì không thấy nét chữ của vợ tôi nên tôi hêt sức bối rối và lo lắng. Nhưng bất thình lình, tên Trung Úy công an nữ, chạy đến và giựt lại gói quà trên tay tôi và dẫn tôi trở lại phòng biệt giam.

 Tôi không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Tôi đem chuyện đó bàn với Gs Đoàn Viết Hoạt, trước 1975 là Phụ Tá Viện Trưởng Đại Học Vạn Hạnh tại Saigon. Hai chúng tôi nghĩ rằng phải có một nhà sư nào tên Tưởng, trùng tên với tôi hiện bị bắt giam tại đây.

Tối hôm đó, anh Hoạt nhờ người ở phòng bên cạnh chuyển đi từ phòng này qua phòng khác hỏi nhau có nhà sư nào tên Tưởng vừa bị bắt vào đây không? Khoảng một giờ đồng hồ sau thì có tin trả lời: có Thầy Trí Lực tên thật là Phạm Văn Tưởng, ở Đà Lạt mới bị bắt vào đây.

Một thời gian sau đó, toàn bộ tù tại 4 Phan Đăng Lưu được chuyển qua Khu Kiên Giam Chí Hòa Saigon.

Chúng tôi bị đưa vào khu KG tức Kiên Giam của lao xá Chí Hòa (trên lầu) anh chi em bị giam ở đây lợi dụng lúc không có công an đi qua thì nói chuyện với nhau. Tôi được tin có Thượng Tọa Thích Không Tánh hiện nằm chung phòng biệt giam với anh Ngô Văn Vinh. Anh Vinh là đảng viên Đại Việt Cách Mạng Đảng ở Huế, cử nhân Luật và cao học Luật, là bạn của tôi, bị bắt một lần với tôi. Mỗi khi có gia đình đến thăm thì tôi đi chung với Thầy Thích Không Tánh và anh Phạm Đức Khâm (Việt Nam Quốc Dân Đảng) thành một nhóm 3 người từ khu Kiên Giam ra tới khu thăm gặp gia đình.

Mỗi người một vụ khác nhau nên được đi chung với nhau mà không sợ “thông cung” (dặn dò nhau phải khai những gì cho ăn khớp nhau). Tôi đi chậm lại để nói chuyện với Thầy Không Tánh và hai bên thông báo cho nhau biết về tình hình...Tôi cũng nhờ Thầy nói lại cho anh Ngô Văn Vinh biết về tình hình của chúng tôi...Nhưng tất cả những lời khai đã được ghi vào biên bản rồi và đã có bản kết cung...

3. Lạc Việt: Xin Giáo Sư cho biết, trong thời gian ở chung với Hòa Thượng Thích Không Tánh tại Khu Kiên Giam lao xá Chí Hòa Saigon, tinh thần tranh đấu của Hòa Thượng Thích Không Tánh như thế nào?

Gs Nguyễn Lý-Tưởng: Thời gian ở khu kiên giam Chí Hòa đã xảy ra một cuộc tranh đấu của tù nhân với Ban Giám Thị Trại, chúng tôi tuyệt thức để phản đối và Thầy Thích Không Tánh là người tranh đấu hăng hái nhất. Sau này, khi được ra khỏi nhà tù, qua Mỹ, tôi đã gặp anh Ngô Văn Vinh và được anh Vinh cho biết thêm về Thích Không Tánh...Tôi theo dõi các hoạt động của Thầy Không Tánh qua internet và báo chí...Thầy có vóc dáng thấp và nhỏ con, hơi gầy...nhưng tiếng nói sang sảng và tinh thần tranh đấu bất khuất...Lúc đó, Thầy là Thượng Tọa, bây giờ là Hòa Thượng.

Sau vụ đám tang Hòa Thượng Thich Đôn Hậu tai Huế, các nhà sư Thích Trí Tạng, Thích Trí Tựu và Phật tử Huế tranh đấu...Thượng Tọa Thích Không Tánh bị bắt giam, chung phòng với anh Ngô Văn Vinh là một đảng viên Đại Việt CM ban của tôi. Tôi biet Hoa Thuong Thich Không Tánh trong trườong hợp đó...

 

4. Lạc Việt: Tại sao các Giáo Hội có vẻ dè dặt trước sự đàn áp tôn giáo của cộng sản Việt Nam?

Gs Nguyễn Lý-Tưởng: Trong quá khứ nhiều vị lãnh đạo các tôn giáo cũng như tu sĩ, tín đồ đã tỏ ra bất khuất...Nhưng cũng có những vi tỏ ra dè dặt vì sợ bị đàn áp. Cộng sản cho người xâm nhập vào các tôn giáo để chia rẽ, lũng đoạn hàng ngũ các tôn giáo. Đó là một điều rất đau lòng đối với những người dấn thân vào con đường tranh đấu vì họ cảm thấy bị bỏ rơi, họ cảm thấy rất cô đơn... Có những nhà tu hành, những nhà lãnh đạo các tôn giáo đã lợi dụng sự ủng hộ tiền bạc của tín đồ để sống trên sự “vinh quang và danh vọng của thế gian”, để hưởng thụ đầy đủ về vật chất trong khi tín đồ của mình, đồng bào của mình thì bị áp bức, bất công mà không dám lên tiếng bênh vực.

Giáo Hội Công Giáo tuyên xưng mình là Mẹ và là Thầy. Là Mẹ thì phải lo cho con cái như thế nào? Có bổn phận đối với cái như thế nào? Gà mẹ còn biết xòe cánh ra để che chở cho gà con...Vậy các Giám Mục có dám lên tiếng bênh vực cho con chiên hay không? Vụ cá chết và biển bị nhiễm độc do nhà máy Formosa ở Hà Tĩnh đổ chất thải ra biển khiến cho dân chài không có việc làm, đánh bắt cá tôm nhiễm độc về không ai mua? Dân làm muối thất nghiệp vì nước biển nhiễm độc,v.v. Không lẽ chỉ có Giám Mục Nguyễn Thái Hợp lên tiếng? Không lẽ chỉ có giáo dân Vinh biểu tình? Giáo Hội Việt Nam đâu? Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đâu? Tổng Giám Mục Bùi Văn Đọc ở Saigon là đương kim Chủ Tịch Hội Đồng Giám Mục Việt Nam thì nói theo giọng lưỡi tuyên truyền của Cộng Sản? 85% phần trăm Phật tử trong dân số Việt Nam đâu? Các vị lãnh đạo của Phật Giáo Việt Nam đâu? Không lẽ các vị đã trở thành quốc doanh hết rồi?

5. Lạc Việt: Vừa rồi Gs có cho phổ biến Bản Tuyên Bố lập trường của Đại Việt Cách Mạng Đảng do Gs lãnh đạo về vấn đề cộng sản Việt Nam đàn áp tôn giáo cụ thể là vụ cưỡng chiếm chùa Liên Trì...Xin Gs cho biết nội dung:

Gs Nguyễn Lý-Tưởng: Bản Tuyên Bố của Đại Việt Cách Mạng Đảng do tôi là Gs Nguyễn Lý-Tưởng hiện là Chủ Tịch Ban Chấp Hành Trung Ương đã được phổ biến trên các diễn đàn internet và báo chí (Nhật báo Người Việt ngày Thứ Sáu 15/9/2016 có đăng tin này)  Sau đây tôi xin nhắc lại nội dung Bản Tuyên Bố với những điểm chính:

Đại Việt Cách Mạng Đảng
Nhân Bản – Dân Chủ - Thịnh Vượng

BẢN TUYÊN CÁO
Năm ngoái, việc chính quyền Cộng Sản đã ra lệnh cho công an cưỡng chiếm tu viện và đất đai của Dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm thuộc Tổng Giáo Phận Sài Gòn để cho tư bản nước ngoài thuê làm cơ sở ăn chơi, hưởng lạc đã gây niềm căm phẫn sâu rộng trong dư luận đồng bào Việt Nam ở trong và ngoài nước mà đến nay nội vụ vẫn chưa được giải quyết thích đáng.

Việc công aan tỉnh Thừa Thiên chiếm đất của Đan Viện Thiên An thuộc Tổng Giáo Phận Huế, để cho tư nhân khai thác làm các cơ sở du hí cùng với việc bọn côn đồ giả dạng công an đạp lên tượng ảnh Thánh Giá, xúc phạm nặng nề đến biểu tượng thiêng liêng của một tôn giáo lớn nhất thế giới, đánh đập các tu sĩ, đã nói lên đầy đủ tính cách man rợ của chính quyền Cộng Sản Hồ Chí Minh trong một thế giới mà nền văn hóa tâm linh được mọi dân tộc trên thế giới rất mực tôn trọng.

Trong thời gian qua, chính quyền Cộng Sản Việt Nam đã liên tục tiếp tay cho tập đoàn Formosa gây biết bao tai ương cho người dân Việt thuộc các tỉnh Miền Trung trong vụ gây ô nhi6e4m biển qua sự kiện cá chết và môi trường biển bị nhiễm độc rồi âm thầm lấy 500 triệu đô la tiền bồi thường đem chia chác với nhau, khiến cho nạn nhân trực tiếp là dân biển Hà Tĩnh trogn số đó có hàng trăm ngàn giáo dân thuộc Giáo Phận Vinh hiện nay vẫn còn chịu cảnh điêu đứng cơ cực trong cuộc sống thường ngày của mình mà không được đền bù thỏa đáng.

Tiếp theo vụ cá chết và biển nhiễm độc chưa được giải quyết là sự kiện chính quyền Cộng Sản Việt Nam thi hành chính sách đàn áp tôn giáo hết sức thâm độc và bạo tàn qua việc cưỡng chiếm chùa LIÊN TRÌ do Hòa Thượng Thích Không Tánh thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất trụ trì quản thủ, đang gây xúc động mãnh liệt trong hàng ngũ mọi người dân Việt Nam ở trong nước và hải ngoại.

Trước các sự kiện nói trên, ĐẠI VIỆT CÁCH MẠNG ĐẢNG long trọng tuyên cáo:

1.-Về quyền tự do tôn giáo, Đại Việt Cách Mạng Đảng đã nhiều lần bày tỏ trong các văn kiện của Đảng, điển hình là trong tập Tài Liệu Căn Bản, đã chủ trương như sau: “Tôn giáo là phần cao nhất trong sinh hoạt tinh thần của con người. Đó là nhu cầu tối thượng không thể không có được trong lịch sử nhân loại; nó vượt lên trên các nhu cầu về ăn ở, nghệ thuật, triết học và chính trị. Lịch sử đã chứng minh “các chính quyền chủ trương độc tài, độc tôn, đàn áp tôn giáo, tiêu diệt tôn giáo...kết quả tôn giáo vẫn tồn tại mà chính quyền thì sụp đổ.” (trang 62, bản in năm 2015). Chính quyền Cộng Sản Việt Nam hãy nhớ lấy bài học kinh nghiệm lịch sử đó.

2.-Việc đối xử tàn ác với nhân dân Việt Nam, bóc lột vơ vét mọi tài nguyên quốc gia để nhét cho đầy túi tham của bọn cầm quyền cộng sản hiện tại, cùng với thái độ quỵ lụy đê hèn trước bè lũ Tập Cận Bình của Trung Quốc càng chứng tỏ rằng đảng cộng sản Việt Nam đã và đang đi trên con đường mạt lộ và chắc chắn sẽ bị nghiền nát dưới bánh xe của lịch sử. Dư luận thế giới rất kinh tởm trước vô vàn tội ác của đảng Cộng Sản Việt Nam cho dù bọn cchu1ng cố tình dấu diếm hay sơn phết cũng không che được bộ mặt thật phi nhân bản của chúng. Sự kiện thanh toán nhau trong nội bộ đảng cộng sản Việt Nam qua vụ Yên Báy chứng tỏ bọn cầm quyền cộng sản Việt Nam hiện tại chỉ biết quyền lực phe cánh và tiền bạc mà thôi. Dĩ nhiên trên bước đường cùng, nhân dân Việt Nam chắc chắn sẽ không để yên cho lịch sử xử lý bản thân mình nhưng sẽ vùng lên tìm cách giải quyết sự việc.

3.-Việc cưỡng chiếm chùa Liên Trì của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất nằm trong kế hoạch tiêu diệt toàn bộ sự chống đối của tôn giáo này, chứng tỏ nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đã không chịu đựng được cái gai đâm vào hông cu3aa mình là Hòa Thượng Thích Không Tánh cũng là biểu tượng tinh thần vô úy của Phật Giáo, một tôn giáo đã đồng hành với dân tộc trong suốt hai nghìn năm lịch sử. Sự vô minh của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đã không những chứng tỏ thái độ ngu xuẩn của bọn chúng mà còn vạch rõ cho dư luận thấy rằng chế độ cộng sản bất chấp tất cả mọi nhân luân nghĩa lý giữa đời để chỉ còn biết những vọng động, sân si, tham tàn của chúng mà thôi.

4.-Đứng trước các sự kiện này, Đại Việt Cách Mạng Đảng cùng với nhân dân Việt Nam hiện diện qua các tôn giáo luôn luôn kiên trì trong các hoạt động đấu tranh cho chính nghĩa Dân Tộc, sẵn sang cùng với các đoàn thể quốc gia, các tổ chức yêu nước lên tiếng tố giác các hành vi sai trái, và tội ác của đảng Cộng Sản Việt Nam trước công luận thế giới và trong nước. Là một chính đảng quốc gia, Đại Việt Cách Mạng Đảng tâm thành chia xẻ những đau khổ tủi nhục mà nhân dân Việt Nam phải chịu dưới chế độ cộng sản từ năm 1945 cho đến nay qua biết bao cảnh bể dâu của lịch sử mà các tôn giáo lớn ở Việt Nam như Phật Giáo, Công Giáo, Cao Đài, Hòa Hảo, Tin Lành...đã chứng kiến và là nạn nhân hàng ngày của chế độ cộng sản vô thần phi nhân.

                                                                Làm tại Hoa Kỳ ngày 10 tháng 9 năm 2016
                                                TM. Ban Chấp Hành Trung Ương Đại Việt Cách Mạng Đảng
                                                                           Chủ Tịch
                                                              Giáo sư Nguyễn Lý Tưởng


6. Lạc Việt:
Theo Giáo sư, các tôn giáo tai Việt Nam và hải ngoại phải có thai độ như thế nào đôi với Phong Trào Tranh Đấu đòi tự do tôn giáo ở trong nước?....

Gs Nguyễn Lý-Tưởng: Hiện nay các cộng đồng người Việt và các tổ chức tôn giáo, hội đồng liên tôn tại Hoa Kỳ đã tổ chức meeting, đêm thắp nến, cầu nguyện cho Việt Nam , cho Hoa Thượng Thích Không Tánh và chùa Liên Tri, cho giáo dân và đồng bào các tỉnh Miền Trung bị ảnh hưởng vụ biển nhiễm độc, cá chết...

Ở hải ngoại là nơi chúng ta được sống tự do, no ấm, được hưởng các quyền tự do dân chủ của con người tức nhân quyền (trong đó quyền tự do tôn giáo là cao hơn hết). Chúng ta có tiếng nói của người công chính, của lương tâm công chính, chúng ta phải lên tiếng, phải nói thay cho các nạn nhân và đồng bào trong nước...Phải vận dụng các phương tiện truyền thông, chuyển tin tức và tiếng nói về trong nước. Phải vận động các vị dân cử lên tiếng, vận động cho chúng ta tại các Quốc Hội, với các Chính Quyền, làm áp lực để cứu đồng bào, cứu các tôn giáo và nạn nhân trong nước.

(Hết)

 --------------

Kính chuyển tới quý vị quý bạn bài nhận định của Giáo sư Nguyễn Lý Tưởng“Tương Lai Việt Nam sau chuyến viếng thăm của Tổng Thống Obama (22/5 đến 25/5/2016)” ua cuộc phỏng vấn của anh MC Lạc Việt ngày 19/6/2016 trên Diễn Đàn PalTalk Diễn Đàn Tiếng Nói Tự Do của Người Dân Việt Nam, yểm trợ Khối 8406 và phong trào dân chủ Việt Nam (chương trình Hội Luận hàng tuần, mỗi tối Chủ Nhật lúc 7 giờ tối miền Tây Hoa Kỳ). Ông Nguyễn Lý-Tưởng là cựu Dân Biểu Việt Nam Cộng Hòa, cựu tù nhân chính trị bị Việt cộng giam tù 13 năm khắc nghiệt sau 1975 cùng nhiều quân dân cán chính ưu tú của Việt Nam Cộng Hòa.

(nghe audio)
http://www.4shared.com/mp3/E7QXNYJeba/HL_8406_voi_GS_Nguyen_Ly_Tuong.html

(nghe qua Youtube)
https://www.youtube.com/watch?v=HpUonR5cAhQ

 

(1) Xin Giáo sư cho biết vài nét nổi bật
về chuyến đi của Tổng Thống Obama đến Việt Nam từ
2/5/2016 đến 25/5/2016?

- Gs Nguyễn Lý-Tưởng: Trước đây, vào năm 2015, Thủ Tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng đã có lời mời và mới đây,  Chủ Tịch nước Trần Đại Quang đã nhắc lại ,  Tổng Thống Obama đã đến thăm Việt Nam vào tháng 5/2016 như các nguồn tin đã đăng tải trên báo chí… Lần này Tổng Thống Obama đến vào ban đêm, sớm hơn dự tính 2 giờ 40 phút. Không có sự đón tiếp long trọng dành cho một nguyên thủ quốc gia (mà đây là một cường quốc đứng hàng đầu trên thế giới) như đã đón tiếp Tập Cận Bình …Máy bay chở Tổng Thống Mỹ bay dọc bờ biển từ Nhật Bản đến Việt Nam, tránh bay ngang qua Biển Đông. 

Ra đón Tổng Thống Mỹ tại sân bay không có nhân vật nào quan trọng trong thành phần lãnh đạo của Việt Nam mà chỉ có Chủ Nhiệm Văn Phòng Chủ Tịch Nước (Đào Việt Trung), Thứ Trưởng Bộ Ngoại Giao (Hà Kim Ngọc), Đại Sứ Việt Nam tại Hoa Kỳ (Phạm Quang Vinh), Vụ Trưởng Vụ Đối Ngoại, văn phòng Chủ Tịch Nước (Nguyễn Vũ Hà Lê), Cục Trưởng Cục Lễ Tân thuộc Bộ Ngoại Giao (Mai Phước Dũng), Đại Sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam (Ted Osius)…

Rõ ràng là phía Việt Nam có chủ trương…Trong khi đó, lần đón tiếp Tập Cận Bình thì vào ban ngày với 21 phát súng đại bác, với đầy đủ lễ nghi quân cách, toàn bộ lãnh đạo Đảng và Nhà Nước cộng sản Việt Nam có mặt. Tập Cận Bình đến đọc diễn văn trước Quốc Hội và không một đại Biểu Quốc Hội nào của Việt Nam vắng mặt.

Khi Tập Cận Bình đến, dân Việt Nam đã biểu tình với những câu khẩu hiệu “Tập Cận Bình cút đi” “Phản đối Trung Quốc xâm lăng biển đảo Việt Nam”…và tất nhiên những người này đã bị công an đàn áp dã man. Trong khi đó, hàng ngàn người dân Việt Nam (dù là ban đêm) cũng kéo nhau ra đường đểû xem đoàn xe của Tổng Thống Mỹ chạy ngang qua. Rồi, từ Hà Nội đến Sài Gòn, Tổng Thống Obama đi đến đâu thì dân Việt Nam kéo nhau đến đó để được bắt tay, để được chụp hình, để được trực tiếp đặt câu hỏi và được Tổng Thống Mỹ trực tiếp trả lời…Tinh thần hiếu khách của người dân Việt Nam không ai có thể phủ nhận được qua các cuộc tiếp xúc của Tổng Thống Mỹ với dân Việt.

(2) Trong chuyến đi này có 5 vấn đề quan trọng
được hai bên đề cập đến: đó là những vấn đề gì?

-Gs Nguyễn Lý Tưởng: Các vấn đề quan trọng được hai bên đề cập đến như kinh tế, giáo dục, nhân quyền,v.v. nhưng trong đó có hai vấn đề quan trọng nhất là (a) vấn đề bãi bỏ lệnh cấm vận vũ khí (b) việc thi hành Hiệp Uớc Đối Tác Thương Mại Xuyên Thái Bình Dương (Trans-Pacific Partnership Agreement, gọi tắt là TPP, ).

(3) Việc bãi bỏ lệnh cấm vấn vũ khí cho Việt Nam có ý nghĩa gì? Mỹ có lợi gì ?
Việt Nam có lợi gì? Đây có phải là một quyết định bất ngờ của Mỹ hay không?

-Gs Nguyễn Lý Tưởng: Ngày 23/5/2016, sau khi họp với Chủ Tịch nước Trần Đại Quang, Tổng Thống Obama đã xuất hiện trong một cuộc họp báo quốc tế (có các phóng viên trong nước và thế giới) để tuyên bố bải bỏ lệnh cấm vận vũ khí cho Việt Nam. Theo tôi, đây không phải là một điều bất ngờ mà đã được chuẩn bị từ trước.
(Chúng ta nên nhớ rằng: vào năm 2013, Ông Trần Đại Quang lúc đó là Bộ Trưởng Bộ Công An, đã đến Hoa Kỳ gặp các giới chức của Bộ Quốc Phòng, FBI, CIA, CID…sau đó, Tổng Bí Thư Đảng cộng sản Việt Nam là Nguyễn Phú Trọng đã đến Hoa Kỳ, rồi Thủ Tướng Việt Nam là Nguyễn Tấn Dũng cũng đã đến Hoa Kỳ để ký kết tham gia TPP…Qua những lần gặp gỡ đó, phía Việt Nam đều lên tiếng yêu cầu Mỹ bãi bỏ lệnh cấm vận vũ khí cho Việt Nam).

Trong vấn đề chiến lược của Mỹ tại Á Châu, đặc biệt tại Biển Đông và Đông Nam Á (gọi là chuyển trục về Á Châu) thì vị tri địa dư của Việt Nam rất quan trọng, không thể thiếu được. Mỹ muốn ngăn chận sự bành trướng của Trung Cộng thì phải liên minh với Việt Nam, dùng Việt Nam để chống Trung Cộng. Sau  khi thế giới chiến tranh lần thứ II (1939-1945) chấm dứt, người ta thường nói đến “chiến tranh ủy nhiệm” chẳng hạn Mỹ đã giúp Pháp (viện trợ vũ khí và tiền bạc cho Pháp để chiến đấu chống lại Cộng Sản Việt Nam từ 1947 đến 1954 (ký kết hiệp định Geneve)…Đàng sau Hồ Chí Minh (tức Việt Minh)  là Trung Cộng.

Ngoài vấn đề chiến lược, Hoa Kỳ bán vũ khí, máy bay, tàu chiến cho Việt Nam cũng là vấn đề kinh tế, thương mại, có lợi cho Mỹ…vì Hoa Kỳ là nước sản xuất vũ khí và bán vũ khí lớn nhất tren thế giới. Phía Việt Nam, muốn tự bảo vệ trước âm mưu xấm lăng của Trung Cộng thì phải can đến vũ khí của Mỹ, phải liên minh với Mỹ và các nước đồng minh của Mỹ trong khu vực.

Trên nguyên tắc, Mỹ không bán vũ khí cho một nước không phải là đồng minh của Mỹ (nhất là một nước theo chủ nghĩa Cộng Sản, theo chế độ độc tài). Mỹ không có bổn phận bảo vệ những nước đó. Nhưng vì mục đích có lợi cho Mỹ, vì nhu cầu cần thiết của Mỹ nên Mỹ đã tuyên bố bải bỏ lệnh cấm vận vũ khí cho Việt Nam.

(4) Tại sao Mỹ hợp tác làm ăn với Trung Cộng hơn 40 năm nay
mà vẫn duy trì lệnh cấm vận vũ khí đối với Trung Cộng?

-Gs Nguyễn Lý Tưởng: Mặc dù Mỹ và Trung Cộng có quan hệ làm ăn với nhau và về mặt chiến lược, Mỹ đã bắt tay với Trung Cộng, đã giúp Trung Cộng thực hiện bốn hiện đại hóa theo chủ trương của Đặng Tiểu Bình…để làm phân hóa khối Cộng Sản trên thế giới và đã đánh sụp chế độ cộng sản  tại Nga và các nước Đông Âu…Nhưng sau khi cộng sản  Nga sụp đổ rồi…thì Mỹ xem Trung Cộng là đối thủ của Mỹ về mặt chiến lược…Mỹ muốn thúc đẩy Trung Cộng chuyển đổi từ chế độ độc tài qua chế độ dân chủ. Nhưng sau khi TC đàn áp Phong Trào đòi hỏi thực hiện dân chủ của sinh viên tại Thiên An Môn…thì Mỹ tuyên bố duy trì lệnh cấm vận vũ khí đối với Trung Cộng. Sau   khi Khối cộng sản  Liên Xô và Đông Âu sụp đổ, Mỹ rảnh tay với đối thủ số 1 là Nga thì phải trở lại cảnh giác đối với Trung Cộng. Vẫn hợp tác làm ăn, nhưng không bán vũ khí, không trao đổi kỹ thuật quân sự.

(5) Hiệp định đối tác thương mại xuyên Thái Bình Dương (TPP) được Tổng Thống Obama đề cập đến trong chuyến đi và việc bãi bỏ lệnh cấm bán vũ khí cho Việt Nam có giúp gì cho Việt Nam trong việc chuyển đổi từ chế độ độc tài qua chế độ dân chủ tự do hay không?

-Gs Nguyễn Lý Tưởng: Buổi chiều ngày 24/5/2016, Tổng Thống Obama đã gặp gỡ các công thương, kỹ nghệ gia và doanh nghiệp trẻ tại Saigon (khoảng 2.000 người) hầu hết đã từng du học ở ngoại quốc về…Trong cuộc tiếp xúc này, Tổng Thống Obama đã chứng tỏ ông là một nhà hùng biện: nói chuyện truc tiếp, trả lời trực tiếp, không cần tài liệu, giấy tờ gì…với thái độ bình dân, cởi mở…người ta có thể thấy được phong cách của một vị lãnh đạo cao nhất (Tổng Thống) trong một nước dân chủ như thế nào? Nó khác với vẻ kênh kiệu, dàn cảnh, quan liêu, xa cách người dân của các lãnh tụ Việt Nam (nước Cộng Sản, độc tài)…Ông giải thích về Hiệp Định TPP như sau:

“Hiệp Ước Đối Tác Thương Mại Xuyên Thái Bình Dương (TPP)…sẽ thúc đẩy cải cách kinh tế tại Việt Nam…nâng cao tiêu chuan lao động và môi trường…

“Nếu như chúng ta thật sự muốn khuyến khích tinh thần khởi nghiệp và đổi mới, tôi đề nghị chúng ta cần nên nhìn về phía trước, làm việc với các quốc gia trong Hiệp Định Đối Tác Thương Mại Xuyên Thái Bình Dương. Bởi vì Hiệp Định Đối Tác Thương Mại Xuyên Thái Bình Dương sẽ không chỉ cho phép chúng ta bán được nhiều hàng hóa, mà còn giúp nền kinh tế của chúng ta liên kết thân cận nhiều hơn nữa. Điều này sẽ thúc đẩy cải cách kinh tế tại Việt Nam, tăng cường khả năng cạnh tranh kinh tế của các bạn, mở ra thị trường mới không chỉ cho các công ty lớn, mà còn cho các chủ doanh nghiệp nhỏ và vừa. Hiệp Định Đối Tác Thương Mại Xuyên Thái Bình Dương sẽ nâng cao tiêu chuẩn lao động và môi trường, cải thiện điều kiện kinh doanh, giúp các nhà khởi nghiệp như các bạn có thể phát triển vững mạnh.”

Xin lưu ý: Trong 12 nước tham gia TPP chỉ có Việt Nam là nước theo chế độ độc tài (Xã hội chủ nghĩa tức chế độ Cộng Sản) và là nước lạc hậu nhất, nghèo nhất. Mười một nước còn lại là những nước theo chế độ dân chủ, là những nước tiến bộ, đứng đầu là Hoa Kỳ. Luật lệ áp dụng cho TPP là luật lệ được áp dụng trong một chế độ dân chủ. Một khi Việt Nam đáp ứng đầy đủ các điều kiện quy định trong hiệp định TPP thì hàng hóa của Việt Nam sẽ được lưu hành rộng rãi trong 12 nươc và sẽ được miễn thuế. Trong 12 nước đó, thì Việt Nam là nước được lợi nhiều nhất. Muốn được như thế thì phải có đầu tư vốn lớn và đầu tư kỹ thuật cao để có thể sản xuất hàng hóa đẹp, bền và giá rẻ.

Hoa Kỳ là nước có khả năng đầu tư vốn và đầu tư kỹ thuật lớn nhất cho Việt Nam. Tư nhân Mỹ đã góp vốn để mở Đại Học Fulbright là một đại học tư tại Việt Nam (dự trù sẽ khai giảng vào tháng 9/2016) để đào tạo chuyên viên cho Việt Nam với trình độ kỹ thuật cao, có thể làm việc trong các công ty ngoại quốc đầu tư vào Việt Nam. Trước đây, chỉ có vài chục người nhận được học bổng qua Mỹ học…

Bây giờ, sẽ có hàng ngàn kỹ sư, chuyên viên về quản trị được đào tạo trực tiếp tại Việt Nam. Luật lệ về quyền lợi của người lao động sẽ được áp dụng và công nhân sẽ được hưởng lương cao, các tổ chức xã hội dân sự như nghiệp đoàn…sẽ được tự do thành lập mục đích bảo vệ quyền lợi cho người công nhân khác với luật lệ của một xã hội độc tài (như Việt Nam trước đây) người công nhân bị bóc lột, bị thiệt thòi…Đời sống của người dân được nâng cao, sẽ có việc làm cho dân nghèo, và do đó, xã hội sẽ thay đổi, sẽ chuyển đổi từ một chế độ độc tài qua chế độ dân chủ.

Tổng Thống Obama nói:

--“chính các bạn là những người thiết lập tương lai cho Việt Nam”…

--“Vì vậy thông điệp tôi gửi đến tất cả những nhà khởi nghiệp đang có mặt tại đây, trong ngày hôm nay, đó là tôi tin tưởng các bạn. Chúng tôi sẽ tiếp tục đầu tư vào sự thành công của các bạn. Trên hết mọi sự, đó là các nhà phát minh và những người ươm tơ, họ giống hệt những người tôi vừa mới quen biết, những người chúng ta đã từng nghe nói từ trước. Và tất cả các bạn có mặt trong hàng ngũ cử tọa đang ngồi trước mặt tôi, chính các bạn là những người thiết lập tương lai của Việt Nam trong nhiều thập niên tới.”

Những câu nói để đời của Tổng Thống Obama như là những lời nhắn nhủ:

--“Không nước nào có thể áp đặt, quyết định số phận thay  cho Việt Nam” …

Việt Nam có bài thơ :

-- “Sông núi nước Nam, vua Nam ở.
Rành rành định phận tại sách trời”

hoặc

--“Nước lớn không được bắt nạt nước nhỏ”

--Mỹ sẽ hỗ trợ Việt Nam thực hiện TPP, TPP sẽ giúp minh bạch, chống tham nhũng, bảo vệ môi trường, là tương lai cho mọi người, vì thịnh vượng và an ninh.

--Chỉ trích khiến ta tiến bộ….Nhân quyền là phổ quát, các quyền tự do ngôn luận, biểu tình đều có trong Hiến Pháp của Việt Nam…

--Người Việt Nam sẽ tự quyết định tương lai của Việt Nam…

--Bầu cử tự do sẽ có những lãnh đạo tốt

--Tự do tôn giáo sẽ khiến người dân yêu thong nhau hơn

--Tự do lập hội, người dân sẽ giúp giải quyết những vấn đề Chính Phủ không thể làm.

--Những quyền này không gây rối loạn xã hội, mà khiến xã hội bền vững hơn,v.v….

 

(6) Không cần có dân chủ, dân quyền tại Việt Nam…Mỹ vẫn trao vũ khí cho cộng sản  Việt Nam…Như vậy mục đích của Mỹ nhắm tới là gì?

(Xin lưu ý: Tài liệu này chỉ ghi lại những điểm chính mà thôi muốn nghe Giáo sư Nguyễn Lý Tưởng trả lời với đầy đủ chi tiết, mời theo dõi phần Audio trên youtube “Diễn Đàn Yểm Trợ Khối 8406 phát thanh vào tối 19/6/2016. Cám ơn)

(nghe audio)
http://www.4shared.com/mp3/E7QXNYJeba/HL_8406_voi_GS_Nguyen_Ly_Tuong.html

(nghe qua Youtube)
https://www.youtube.com/watch?v=HpUonR5cAhQ

Ông Nguyễn Lý-Tưởng nguyên là nhà giáo dạy Việt sử, cựu Dân Biểu Việt Nam Cộng Hòa, cựu tù nhân chính trị bị Việt cộng giam tù 13 năm khắc nghiệt sau 1975 cùng nhiều quân dân cán chính ưu tú của Việt Nam Cộng Hòa. Hiện cư ngụ tại Hoa Kỳ, là đương kim Chủ Tịch Ban Chấp Hành Trung Ương Đại Việt Cách Mạng Đảng, thành viên ban điều hành trung ương của Phong Trào Giáo Dân Việt Nam Hải Ngoại. Đã xuất bản hơn 10 tập truyện và sách biên khảo liên quan tới lịch sử cận đại. Sách mới phát hành là Hồi Ký quyển 1 “Thác Lũ Mưa Nguồn”, dầy 650 trang, có thể đặt mua tại www.amazon.com (seach “thac lu mua nguon”).

 

Giáo sư Nguyễn Lý-Tưởng
  nguyên là cựu Dân Biểu Việt Nam Cộng Hòa, cựu Tù nhân chính trị bị giam 14 năm trong nhà tù Việt Cộng sau 1975. Ông hiện là đương kim Chủ Tịch Ban Chấp Hành Trung Ương Đại Việt Cách Mạng Đảng. Đã xuất bản khoảng 10 quyển sách biên khảo và truyện, liên quan tới lịch sử cận đại.

(bấm vào đây nghe âm thanh)
http://www.freevietnews.com/audio/GsNguyenLyTuong_ChucTet2016.mp3

Hải ngoại Xuân Bính Thìn 2016

Cùng Tắc Biến, Biến Tắc Thông

Kính thưa đồng bào,

Tôi là Nguyễn Lý-Tưởng, Giáo sư, Dân Biểu Việt Nam Cộng Hòa, cựu tù nhân chính trị dưới chế độ cộng sản Việt Nam sau 30/4/1975, hiện là Chủ Tịch Ban Chấp Hành Trung Ương Đại Việt Cách Mạng Đảng nhiệm kỳ 2012-2016 tại Hải Ngoại, và đang định cư tại Hoa Kỳ.

Nhân dịp năm mới 2016 và Tết Bính Thân, tôi xin gưỉ đến các vị lãnh đạo tinh thần các tôn giáo, các nhà đấu tranh dân chủ, các tù nhân lương tâm (đặc biệt Linh Mục Tađêô Nguyễn Văn Lý, Luật sư Nguyễn Văn Đài, tín đồ các tôn giáo...các nhân sĩ trí thức, anh chị em thanh niên, sinh viên, học sinh...hiện đang ở trong nhà tù Cộng Sản VN, và các Linh Mục, tu sĩ Dòng Thiên An Huế, giáo dân Giáo phận Vinh, các Nữ tu Dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm,v.v. đang tranh đấu cho sự thật và công lý...lời cầu chúc sức khoẻ, tinh thần bất khuất, vô úy, luôn vững tâm tin tưởng vào con đường tranh đấu có chính nghĩa của mình. Nguyện xin ơn trên phò trợ qúy vị.

Chúng tôi cũng xin gửi lời cầu chúc đến đồng hương, đồng bào được mọi điều tốt đẹp, bình an, hạnh phúc, may mắn trong Năm Mới Bính Thân 2016 nầy.

Kính thưa quý vị,

Dân chủ là khát vọng của dân tộc Việt Nam chúng ta từ ngàn xưa và nhất là trong hiện tại. Vì thế chúng tôi đòi hỏi Cộng Sản Việt Nam phải thực hiện các quyền tự do dân chủ cho dân. Cụ thể là:

 Quyền Tự Do Tôn Giáo: Đòi hỏi Cộng Sản Việt Nam phải tôn trọng quyền tự do tôn giáo của người dân. Nhà nước phải tôn trọng tài sản, nơi thờ tự cũng như các cơ sở văn hoá, giáo dục, y tế, xã hội, từ thiên của các tôn giáo. Phải trả lại các cơ sở thuộc quyền quản trị của các tôn giáo trứơc đây đã bị chính quyền Cộng Sản Việt Nam tịch thu.

Việc điều hành các Giáo Hội, bổ nhiệm cấp lãnh đạo, tuyển chọn tu sĩ, chương trình huấn luyện đào tạo cán bộ tôn giáo,v.v. đều do các Giáo Hội tự do định đoạt, nhà nước không được quyền can thiệp vào nội bộ của các Giáo Hội. Các Giáo Hội được tự do hoạt động để xây dựng đất nước nhất là các công tác xã hội từ thiện, y tế và văn hóa giáo dục,v.v.

 Quyền tự do về tư tưởng: Đòi hỏi Cộng Sản Việt Nam phải tôn trọng quyền tự do tư tưởng của người dân. Mọi người có quyền sáng tác và xuất bản tác phẩm của mình. Tôn trọng “đệ tứ quyền” tức là quyền tự do ngôn luận, cá nhân hoặc tập thể có quyền tổ chức cơ sở xuất bản, phát hành báo chí, sách vở...Báo chí có quyền nói lên sự thật trong xã hội, có quyền chỉ trích những điều sai lầm và những tệ trạng xấu xa của chính quyền.

  1. Quyền tự do về chính trị: Đòi hỏi Cộng Sản Việt Nam tôn trọng quyền tự do chính trị của người công dân. Người công dân được quyền cư trú, làm ăn và đi lại tự do bất cứ nơi nào trên lãnh thổ Việt Nam, không bị giới hạn bởi chế độ hộ khẩu. Mọi công dân được quyền sinh hoạt chính trị tự do, được quyền hội họp, sinh hoạt chính trị, được quyền bầu cử, ứng cử tự do. Các thành phần đối lập về chính trị phải được tự do ứng cử để có tiếng nói đối lập trong Quốc Hội. Luật Quy Chế Chính Đảng phải được Quốc Hội thông qua để định chế hoá vai trò chính đảng trong một chế độ dân chủ và phải công nhận chính đảng đối lập công khai hợp pháp. Chính đảng được thành lập và hoạt động tự do, có trụ sở, có cơ quan ngôn luận để phổ biến chủ trương đường lối chính trị của mình, có ban chấp hành có đảng viên, có tài sản riêng và được hưởng tư cách pháp nhân.

      4. Tam quyền phân lập: Lập Pháp, Hành Pháp, Tư Pháp hoàn toàn phân biệt, hoàn toàn   độc lập và đại diện cho quyền lãnh đạo tối cao của qúôc gia do dân bầu lên. Ngoài ba cơ    quan nầy, không một chính đảng nào giữ vai trò lãnh đạo đất nước. Đối với Việt kiều      đang sinh sống tại hải ngoại, đặc biệt những người đã bỏ nước ra đi sau ngày 30/4/1975 vì không chấp nhận chế độ CS độc tài: được tự do trở về hợp tác với qúôc gia nhất là về  các mặt khoa học kỹ thuật, kinh tế tài chánh, thương mãi, văn hoá, giáo dục,  nghệ thuật,v.v..

 5.  Quyền tư hữu của người dân: Trả lại tài sản cho các tôn giáo, các dòng họ và các gia  đình đã bị cướp đoạt do hoàn cảnh chiến tranh phải xa lánh nơi sinh quán, nơi cư trú của mình để di dân đi một nơi khác.

 Người công dân được Hiến Pháp và Luật Pháp bảo vệ. Mục đích của Luật Pháp không phải để hành hạ, trừng trị, làm khó dễ nhân dân, khiến cho mọi người cảm thấy quá khốn khổ khi phải sống dưói chế độ hiện tại. Luật Pháp phải được thực thi một cách công bằng, không phân biệt người có địa vị trong chính quyền hay ngừơi công dân lương thiện. Bất cứ ai vi phạm Pháp Luật, làm điều trái thì phải bị Luật Pháp trừng trị.

 Kính thưa quý vị, kính thưa đồng bào,

 Nếu Cộng Sản Hà Nội thực tâm muốn có đối thoại, muốn có hoà giải dân tộc, muốn có đoàn kết toàn dân để có sức mạnh chống xâm lăng thì trứơc hết phải thực hiện các quyền tự do dân chủ cho dân, cụ thể là 4 điểm chủ trương mà chúng tôi đã nêu lên như trên đây.

Hiện nay, Trung Cộng đang thông qua Đảng cộng sản Việt Nam đặc biệt là thành phần lãnh đạo...để thực hiện kế hoạch xâm lăng Việt Nam dưới nhiều hình thức. Khát vọng của toàn dân là có một nền hoà bình, không chiến tranh, không đổ máu. Các nhà tranh đấu dân chủ trong nước, nhất là giới trí thức trẻ đều chủ trương ôn hòa, không bạo động, đòi hỏi huỷ bỏ điều 4 Hiến Pháp, đòi hỏi chấm dứt chệ độ độc tài, độc đảng để xây dưng một chế độ dân chủ, do dân và vì dân không vì đảng và do đảng độc quyền lãnh đạo.

Từ ngàn xưa, người Việt Nam chúng ta vẫn tin tưởng có một Đấng Tối Cao, Đấng Tạo Hoá, Ông Trời, Thượng Đế hay Thiên Chúa...đã an bài mọi sự trong vũ trụ và đời sống con người: thời tiết vận hành, hết mùa Đông giá rét thì chuyển qua mùa Xuân ấm áp. Mặt trời lên đúng Ngọ thì dừng lại và chuyễn dần về chiều. Dù sống dưới chế độ Cộng Sản vô thần thì niềm tin đó cũng không bao giờ mất đi trong lòng mọi người.

Sách Kinh Dịch viết:“Cùng tắc biến, biến tắc thông” khi đã đến tột cùng của hoạn nạn, đau khổ thì sẽ có biến chuyển và sẽ có hanh thông.

Kính thưa quý vị,

Năm nay là năm Bính Thân (Thân Dậu niên lai kiến thái bình)

Và cũng là năm có con số 9 hoàn hảo (2+0+1+6=9) như Sấm Trạng Trình đã nói“Cửu cửu càn khôn dĩ dịnh” (Con số 9 là con số trời đất đã định).

Chúng ta hy vọng được thấy quê hương đổi mới. Hiệp định đối tác thương mại xuyên Thái bình Dương (TPP) đem lại một sinh khí mới cho xã hội Việt Nam, nâng cao đời sống của dân, bảo đảm quyền lợi người công nhân, ổn định đời sống, nhân dân được hưởng các quyền tự do dân chủ thực sự, thoát vòng áp bức bóc lột của Trung Cộng, thoát ách thồng trị của chế độ Cộng Sản độc tài, dân tộc độc lập, tự chủ, tự cường.

Trong niềm tin đó, chúng ta cùng hướng đến tương lai và cùng có một niềm hy vọng vào tương lai tốt đẹp của đất nước và dân tộc Việt Nam chúng ta.

Trân trọng kính chào qúy vị và đồng bào.

Nguyễn Lý Tưởng
Hải ngoại ngày 25.1.2016
(bấm vào đây nghe âm thanh)
http://www.freevietnews.com/audio/GsNguyenLyTuong_ChucTet2016.mp3






Giáo sư Nguyễn Lý-Tưởng là cựu Dân Biểu Việt Nam Cộng Hoà (tỉnh Thừa Thiên), là Tù Nhân Chính Trị 14 năm tù dưới chế độ Việt cộng sau 30/4/1975. Nhà văn, nhà báo, tỵ nạn chính trị tại Hoa Kỳ từ tháng 7/1994, tiếp tục yểm trợ  cuộc tranh đấu giành lại tự do dân chủ, nhân quyền và tự do tôn giáo tại Việt Nam.



NGÀY HỌP MẶT BÀ CON, BẠN BÈ
CHÀO MỪNG SÁCH “THÁC LŨ – MƯA NGUỒN “

của GS NGUYỄN LÝ-TƯỞNG, Cựu Dân Biểu VNCH tổ chức tại nhà hàng Paracel...

15583 Brookhurst, Thành phố Westminster, CA 92683 từ 10:00 AM 17/4/2016

(ghi nhân tại chỗ của Linh Linh phong viên TB/BC/DVCM Đảng)

 Lần đầu tiên tại Orange County, Nam California có một cuộc “Ra Mắt Sách” không có thư mời, không đăng tin trên các báo (mục sinh hoạt cộng đồng) như thường lệ, cũng không loan tin trên T.V, Radio,v.v

Bà con, bạn bè nhận được lời mời trực tiếp của GS Nguyễn Lý-Tưởng qua những lần gặp gỡ, qua điện thoại, qua email...có tính cách nội bộ gia đình...nhưng cuộc vận động một cách âm thầm đó đã có kết quả một cách bất ngờ...làm ngạc nhiên rất nhiều người trong cộng đồng người Việt tại địa phương.

Theo chương trình được phổ biến rất hạn chế: GS Nguyễn Lý Tưởng và Gia Đình mời bà con, bạn bè họp mặt nhân dịp Amazon.com phát hành sách  “Thác Lũ – Mưa Nguồn” (Hồi ký của NLT quyển I từ 1945-1975). Địa điểm tổ chức: nhà hàng Paracel Seafood Restaurant, 15583 đường Brookhurst., thành phố Westminster, CA 92683: từ 10:00 AM đến 3:00 PM ngày Chúa nhật 17/4/2016...

-11:00 AM đến 11:30 AM : Nghi thức khai mạc (chào cờ, mặc niệm;-) 11:30AM đến 12:30PM: các diễn giả trong giới Dân Biểu, Nghị Sĩ, Luật Sư, Giáo Sư Đại Học...phát biểu về nội dung sách;-12:30 PM:nhà hàng dọn thức ăn (7 món như tiệc gây quỹ của các hội đoàn trong cộng đồng, không có món lobster);-Chương trình văn nghệ do các ca sĩ, nghệ sĩ trong giới bạn bè của NLT giúp vui...

Đặc biệt Đoàn Trống Thiên Ân trình diễn bài trống chào mừng...Ban Tổ Chức tuyên bố “không bán sách,-không nhận tiền – không nhận quà” ...Sách được bán qua Amazon.com (mua trên internet) hoặc nhà sách Tự Lực, nguoivietshop.com...

Bà con và bạn bè đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác...Trong bài tường thuật của nhà báo Lâm Hoài Thạch, nhật báo Người Việt tại Orange County có viết: “...buổi ra mắt sách “Thác Lũ – Mưa Nguồn”, hồi ký Quyển I (1945-1975) của cựu Dân Biểu Nguyễn Lý Tưởng...thu hút đông đảo người tham dự”

Phần Khai mạc: gồm có các ca sĩ nhóm Niềm Vui lên sân khấu với đồng phục đứng bên cạnh các chiến sĩ Biệt Kích, Biệt Hải thuộc Nha Kỹ Thuật Bộ Tổng Tham Mưu là những người lính cảm tử xâm nhập vào hậu phương địch từ  vĩ tuyến 17 trở ra phía Bắc, bằng máy bay (Biệt Kích) nhảy dù xuống vùng rừng núi hay xâm nhập bằng đường biển (Biệt Hải)...Họ là những người lính cảm tử còn sống sót sau 30/4/1975 và cũng là thân hữu của GS Nguyễn Lý-Tưởng tại hải ngoại qua các cuộc tranh đấu cho tự do tôn giáo, dân chủ, nhân quyền cho Việt Nam.

Tiếp đến, Đoàn Trống Thiên Ân do GS Bảo Khang (chậu duệ nhà Nguyễn và cũng là người trong gia đình của GS Nguyễn Lý-Tưởng) cùng với các bạn sinh viên, học sinh, giới trẻ trong cộng đồng biểu diễn bài trống chào mừng, các em cùng múa theo nhịp trống...Đây là tiết mục đặc biệt và mới lạ làm cho mọi người tham dự rất thích thú và vỗ tay khen ngợi vang dậy cả hội trường..










Ban Văn Nghệ trình bày bài “Gởi Ngưởi Giới Tuyến” của Nhật Lệ... “Tôi không quên anh mang nhiệt tình vì yêu đất nước...” lời ca thật ý nghĩa mà khan thính giả đều hiểu rằng lời ca đó dành cho GS Nguyễn Lý Tưởng và các bạn của ông đã một thời tranh đấu trên mặt trận chính trị chống Cộng Sản xâm lăng, bảo vệ Miền Nam. Lời ca đó cũng dành riêng để tặng cho các chiến sĩ VNCH đặc biệt anh  em Biệt Kích, Biệt Hải...vừa xuất hiện trên sân khấu trong nghi thức khai mạc...

 MC Nhất Phương giới thiệu Trưởng Ban Tổ Chức là ông Nguyễn Đức Luận, một bộ mặt quen thuộc trong cộng đồng từ mấy chục năm nay tại Orange County, thay mặt Ban Tổ Chức, ngỏ lời chào mừng quan khách, bà con và bạn bè đến tham dự...Ông nói: “Chúng tôi là học trò của Thầy Nguyễn Lý-Tưởng, cũng là người đồng chí hướng của thầy, và thầy cũng xem chúng tôi như người thân trong gia đình. Chúng tôi rất cảm ơn GS Nguyễn Lý-Tưởng về tất cả những  ân tình đó. Vì thế, chúng tôi xin được đứng trước quý vị để gởi lời chào mừng tất cả quý vị hiện diện hôm nay.”...”

Sự hiện diện hôm nay gồm những bậc tôn trưởng mà GS rất tôn kính từ trong nước cũng như ở hải ngoại, cũng có nhiều quý vị ngày xưa là những thân hữu cùng trong lứa học sinh, sinh viên còn đi học trong thời VNCH. Hiện điện hôm nay, cũng có những người đã từng sát cánh với giáo sư trong cuộc đấu tranh cho1`6ng Cộng Sản độc tài để xây dựng một miền Nam Việt Nam phú cường và nhân ái”

Sau đó, ông Nguyễn Đức Luận đã mời GS Nguyễn Lý-Tưởng lên sân khấu...GS Nguyễn Lý Tưởng nói: “Hôm nay, tôi rất vui mừng được gặp lại các ân nhân và bạn bè, thân hữu của gia đình, nhất là những vị từ xa đến...như các bạn ở Pháp, Houston, Dallas, Florida, Oregon, Nam Bắc Cali...Những người bạn đã từng trải qua các nhà tù dưới chế độ Cộng Sản sau 30/4/1975 từ Nam ra Bắc như Long Thành, Thủ Đức, Hà Tây, Nam Hà...đặc biệt những bạn bị biệt giam tại nhà giam Hỏa Lò (Hà Nội), Chí Hòa (Saigon), 3-C Bến Bạch Đằng (Saigon), 4 Phan Đăng Lưu (Gia Định)...những nơi mà Nguyễn Lý Tưởng đã từng trải qua những ngày gian khổ, bị CSVN đày đọa ...”

Nhân dịp này, GS Nguyễn Lý-Tưởng cũng giới thiệu Kỹ Sư Đổ Như Điện, người bạn cùng dạy một trường tại Nha Trang từ 1965 cách nay hơn 50 năm , may mắn gặp lại từ 1994, 1995 tại Cali. Ông Đỗ Như Điện là người giới thiệu GS Nguyễn Lý-Tưởng với nhà xuất bản để hồi ký “Thác Lũ – Mưa Nguồn” được in thành sách và được phát hành khắp Hoa Kỳ và các quốc gia khác ngày hôm nay.

Tiếp theo là phần nói về nội dung sách do các diễn giả là những người có tên tuổi trong giới giáo sư Đại học, nhà văn, nhà báo, Dân Biểu, Luật Sư,v.v...Tiến sĩ Trần Huy Bích là diễn giả đầu tiên nói về nguồn gốc quê hương, dòng họ của Nguyễn Lý-Tưởng trải qua các biến cố: 1885 sau khi kinh thành Huế thất thủ dưới thời vua Hàm Nghi (cuộc giết hại người theo đạo Công Giáo năm 1885 trong đó làng Dương Lộc, quê hương của NLT có 2500 giáo dân, 4 Linh Mục VN và 65 nữ tu bị tàn sát tập thể trong cùng một ngày),

-Biến cố 1916: thân phụ của NLT có liên quan đến vụ hai nhà cách mạng Thái Phiên và Trần Cao Vân âm mưu đưa  vua Duy Tân ra khỏi  hoàng thành, khởi nghĩa chống Pháp thất bại, nhưng thân phụ của NLT may mắn thoát khỏi tù tôi,-biến cố 1945, Việt Minh cướp chính quyền, thân phụ của NLT đứng trong hàng ngũ những người yêu nước không cộng sản đã bị CS bắt giam và đã chết trong tù...NLT là người ở vào hoàn cảnh để biết được   nhiều chuyện liên quan đến lịch sử dưới thời Đệ I và Đệ II Cộng Hòa...thời kỳ mà chúng tôi đã trải qua tại miền Nam Việt Nam sau 1954...

Tiến sĩ Lê Hồng, nguyên GS trường Quốc Gia Hành Chánh tại Saigon, du học Mỹ từ 1968, tốt nghiệp Ph.D tại Hoa Kỳ và dạy Đại Học tại Mỹ trước 1975, nói về “tư cách nhân chứng của NLT trong biến cố Tết Mậu Thân 1968 ở Huế”...lúc đó NLT là Dân Biểu VNCH và đang có mặt tại Huế, Quảng Trị, Đà Nẵng trong những ngày Việt Cộng tấn công Huế vào tết Mậu Thân...Tối mùng 3 tết, NLT ở tại nhà của Trung Tướng Hoàng Xuân Lãm (Tư Lệnh Quân Đoàn I, Vùng I Chiến Thuật) tại Đà Nẵng...Sau đó, NLT vào Saigon họp Quốc Hội...rồi trở ra Huế khi VC còn chiếm Thành Nội, Gia Hội, Phủ Cam...NLT đã gặp Trung Tá Phan Văn Khoa tại Tiểu khu Thừa Thiên, đã ở lại trong Ty Cảnh Sát, ở lại trong Tiểu Đoàn 12 Pháo Binh (gần phi trường Phù Bài)...NLT đã kể lại những biến cố đó rất chính xác...

GS Tiến Sĩ Phạm Thị Huê, nói về “Duyên Văn Nghệ với Hội Thơ Tài Tử VN Hải Ngoại và cá nhân Nguyễn Lý Tưởng”...Năm 2000, tình cờ bà đọc “Đàn Bướm Lạ Trong Vườn”  tập truyện ngắn của NLT làm cho bà say mê, câu chuyện thật cảm động về cuộc đời thơ ấu của NLT: Năm 1947, người cha bị chết trong nhà tù CS, năm 1949, người anh bị CS phục kích giết chết khi NLT mới lên 10 tuổi, phải xa mẹ, đến một nơi an toàn hơn, không bị Việt Minh khủng bố, ra đi để tìm đường học hành .

Mẹ của NLT là người nhà quê, không có học hành gì, chỉ nói được với con một lời vắn gọn: “ Những gì người ta khen, cho là hay, là tốt thì con nên làm theo; những gì người ta chê, người ta cho là xâu, là dở thì con phải tránh xa”...Đó là lời khuyên mà NLT nhớ mãi trong suốt cuộc đời mình. Những điều đau khổ đã xảy ra cho gia đình và bản thân, đã thúc giục NLT theo con đường lý tưởng của mình cho đến ngày hôm nay.

GS Phạm Thị Huê  cho biết: cuốn sách này nói lên tình nghĩa gia đình, niềm tin tôn giáo...chúng tôi nghĩ rằng cũng nhờ niềm tin tôn giáo đó mà trong bao nhiêu năm, NLT vẫn tiếp tục sống với con đường đạo đức, ngay thẳng của mình. Trong lời mở đầu sách “Thác Lũ – Mưa Nguồn”, NLT đã trích lại lời Kinh Thánh: “Đây là lời của Đấng Thánh, Đấng Chân Thật, Đấng giữ chìa khóa của vua Đa-Vít: Người mở ra thì không ai đóng lại được; Người đóng lại thì không ai mở ra được”.

Giáo Sư Nguyễn Đức Cung, cựu Dân Biểu VNCH, là diễn giả thứ tư nói về nội dung tác phẩm của NLT: “Tư cách nhân chứng của NLT trong quá trình 60 năm hoạt động cho đảng Đại Việt”.

Trước khi đi vào phần chính của đề tài mà ông sẽ phát biểu trước quan khách, ông thông báo một điều mà ông cho đó là sự trùng hợp kỳ lạ: “Hôm nay là ngày Chúa nhật 17/4/2016, Nguyễn Lý-Tưởng mời bà con, bạn bè đến đây để họp mặt và để nghe nói về sách Thác Lũ – Mưa  Nguồn của NLT mới được phát hành. Mọi người mở trang đầu của sách này đã đọc thấy lời Kinh Thánh “Đấng Thánh, Đấng Chân Thật, Đấng cầm chìa khóa của vua Đa Vít. Người mở ra thì không ai đóng lại được. Người đóng lại thì không ai mở ra được”   ...

Cũng chính trong Thánh Lễ tại nhà thờ sáng hôm nay, ai là người theo đạo Công Giáo có đi nhà thờ ngày Chúa nhật 17/4/2016 này...cũng đã nghe đọc bài Thánh Thư của Thánh Gioan nói trên. Cái sự trùng hợp lạ lùng: ra mắt sách ngày 17/4/2016 và Thánh Lễ trong nhà thờ ngày Chúa nhật 17/4/2016 đều nhắc đến lời Kinh Thánh “Người mở thì không ai đóng lại được”...

Bà con, bạn bè và quan khách dự đều hiểu  NLT muốn nói rằng  cuộc đời của mình đã được phó thác cho Thiên Chúa an bài. Dù kẻ thù có muốn hãm hại nhưng  Thiên Chúa không muốn cho NLT chết ở trong nhà tù và khi cửa nhà tù mở ra (Người mở) thì NLT và các bạn đã được thoát cảnh áp bức để được dẫn dắt đến một  nơi mà Kinh Thánh gọi là “Trời mới, Đất mới” .

 Ông Nguyễn Đức Cung nói tiếp: “Tôi quen anh NLT từ 1959 tại Khóa I Viện Hán Học. Chúng tôi có 4 người học cùng lớp mà anh em gọi là “nhóm ABCT” (A là Trần Vinh Anh, nguyên Hiệu Trưởng Trường Phan Châu Trinh Đà Nẵng , tử nạn vì công vụ; B là Lê Ngọc Bích, Giáo Sư, nhà nghiên cứu biên khảo về lịch sử cũng đã chết. Chỉ còn lại hai người: C là Nguyễn Đức Cung và T. là Nguyễn Lý Tưởng). Sau cuộc lật đổ Tổng Thống Ngô Đình Diệm (01 tháng 11/1963) phải nói rằng, những người quốc gia, nhất là những thành phần trẻ và trí thức tâm huyết đều cảm thấy hụt hẫng,  đặc biệt đối với những người đang học tại Đại Học Huế. Chúng tôi cảm thấy hụt hẫng vì không tìm ra một chỗ dựa nào trong thế đấu tranh của mình trước sự lũng đoạn của một số cán bộ Cộng Sản chen vào hàng ngũ của một số tôn giáo để khuấy đục cả Miền Nam, thì Đảng Đại Việt xuất hiện, và cho chúng tôi một chỗ gọi là một thế đứng để từ đó, chúng tôi nuôi một lý tưởng đấu tranh....Lúc đó, tôi cũng như anh Nguyễn Lý Tưởng và một số anh  em khác đã gặp nhau trong môi trường của Đảng Đại Việt. Và từ năm 1965 cho đến bây giờ, chúng tôi cũng tưởng niệm trong lòng là, 50 đời chúng tôi có Đại Việt”.

Điểm đặc biệt là Dân Biểu Nguyễn Đức Cung có giọng nói lớn và rõ ràng, âm vang nên mặc dù nhà hàng đã dọn thức ăn và cũng đã quá 12 giờ trưa, nhưng mọi người vẫn giữ được sự im lặng để theo dõi bài phát biểu của ông. GS kiêm DB Nguyễn Đức Cung đã cho mọi người biết thêm nhiều chuyện bên lề về Đảng Đại Việt như chuyện ông Bửu Viêm vượt ngục thất bại đã bị Việt Minh xử tử công khai như thế nào? Chuyện ông Tôn Thất Tần là người tù lâu nhất đến 36 năm mà Vũ Thư Hiên nói rằng Jean Valjean, nhân vật chính trong truyện Les Misérables của văn hào Victor Hugo phải gọi Tôn Thất Tần là “ông cụ”...

MC Nhất Phương giới thiệu GS Nguyễn Lý-Tưởng sẽ thông báo một vài tin vui...

GS Nguyễn Lý Tưởng tâm sự : “Người xưa có nói: Mượn chuyện văn chương mà họp mặt bạn bè” (Dĩ văn hội hữu). Hôm nay, tôi có một tác phẩm mà tôi đã đem hết tâm sự đời mình gởi gắm vào đó: Sách “Thác Lũ – Mưa Nguồn” hồi ký của Nguyễn Lý Tưởng (Quyển I từ 1945-1975) do Người Việt Books xuất bản, Amazon thực hiện in ấn và phát hành. Ngươi Việt shop.com là đại diện tại Hoa Kỳ. Tác phẩm này vừa được các bạn của tôi trong giới Dân Biểu, Nghị Sĩ, Giáo Sư, Luật Sư...nói về nội dung. Nhân dịp này, gia đình chúng tôi mời bà con, bạn bè họp mặt để mừng đứa con tin thần của tôi (sách Thác Lũ – Mưa Nguồn) mới ra đời.”

GS Nguyễn Lý-Tưởng cũng công bố một vài tin vui:

(1) Năm nay tôi mừng tuổi song thất là hai con số 7.
Người Tàu nói là Thất Hỷ...Bảy điều vui mừng.

(2) Từ ngày dấn thân vào con đường tranh đấu (1955) đến nay là hơn 60 năm.

(3) Năm 1965, tôi cùng với anh  chị em họp nhau thành lập Đại Việt Cách Mạng Đảng tại Saigon (Ông Hà Thúc Ký là Tổng Bí Thư, ông Trần Việt Sơn là Đệ I Phó Tổng Bí Thư và ông Hoàng Xuân Tử là Đệ II Phó Tổng Bí Thư) từ đó đến nay đã hơn 50 năm rồi. Hôm nay gặp lại anh chị  em là điều vui mừng.

(4) Ngày 31/3/2012, anh chị em họp Đại Hội tại Houston, bầu tôi làm Chủ Tịch Ban Chấp Hành Trung Ương. Vừa rồi, ngày 31/3/2016 chúng tôi đã hết nhiệm kỳ 4 năm, anh chị em đã tái tín nhiệm chúng tôi thêm một nhiệm kỳ 4 năm nữa (2016-2020). Tôi xin mời hai vị Phó Chủ Tịch lên sân khấu trình diện với bà con, bạn bè: Đệ I Phó Chủ Tịch là Kỹ Sư Nguyễn Minh Chính ở Pháp và Đệ II Phó Chủ Tịch là Nguyễn Mai Anh ở Hoa Kỳ..

Trong tổ chức Đại Việt Cách Mạng của chúng tôi có đủ mọi thành phần tôn giáo, sắc dân, địa phương và nghề nghiệp trong xã hội...để giữ nguyên tắc bí mật của một tổ chức cách mạng và để khỏi mất thì giờ của quý vị, tôi không giới thiệu những người hiện đang có mặt tại nhà hàng này. Tại đây, chúng tôi không bán sách...Xin mua sách trên internet hoặc hỏi bên NguoiViet shop hay nhà sách Tự Lực....

Gia đình chúng tôi vui mừng và cảm kích đối với bà con, bạn bè đã đến chung vui với chúng tôi hôm nay.

Quan khách tiếp tục phát biểu cảm tưởng chen lẫn vào các tiết mục Văn Nghệ do các ca sĩ nghệ sĩ và các bạn trẻ trong Đoàn Trống Thiên Ân trình diễn. Hai vị khách phát biểu cuối cùng là Luật Sư Võ Quốc Thanh (Chủ Tịch Hội Đồng Đô Thành Saigon trước 1975) và Nhạc Sĩ Vũ Thành An, cũng là bạn tù với GS Nguyễn Lý Tưởng từ Nam ra Bắc. Các ca sĩ Mỹ Tiên, Mỹ Thúy và Mỹ An đơn ca và Nghệ sĩ Hà Phương ngâm thơ. Kết thúc chương trình với bài Tình Đêm Liên Hoan của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ: vui một đêm nay rồi mai lên đường...tất cả mọi người cùng hát để chia tay nhau.

Những hình ảnh về Ngày Gặp Gỡ Bà Con Bạn Bè chào mừng sách Thác Lũ – Mưa Nguồn của GS Nguyễn Lý-Tưởng đã được chiếu lại trên hệ thống truyền hình Viettoday ờ Canada, Bắc Cali, Nam Cali, Houston, Dallas, Florida, Oklahoma,v.v... 4 lần trong tuần lễ từ 18/4/2016 đến 23/4/2016, rất nhiều người trong bà con, bạn bè của NLT ở xa đã theo dõi và đã tham dự Ngày Vui này qua T.V

(Westminster, 23/4/2016...Linh Linh ghi)

 



Hải ngoại ngày 4.4.2009

Lưu Truyền Mãi với Sử Sách

(nhân kỷ niệm Khối 8406 tròn 04 tuổi)

Kính thưa qúy vị,
Kính thưa đồng bào,

Cách nay 3 năm, ngày 30/3/2007, toà án nhân dân tỉnh Thừa Thiên đã kết án Linh Mục Tađêô Nguyễn Văn Lý 8 năm tù ở và 4 năm quản chế và các bạn trẻ trong đảng Thăng Tiến từ 18 tháng đến 6 năm tù qua một phiền toà ô nhục với một bản án đầy bất công.

Đây là một trò hề của tổ chức tư pháp bịp bợm, là một bằng chứng vi phạm nhân quyền, nhân đạo và tự do dân chủ. Và càng ghi thêm vào hồ sơ tội ác của tập đoàn lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam, đối với dân tộc Việt Nam và toàn thế giới.

Ngày 5 tháng 4 năm 2007, cách nay ba năm, người Công Giáo trong tuần lễ nầy gọi là Tuần Thánh, tức là tuần lễ tưởng niệm ngày Đức Giêsu Kytô   chịu khổ hình, chịu chết, để cứu chuộc nhân loại. Trong tuần lễ nầy, Linh Mục Nguyễn Văn Lý và các bạn của ngài cũng chịu những sự đau khổ, những sự sỉ nhục công khai trước toà án và ngài bị bịt miệng không cho nói.








Hình ảnh đó đối với thế giới là một hình ảnh hết sức tồi tệ, hết sức xấu xa, và nói lên một chế độ hoàn toàn không có tự do dân chủ, không có các quyền tự do ngôn luận như ở các nước khác trên thế giới.

Từ sau ngày 30/4/1975 cho đến nay, đã 35 năm rồi, không một nơi nào, không một thời điểm nào mà không có những người yêu nước nổi lên tranh đấu cho tự do dân chủ và nhân quyền tại Việt Nam, chống lại tập đoàn CSVN tàn bạo, dã man. Linh Mục Nguyễn Văn Lý là một trong những gương mặt đấu tranh bền bỉ nhất. Tinh thần can đảm, bất khuất của ngài đã được hậu thuẫn mạnh mẽ của đồng bào trong nước và hải ngoại.

Sự tranh đấu bất bạo động của Linh Mục Nguyễn Văn Lý, cũng như các nhà lãnh đạo tôn giáo khác và các nhà đấu tranh dân chủ (đặc biệt  Khối 8406) rất sôi nổi, tạo ảnh hưởng lớn trong dân chúng, khiến cho tập đoàn CSVN vô cùng bối rối và lo sợ.

Theo luật pháp của đế quốc La Mã ngày xưa: “người nào đã đem mạng sống mình để làm chứng thì chứng đó là chứng thật, chứng tuyệt đối”. Đức Giêsu Ky-tô đã hy sinh mạng sống mình để làm chứng về Thiên Chúa, làm chứng lời của Ngài rao giảng là “Chân Lý” thì Linh Mục Nguyễn Văn Lý cũng đã chấp nhận hy sinh cuộc đời của mình, hy sinh cả mạng sống của mình để làm chứng những điều mình nói là “Sự Thật”.

Linh Mục Nguyễn Văn Lý đã trải qua các đợt tù đày, biệt giam, bị hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần. Dù cho có những dư luận chỉ trích từ hải ngoại hay từ phiá Cộng Sản trong nước, thì chúng tôi vẫn luôn bày tỏ lòng ngưỡng mộ và triệt để ủng hộ cuốc tranh đấu bất bạo động của ngài và các bạn của ngài cho tự do dân chủ, nhân quyền và tự do tôn giáo tại Việt Nam.

Với lương tâm của một người tu hành, Linh Mục Nguyễn Văn Lý  không thể nào chấp nhận những chủ trương dã man, tàn bạo, độc tài, độc đảng của chính quyền Cộng Sản Việt Nam. Với tư cách một công dân, Linh Mục Nguyễn Văn Lý tranh đấu để đòi hỏi Cộng Sản phải thực hiện một chế độ tự do dân chủ, tôn trọng nhân quyền.

Những hành vi hay lời nói của ngài là của một con người công chính, dám nói lên sự thật, dám hy sinh bản thân mình, chấp nhận tù tội, chấp nhận bị ngược đãi dưới hình thức nầy hay hình thức khác, và ngay cả chấp nhận cái chết có thể đến với ngài bất cứ lúc nào trong hoàn cảnh tù tội.

Chúng tôi vô cùng xúc động trước hình ảnh một vị Linh Mục hy sinh bản thân mình vì dân tộc, vì đồng bào.

Ngày 5 tháng 4 năm 2007, cách nay ba năm, là Tuần  Khổ Nạn của Chúa Giêsu. Ngày đó, LM Nguyễn Văn Lý đang ở trong nhà tù CS và đang chịu khổ hình cùng với Chúa. Nhưng ngày hôm nay, 4 tháng 4 năm 2010, là ngày Chúa nhật Lễ Phục Sinh, ngày kỷ niệm Chúa Giêsu Ky-tô đã sống lại, khải hoàn vinh quang.

Chúa Phục Sinh

Ngày hôm nay, chuông ở các nhà thờ reo vang và mọi người hát lên “Hãy vui mừng! Alleluiia! Vì Chúa đã sống lại!” Ý nghĩa của hai thời điểm xưa và nay hoàn toàn khác nhau!

Vì thấy Linh Mục Nguyễn Văn Lý đang bị bệnh nặng và có thể chết bất cứ lúc nào nên Cộng Sản Việt Nam đã cho Linh Mục trở về Toà Tổng Giám Mục Huế để đợi chết, vì sợ ngài chết trong nhà tù sẽ khơi dậy một cuộc tranh đấu chống bạo quyền Cộng Sản ở trong nước cũng như ở hải ngoại.

Ngày hôm nay, chúng tôi chúc mừng Linh Mục Nguyễn Văn Lý hiện đang có mặt tại Toà Tổng Giám Mục Huế. Chúng tôi cũng chúc mừng Khối 8406 tròn 04 tuổi! Tinh thần bất khuất của Linh Mục Nguyễn Văn Lý và các bạn Khối 8406 đã làm cho cả thế giới khâm phục.

AoChangDoTuaRangPha

 “Nhân sinh tự cổ thùy vô tử;
Lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh”

(Làm người, xưa nay ai mà không chết;
chỉ có một tấm lòng son lưu truyền mãi với sử sách).

Nguyện xin sự bình an của Thiên Chúa luôn ở với
Linh Mục Nguyễn Văn Lý và các bạn của ngài.

 California, Hoa Kỳ ngày 4 tháng 4 năm 2010

GS Nguyễn Lý-Tưởng


KÍNH NHỜ CHUYỂN TIN CHO VIỆT NAM

        Cải Cách Ruộng Đất (của Võ Trường Sơn)

Bản Tin Từ Huế

Video Việt sử "Đất Nước Tôi"
với truyền thống dân tộc Đại Việt
hào hùng đánh dẹp giặc Tàu xâm lăng
http://vlink.com/video/datnuoctoi.html

Quý vị có trở ngại sử dụng computer?
Xin xem hướng dẫn và các mẹo vặt
http://levanbay.atspace.com


 











Tùy bút

 

                 Cố Đô Hoang Vu Điêu Tàn

                                       ngọc thủy

                  

   Đầu Xuân năm nay, người Việt hải ngoại đón thêm một cái Tết ly hương, nhớ nhà, sao vẫn còn xa xăm ngùi ngụi quá. Mở lòng đếm đốt nỗi đau đã thấy ba mươi ba năm trời xa quê, biệt xứ! Đón xuân này không những nhớ đến bao kỷ niệm rộn ràng đầm ấm những xuân xưa trên chính quê hương mình với bao mật thiết đượm nồng, mà còn nhớ đến quặn đau một mùa xuân đầy máu lệ Mậu Thân của dân tộc.

 

   Tháng 2 năm 1968 ngày nào là Tết Mậu Thân. Nhớ lại, dường như trong chớp mắt có giọt lệ rơi lăn xuống cõi lòng còn nhức buốt nỗi đau: những hình ảnh tang thương của ngày đầu xuân năm đó - ở quê hương Việt Nam, chất chồng bao đổ nát kinh hoàng trong khổ nạn!

 

   Tháng 2 năm 2008 bây giờ là Tết Mậu Tý. Có hơn ba triệu người Việt tỵ nạn Cộng sản, lìa xa quê hương sống khắp nơi ở các xứ sở tự do trên thế giới. Từ 1968 tới 2008 là hai cái Tết cách khoảng nhau bốn mươi năm, khởi đầu đều với chữ Mậu. Không phải đợi đến Tết Mậu Tý, chúng ta mới nhắc lại những gì diễn ra trong những ngày Tết Mậu Thân mà ngay từ trước 30 tháng 4 năm 1975, chúng ta thường nghe và thấy hệ thống truyền hình, phát thanh cùng báo chí Sàigòn đều trình chiếu và viết những loạt bài gần như “hồi ức” về trận chiến Mậu Thân. Để làm gì ư? Để nhắc mọi người nhớ tới sự xảo trá của Việt cộng đã dùng những phương cách đê hèn, đánh chiếm miền Nam, giết hại dân lành vô tội một cách tàn bạo gớm ghê. Để nhớ mà đề cao cảnh giác sự tham tàn, bất chấp mọi thủ đoạn vô nhân của CSBV đã và vẫn tiếp tục cố tình xâm lấn miền Nam Tự Do. Để hiểu rõ hơn những con người Cộng sản theo chủ thuyết vô thần, không bao giờ biết quý yêu dân tộc bằng trái tim chân chính để đem lại điều ích quốc lợi dân, không bao giờ biết xót thương đồng bào để thực tâm mưu cầu cho muôn dân được an bình no ấm.

 

   Đối với những người yêu chuộng hoà bình thì bất cứ cuộc chiến tranh nào của loài người cũng đều là việc đáng sợ, đáng buồn, đáng tiếc cả. Nhưng cuộc chiến tranh Việt Nam thì dẫu có nhân đôi nhân ba những điều ấy cũng chưa đủ, bởi hai bên thù nghịch đều cùng chung một giòng máu đỏ da vàng. Tôi nhớ ngày còn ấu thơ, mới đến tuổi được cắp sách đến trường, lần đầu được thầy cô giảng dạy cho biết về nguồn gốc tổ tiên mình. Dẫu còn non nớt nhưng tôi đã biết vui sướng tự hào về truyền thuyết con Rồng cháu Tiên được sinh ra từ bọc một trăm trứng. Cha là giống Rồng tên Lạc Long Quân, mẹ là Âu Cơ thuộc dòng dõi Tiên, vì hai cảnh giới khác nhau nên mẹ đem năm mươi con lên núi còn cha đưa năm mươi con xuống biển. Cảnh chia lìa ấy, ngày nhỏ đối với tôi không phải là điều tan tác mà là hình ảnh tràn đầy cảm động và đẹp đẽ biết bao. Theo năm tháng lớn dần lên, càng nghĩ về sự tích cội nguồn của dân tộc Việt Nam, tôi càng thêm yêu quý tự hào.

 

Trong đầu óc ngây thơ bé nhỏ của tôi, luôn luôn là hình ảnh đẹp về nửa đàn con theo mẹ Âu Cơ năm xưa, họ cùng nhau xẻ núi bạt Trường Sơn để mở rộng thêm bầu trời bao la, núi rừng thêm hùng vĩ thênh thang, để giang sơn Việt Nam thêm xanh thắm đẹp tươi. Còn lại năm mươi con theo cha vụt trở thành đàn thần ngư lẫm liệt trên sóng biển muôn trùng, là kình soái oai phong trên mặt nước đại dương, cánh tay họ đã gạt phăng tất cả những dữ dằn bão táp để trấn yên bờ cõi, đôi chân họ đào sâu thêm lòng mạch đất thành nghìn con suối, vạn con sông uốn lượn quanh co khắp các thôn làng, để bồi đắp đất đai thêm mầu mỡ phù sa, lúa ruộng phì nhiêu. Non Nước Việt Nam từ Cà Mau đến ải Nam Quan, từ khắp mọi miền Bắc - Trung - Nam, từ cỏ cây đến đời sống dân hiền được chan hòa hạnh phúc ấm no qua những khởi công dựng nghiệp của hai đàn con cháu chia nhau gánh vác hai phần Nước & Non.

 

   Nhưng rồi hình ảnh đẹp ấy dần trôi tuột mất vào trang sách nhỏ ấu thơ từ bao giờ tôi chẳng nhớ. Chỉ biết có lúc mình đã nghe kể, đã biết thêm về tiếng súng nổ, đạn bom rơi, và hiểu rằng mình đang lớn lên từ một đất nước đang có giặc giã chiến tranh.

 

   Bởi vì đất nước cũng đã bị chia đôi thành hai phía: Quốc gia và Cộng sản. Làng quê bố mẹ tôi ở mãi tận miền Bắc xa xôi kia nhưng đến một ngày phải rời bỏ nơi chôn nhau cắt rốn vì không muốn sống dưới chế độ Cộng sản, theo làn sóng di cư năm 1954 để vào mảnh đất Tự Do. Nhờ vậy mà tôi đã được sinh ra và lớn lên ở miền Nam, được che chở dưỡng nuôi từ chính thể Cộng Hòa.

 

   Năm Tết Mậu Thân, tôi còn bé nhỏ lắm, đang sống bình yên ở Sàigòn, nhưng được thấy qua truyền hình, báo chí cùng những bài hát được nghe qua đài phát thanh hằng ngày, tôi cũng đã biết khóc thương cho những người vô tội bị thảm sát dã man ở Huế, biết thấm đau vớii niềm đau của Sàigòn, của Huế trong những ngày khói lửa tang tóc đó. Nên giờ đây, sau bốn mươi năm nhìn, nhớ lại, tôi xin phép được nhắc đến một số chi tiết được biết qua tài liệu, sách sử ghi chép, để cùng ôn lại trang quá khứ buồn đau với những người cùng chung hoạn nạn quê hương ngày ấy và cũng để con, cháu mình hiểu biết hơn về tội ác Cộng sản qua trang sử đẫm đầy máu và nước mắt của một thời chiến tranh đau khổ.   

 

   Tháng 5 năm 1954, khi dân tộc Việt Nam vừa thoát khỏi bàn tay đô hộ của thực dân Pháp đã ngự trị gần một trăm năm sau trận Điện Biên Phủ kết thúc, ngay trong giai đoạn này, Hiệp định Genève ra đời với 47 điều khoản được ký kết ngày 20 tháng 7 năm 1954 để chia đất nước Việt Nam làm hai. Miền Bắc do Hồ Chí Minh làm chủ tịch đã chính thức hợp hóa thành Xã Hội Chủ Nghĩa - Cộng Sản Việt Nam. Miền Nam thuộc phần đất của người Quốc Gia do Quốc trưởng Bảo Đại lãnh đạo và sau này là chí sĩ Ngô Đình Diệm khi ông trở thành vị Tổng thống đầu tiên của VN qua cuộc trưng cầu dân ý được tổ chức ngày 23 tháng 10 năm 1955, lập nên chính thể đất nước là Việt Nam Cộng Hòa & Quân đội Việt Nam Cộng Hòa kể từ ngày 26/10/1955.

 

   Cả hai phía đều được ngăn chia kể từ vĩ tuyến 17 đặt làm điểm mốc. Giữa lòng Bến Hải là một con sông bắt nguồn trên dãy núi Trường Sơn chảy tuôn về mạch đất Trung Lương - Quảng Trị, con sông hiền hòa như cái tên gọi của cây cầu Hiền Lương, được bắc ngang qua để nối sang bên kia bến Hới - Quảng Bình. Con sông đã bao năm miệt mài mang giòng nước trong lành thoát ra từ mạch sâu núi thẳm, nuôi dưỡng đất cằn khô thêm mượt mà tươi tốt lúa khoai, luân lưu gió mùa mưa lũ tuôn ra cửa Tùng biển Đông cho dân nghèo đỡ cơn bão lụt, nắng thiêu.

 

Ngờ đâu đến một ngày con sông ấy phải thấm thêm bao giòng nước mắt còn hơn mưa lũ trên ngàn của cả triệu người từ Bắc trốn chạy chủ nghĩa bạo tàn Cộng sản để vô Nam đi tìm cuộc sống Tự Do. Bao nhiêu bước chân vội vã đi trên nhịp cầu Hiền Lương trong ngày tháng ấy vẫn còn vang vọng lời giã từ đau đớn khôn nguôi, và ai ra đi cũng đã một lần để rơi hạt nước mắt sầu đau của mình xuống lòng sông chia cắt, lúc qua cầu còn cố ngoảnh nhìn lại làng thôn yêu dấu đã dần mờ xa, xa khuất nẻo về.

 

   Cuộc sống người dân rồi cũng tạm được yên vui trong mấy năm đầu khi Tổng thống Ngô Đình Diệm mở rộng công việc bình định đất đai, phát triển nông thôn, giúp đỡ cải thiện đời sống người dân sớm an cư lạc nghiệp ấm no. Tôi được sinh ra trong những năm đầu còn êm đẹp ấy. Nhưng rồi khói lửa chiến tranh bắt đầu loang phủ khắp mọi nơi khi chính phủ Việt Nam Cộng Hòa bắt buộc phải chống trả những đòn xảo trá, mưu toan xâm lược của Bắc Việt hòng thôn tính miền Nam cùng bành trướng đế quốc Cộng Sản do các nước đàn anh Liên Xô và Trung Cộng lãnh đạo. Họ luôn luôn tìm hết mọi cách đánh phá xóm làng và ngay cả thành thị khi có cơ hội. Họ còn cố tình tuyên truyền một cách sai lạc để lung lạc và dẫn dụ lòng dân rằng: họ có chính nghĩa chống Mỹ xâm lăng để cứu nước. Luận điệu xuyên tạc này chỉ có thể lừa gạt được nhân dân miền Bắc trong sự ngụy tạo xảo trá và cố tình bưng bít. Vì chính CSBV mới là kẻ chủ trương đánh phá, xâm chiếm phần đất của miền Nam Tự Do, bất kể những thủ đoạn tàn khốc gieo rắc cho dân lành vô tội.

 

   Vượt qua những điều quy ước từ Hiệp Định Ba Lê (ký ngày 20/07/1954), chính phủ miền Bắc, cũng là Đảng Cộng Sản Việt Nam (núp dưới tên Đảng Lao Động Việt Nam) thành lập cái gọi là Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam Việt Nam đã gài người ở lại miền Nam để nằm vùng hoạt động theo sách lược chính trị có nghĩa là tuyên truyền và tìm cách ám sát những người trong guồng máy Quốc Gia. Hoặc chủ trương chiến dịch “bắt trẻ đồng xanh” dụ dỗ hoặc bắt cóc những em thanh thiếu niên đầu óc còn ngây thơ trong sáng ra ngoài Bắc tập kết để nhồi sọ chủ thuyết Cộng sản, huấn luyện cách hoạt động nội tuyến rồi cho trở vào Nam với gia đình để nối đường giây Bắc & Nam thành một chuỗi liên kết hoạt động. Vì thế những kẻ “đặc công” nội thành này đã len lỏi vào mọi thành phần giới chức, cơ sở của Quốc Gia để bí mật hoạt động cho tổ chức.

 

Sau vài năm hoạt động theo kế hoạch đó, CSBV thay đổi sách lược, biến chiến tranh chính trị thành chiến tranh quân sự theo nghị quyết 15, để bắt đầu xâm nhập vào miền Nam từ tháng 5 năm 1959 và tới năm 1960 thì CSBV chính thức tấn công miền Nam bằng vũ khí, quân sự bất kể điều đó gây tang tóc khổ đau cho dân lành vô tội. Mà nay, sau hai mươi năm chống trả lại sự “Giải Phóng’ ấy, miền Nam đã thực sự rơi vào tay CSBV kể từ ngày 30 tháng Tư năm 1975. Sau biến cố đó, cả miền Bắc lẫn miền Nam mới thực sự biết rõ hơn, nhiều hơn về sự “Giải Phóng” đã đưa tiền đồ dân tộc và toàn thể đất nước VN đến vực sâu đen tối ra sao?!

 

   Sự xâm lăng từ phía Cộng Sản Bắc Việt và sự chống trả từ phía miền Nam Quốc Gia đã trở thành cuộc chiến tranh đẫm máu - lệ oan khiên suốt hai mươi năm dài. Trong hai mươi năm đau thương do CSBV gây ra, phải kể đến sự tàn bạo dã man nhất của Việt Cộng là trận đánh chiếm vàoTết Mậu Thân 1968.

 

   Dù đang sống trong thời điểm đất nước có chiến tranh, nhưng người dân miền Nam VN yêu chuộng hòa bình và luôn trân trọng ý nghĩa thiêng liêng của ngày Tết Nguyên Đán. Người ta có thể làm lụng vất vả quanh năm, hoặc vì sinh kế, công việc mà phải đi làm ăn xa đâu đó nhưng ngày Tết họ đều tìm đường về xum họp gia đình hoặc gác bỏ mọi chuyện khó khăn để chuẩn bị cúng giỗ Tổ Tiên - Ông Bà, cho ba ngày tết trong gia đình được đầm ấm vui vẻ, thuận hòa.

 

   Nắm chắc được điều đó, CSBV đã soạn thảo kế hoạch “Tổng Công Kích” để tấn công miền Nam vào ngay thời điểm Tết Mậu Thân 1968. Từ đầu năm 1967, CSBV đã âm thầm chuẩn bị kế hoạch này bằng cách ráo riết kềm cặp đôn đốc binh lính. Phân chia, cắt cử từng ổ đánh khắp nội thành, ngoại thành ở Sàigòn và các tỉnh miền Nam cùng một lượt theo chiến lược đột phá. Một mặt vào cuối năm đó, CSBV tuyên bố sẽ hưu chiến vào các dịp lễ lớn và thiêng liêng là ngày lễ Giáng Sinh, Tết Dương Lịch và Tết Nguyên Đán.

 

Giáng Sinh và Tết Dương Lịch năm ấy trôi qua yên bình như lời cam kết để Quân Đội VNCH thêm một lần tin vào thiện chí của CSBV và người dân cảm thấy được tạm yên vài ngày tai không nghe tiếng đạn bom cày xới lòng đất Mẹ thân yêu như hằng ngày hằng đêm phải nghe, phải hứng chịu từ nhiều năm qua. Bởi người Việt Nam Quốc Gia vốn chân thật hiền hòa, yêu chuộng hòa bình, biết quý mạng sống con người đến quý từng tấc đất cỏ cây đất nước, là người đang sống trên đất sáng tự do nên quên cảnh giác quân thù nấp trong bóng tối mưu mô toan tính bao điều gian ác bạo tàn.

 

   Ngay đêm Giao Thừa Tết Mậu Thân 1968, tiếng pháo mừng đón Năm Mới tràn đầy niềm tin vui chợt hòa vang thêm những tiếng nổ long trời. Trời Phật ơi, tiếng nổ gì nghe dễ sợ, làm rung chuyển cả bàn thờ Tổ Tiên suýt bổ nhào hoặc đã lăn rơi xuống đất. Có những thây người chợt gục xuống cùng máu đổ thịt rơi. Hỡi ơi, đó là tiếng súng tấn công của Việt Cộng vào Sàigòn ngay đêm mùng một Tết, lợi dụng lúc cửa ngỏ đô thành và binh lính Việt Nam Cộng Hòa không phòng bị vì phần đông được phép về xum họp đón Giao Thừa với gia đình. Ngay cả Tổng Thống cũng cùng gia đình về Mỹ Tho ăn Tết, đến sáng hôm sau ông mới trở lại được Sàigòn, và ngay trưa mùng Một Tết (ngày 30/1/1968) TT Nguyễn Văn Thiệu lên tiếng hủy bỏ lệnh ngưng bắn và ra lệnh Tổng Phản Công cùng lời trấn an dân chúng.

 

   Quân Bắc Việt dù đã tràn ngập khắp Sàigòn - Chợ Lớn và các vùng ngoại ô Hàng Xanh, Gò Vấp, Hóc Môn.v.v... nhưng thay vì chiêu dụ quần chúng nổi dậy theo lời hô khẩu hiệu “Tổng Khởi Nghĩa” thì lại bị chính những người thường dân ấy lột bộ mặt hại dân hại nước của họ như câu chuyện chị Ba Hàng Xanh với khí thế: Giặc đến nhà đàn bà cũng phải đánh. Và dù đã vào được Tòa đại Sứ Mỹ nhưng cũng bị tiêu diệt ngay. Cùng lúc, Bộ TTM Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa điều động chiến dịch Trần Hưng Đạo để đẩy bật Việt cộng ra khỏi vòng đai Sàigòn với thời gian rút ngắn chừng nào bớt đổ máu quân binh lính cùng dân lành vô tội chừng ấy.

 

   Riêng tại Huế, với lực lượng đông đảo cùng nhiều nội tuyến “Ăn cơm Quốc Gia, thờ ma Cộng Sản”, Việt Cộng đã tấn công thành phố Huế ngay sáng mùng hai Tết và chiếm giữ gần một tháng nơi đây, tha hồ tàn sát những ai mà họ nghi ngờ hoặc qua sự tố cáo của những tay sai nội tuyến là những người làm việc cho chính phủ Việt Nam Cộng Hòa hoặc cho các cơ quan của Mỹ. Số người bị tàn sát lên đến sáu, bẩy ngàn người, Cách giết rất dã man rồi đem chôn tập thể. Đó là chưa kể tới số người bị bắt mang đi mất tích. Ôi bao nhiêu máu lệ đã thấm xuống thành phố Huế ngày ấy, và đong hứng bao nhiêu cho vừa những giòng nước mắt khổ đau khóc cho cha mẹ, anh  chị em, con cháu bạn bè bị bắn giết tức tủi oan khiên, khi chết còn bị trói tay cột chặt người này qua người kia như từng xâu ốc, cong mình dẫy dụa trong lớp đất phủ vùi.

 

“Ai? nữa? những người trong đất đá

trong từng khu mộ xác từng xâu

Huế xưa,,, thành phố bao nhiêu tượng

ai cải táng dùm để thấy nhau”

n.t.

   Trong những ngày tháng phản công, chiếm giữ lại thành phố thân yêu cùng cuộc sống yên lành cho người dân, những người lính chiến Việt Nam Cộng Hòa đã xả thân chiến đấu từng ngày từng giờ giữa bom đạn tơi bời. Sự chống trả mãnh liệt của họ anh dũng biết bao. Sự hy sinh của họ cao cả biết dường nào. Và... đã không biết có bao người chiến sĩ anh hùng ngả xuống cho quê hương, cho Huế năm Mậu Thân ấy?! 

 

   Xin được thắp nén tâm nhang tưởng niệm đến những người chiến sĩ của miền Nam anh dũng như khi tôi đến Huế một hôm nào đã xa... lòng vương mang nỗi ngậm ngùi thương tiếc:

 

“tôi đi tìm một đôi giày trận

thấy lá vàng bay... thương quá thương

nếu quả người xưa thành khói, gió

thì tôi xin hứng hết những mù sương!

tôi muốn làm thơ cho trái tim

nghe trong thầm lặng đóa hoa sim

nở trên Huế mộng năm nào đó

gió trở mình bay lạc nẻo quên...!”

n.t. 

 

   Tới bây giờ, đọc lại cuốn Giải Khăn Sô Cho Huế của nhà văn Nhã Ca khi chị từ Sàigòn ra Huế thăm Mẹ thăm em trong dịp Tết Mậu Thân, rồi bị kẹt lại trong giòng lũ điên cuồng ấy để thành một chứng nhân lịch sử trước tội đồ CSBV bằng quyển sách dầy mấy trăm trang kể lại những ngày nát tan của thành phố mộng mơ. Có những đoạn tôi không ngăn được giòng nước mắt như khi chị kể về những nỗi đau đứt ruột của người dân xứ Huế:

   “Không biết tiếng súng đầu tiên nổ vào giờ khắc nào. Giữa đêm, tôi đã choàng tỉnh dậy vì tiếng nổ xé toạc cả những giấc mơ vụn....”

    Từ phút đầu tiên kinh hoàng trong những tiếng nổ long trời giáng xuống Huế oằn mình hứng chịu, tới hình ảnh chạy giặc tơi bời trước khung cảnh chết chóc kinh hoàng của ngày đầu xuân năm mới:

 

   “Qua được cầu rồi, lúc này tôi mới dám nhìn hai bên đường phố. Chợ An Cựu như một bãi chiến trường, máu còn chưa khô, máu in đỏ trên những bức tường loang lổ vết đạn. Một chiếc xe tăng lủi vào lề đường, đâm vào một căn phố, tấm bảng hiệu còn treo lủng lẳng. Hai, ba căn phố không còn hình dáng gì, không một căn nhà nào còn nguyên. Giữa đường đầy rẫy chướng ngại vật, máu me, quần áo, rác, sắt vụn, gỗ ván .v.v.... Chúng tôi len lỏi mà đi. Không một đôi mắt nhìn ra cửa, những căn nhà như đã hoang vắng hết. Không còn biết đâu yên mà chạy tới nữa... Tôi cố ôn lại những phút kinh hoàng đầu tiên của thành phố Huế. Và cũng để quen dần với biến cố khủng khiếp đang kéo dài. Mới chưa qua một ngày mà thgời gian như cả tháng, cả năm...!”.

 

   Tôi rùng mình khi đọc mẫu đối thoại của người đàn ông dắt díu mấy đứa con thơ đang lả đi vì sợ hãi và khát đói trong đoạn đường chạy giặc:

 

   “Mấy ông vô tới nơi là khổ rồi. Bét mắt đã thấy họ đầy nhà, đầy vườn. Cha nào cũng ốm cà tong cà teo, đói đeo vàng hai con mắt mà toàn nói phách tấu không rứa. Người sống bấn loạn, người chết người bị thương cũng bấn loạn khiêng vất trong sân nhà người ta, rồi vô nhà thấy chi cũng vơ cũng vét. Con trai, con gái mới lớn bắt đi tải thương, chôn xác. Vô nhà kêu gọi nấu cơm cho quân giải phóng, mượn gạo, mượn mắm muối. Nói là mượn chớ cướp của dân thôi mấy ông mấy bà ơi... Nhà tui con đông, khi mô cũng trữ gạo, đồ khô, cá mắm. Rứa mà họ chở đi hết, không chừa cho tui một nạm, còn nói phách, bữa mô Bác vô, gạo phát không cho dân... Ở nhà cũng chết đói, thôi liều mạng chạy tới nhà thờ xin Cha giải cứu mấy đứa con nít trước đã...”!

  

   Trong đêm tối mịt mùng kinh khiếp, chỉ cháy bùng lên những mảnh vỡ đạn bom như mảnh cứa cày sâu đất nước tan hoang, thây người đổ xuống như rạ. Nhưng trong lớp người chạy giặc vẫn có những tia hy vọng để đặt niềm tin sống còn trong biển lửa kinh hoàng:

 

    “Ở ngoài đường tôi thấy từng tốp lính từ phía ngoài quốc lộ đi vào thành phố, qua An Cựu. Họ mang ba lô, súng ống, người này cách người chừng nửa thước và hoàn toàn im lặng. Họ không ngó ngàng hai bên nhà cửa, đường phố. Thái nhận ra là lính Biệt Động Quân rồi một đoàn nữa là lính Nhẩy Dù, rồi Thủy Quân Lục Chiến... Dù má tôi ngăn cản, Thái cũng chạy ra đường giơ tay vẫy, tôi cũng chạy theo. Ở một vài sân nhà khác, cũng có nhiều người ra đứng, giơ tay vẫy và hỏi thăm. Những người lính này như ở xa đến, người họ còn đầy bụi và có vẻ lo lắng mệt mỏi. họ mỉm cười trả lời những bàn tay vẫy, những lời thăm hỏi và liệng cho chúng tôi vài thỏi kẹo và ít đồ hộp. Mấy người lính đi sau tiếp tục la hét. Những bàn tay vẫy đưa trở lại, những nụ cười chào nhau tiếp theo. Đoàn lính đi qua dần, đầu tôi cầm chặt thỏi sô cô la trong tay và bóp vụn nát lúc nào không biết nữa. Chưa bao giờ tôi nhìn thấy những người lính dễ thương như thế. Họ là lính miền xa đến để chết ở Huế. Họ người Sàigòn, người Bắc di cư, người các tỉnh miền Trung, Nam, Bắc. Họ đến để chết với Huế... Có tiếng súng xa xa vọng lại rồi. Chắc lại đánh nhau. Tôi nghĩ đến những người vừa liệng cho chúng tôi những hộp thịt, những thỏi kẹo. Họ cười đó nhưng lúc này đã có người ngã xuống. Huế sẽ làm gì cho họ trong những ngày sắp tới. Không, Huế cũng trơ xương da rồi, tan nát hết rồi. Nhưng chắc chắn Huế sẽ còn, dù bằng tàn lửa, bằng tro nguội, bằng xương người. Các anh sẽ có người còn sống, còn trở về lại quê nhà và còn trở lại để giữ Huế...”   

    

   Đó là vài đoạn ngắn mà tôi trích từ một tập sách dầy hơn sáu trăm trang của nhà văn Nhã Ca: Giải Khăn Sô Cho Huế, một chứng tích đau thương nhất của dân tộc Việt Nam trong thế kỷ 20. Thời mà chúng tôi sống, trải qua và lớn lên từ khói lửa đạn bom với hận thù phân tranh giữa hai giới tuyến Quốc Gia & Cộng Sản, mà tất cả máu đổ thịt rơi đều chẩy ra từ một giòng máu đỏ da vàng. Quê hương khắp chốn điêu tàn chỉ vì một chủ thuyết vô thần đã vung kiếm dọc ngang, xé nát mảnh dư đồ thêm rách nát tả tơi.

 

   Ôi, bánh vẽ thiên đường nào đã lôi kéo bao nhiêu người nhập cuộc, hăm hở vào Nam tàn sát dân oan. Họ cần thảm sát dân lành để lấy máu tô vẽ lên mục đích Giải Phóng miền Nam đến mức không còn nhân tính, bất kể tình người chớ nói chi tới tình đồng bào ruột thịt tới mức dã man tàn bạo đến thế sao???!!!!

 

   Bao nhiêu mồ chôn tập thể mà Cộng quân Bắc Việt bắt phải đào nông để có thể vùi chôn vội vả hơn sáu ngàn nạn nhân vô tội giữa lúc trời xuân còn nắng đẹp khắp không gian? Lòng tham không đáy nào nỡ bắn giết không gớm tay xuống người dân vô tội để thây người ngổn ngang be bét giữa lúc mai vàng còn đang tươi nở rộn ràng nơi góc vườn, ngoài ngõ, trong sân, trước ban thờ Tổ Tiên? Tiếng súng AK, chất nổ TNT là vũ khí giết người gớm ghê sao Việt cộng quăng chĩa vào phố phường, giết hại muôn người, ngang nhiên gầm thét giữa trời đất phương Nam, át che đi tiếng pháo Giao Thừa thiêng liêng của ngày Tết dân tộc đang đón mừng năm mới tràn đầy hy vọng hạnh phúc Tự Do?!

 

    Làm sao, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã viết những bài ca dành cho những xác người như Chiều Đi Trên Bãi Dâu khi ông đi trên xác người vô tội bị Việt Cộng thảm sát ngay chính trên phần đất quê ông trong ngày Tết Mậu Thân: “Xác người nằm trôi sông, phơi trên những ruộng đồng. Trên nóc nhà thành phố, trên những đường quanh co. Xác người nằm bơ vơ, dưới mái hiên chùa, trong giáo đường thành phố, trên thềm nhà hoang vu... Xác người nằm quanh đây trong mưa lạnh này. Bên xác người già yếu, có xác còn ngây thơ. Xác nào là em tôi dưới hố hầm này trong những vùng lửa cháy, bên những vồng ngô khoai... Chiều đi lên đồi cao, hát trên những xác người. Tôi đã thấy trên con đường người ta bồng bế nhau chạy trốn... những hố hầm đã chôn vùi thân xác anh em...”.

 

   Và còn biết bao những bài hát viết thay lời than oán của hằng ngàn nạn nhân chết đớn đau tức tưởi cùng bao thảm cảnh tang thương mất con, mất anh em, chồng vợ, mẹ cha như câu Chuyện Một Đêm Khuya của nhạc sĩ Anh Bằng: “Chuyện một đêm khuya nghe tiếng nổ, nổ vang trời. Chuyện một đêm khuya ôi máu đổ, đổ lệ rơi. Chuyện một đêm khuya nghe tiếng than trong xóm nghèo, mái tranh lửa cháy bốc lên ngun ngút trời cao. Bà mẹ đau thương như muối đổ, đổ trong lòng, chạy giặc ôm con qua những cảnh, cảnh lầm than. Và người con yêu đã chết trên tay lúc nào, xót xa vạt áo trắng hôm nay hoen máu đào. Ai, ai giết con tôi. Ai cướp con tôi giữa cơn mộng đêm thái bình...?!”.

 

   Nhạc sĩ Phạm Duy cũng phải thốt lời run sợ trong bài Nợ Xương Máu ghi lại những thảm kịch hãi hùng khi CSBV vô nhân, vô thần làm đẫm nát non sông: “Giờ đây xương máu đã phơi đầy đồng, giờ đây máu hồng đã nhuốm non sông. Quân giặc tiến qua làng, từng thanh kiếm đứt ngang, từng lớp áo rách mướp, từng cánh tay rụng rời...’.

 

   Có bao giờ trong một thành phố cổ kính nhỏ xinh như Huế vào những ngày đầu xuân, màu tang tóc phủ trùm lên hàng trăm hàng nghìn gia đình chưa khô ráo lệ, phải gục đầu dằn lòng thảm thiết để lo chôn cất những người ruột thịt thân yêu bị chết oan uổng như trong Mùa Áo Quan khủng khiếp chưa từng có: “Mùa này tôi thấy bao nhiêu áo quan về. Ngày tựa chiêm bao, đêm khuya mộng mị. Đường mòn buốt dấu, hàng vạn chân đi. mẹ già con thơ, giọng người kêu la, bờ cỏ ngu ngơ, đêm khuya giật mình. Trời nồng khói súng, đường mìn lô nhô. Đoàn người đi qua, vương xương thịt đỏ. Ruộng vườn xác xơ, bao nhiêu cửa nhà, ôi phố phường tôi, chiều thắm tựa máu đào...”.

 

   Trong khi đó, nơi đồn Mang Cá, vị Tư Lệnh Quân Đoàn I là Trung Tướng Ngô Quang Trưởng đã đề cao cảnh giác nên ông và các quân binh sĩ không nghỉ phép trong tuần lễ Việt Cộng xin hưu chiến, mà vẫn túc trực trong tư thế sẵn sàng ứng chiến khi có việc cần. Trong chiến dịch tổng tấn công của Việt Cộng vào các tỉnh miền Nam, chủ yếu là ba địa bàn chính; Sàigòn - Chợ Lớn - Huế. Ngay mấy ngày đầu Việt cộng và tay sai ra mặt tấn công Huế, vị Tướng nghiêm kỷ của vùng I đã kịp điều quân chặt chẽ.

 

Thế mà cũng trớ tay không kịp với những mưu mô xảo trá, tàn khốc của CSBV là quyết đánh thẳng vào dân, thảm sát không nương tay để thế cờ quân sự của Việt Nam Cộng Hòa phải nao núng trước sự an nguy của dân chúng toàn thành phố. Trong khi CSBV lấy nhà dân làm nơi ẩn nấp, đẩy mạng sống người dân thành bình phong che chắn, ta đâu thể nào bắn xả vào đồng bào vô tội, phá nát nhà cửa dân hiền như CSBV đã thực thi theo mệnh lệnh Đảng tàn sát dân oan.

 

   Trước tình thế nguy nan của đất nước, những người chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã anh dũng gánh vác. Họ có mặt khắp các trận địa để phản công, chận đứng bước xâm lăng tham tàn của Việt cộng với mục đích thôn tính miền Nam. Sau khi Sàigòn, Chợ Lớn và các vùng phụ cận nhanh chóng bị đẩy bật, những người chiến sĩ ấy lại tiếp tục có mặt ở miền Trung để cùng diệt giặc, tránh cho dân lành thêm đói khổ và bị thảm sát bởi quân cộng khát máu.

 

   Thương làm sao những người chiến sĩ bao lần bạc phai mầu áo trận bởi dãi dầu sương gió, đó đây khắp biên thùy hỏa tuyến như bài thơ Mười Hai Tháng Anh Đi tức Hành Trình Thủy Quân Lục Chiến của chiến sĩ Cọp Biển Phạm Văn Bình qua giòng nhạc phổ thơ của nhạc sĩ Phạm Duy:

 

“tháng Giêng xuôi quân ra Huế

 Cố Đô hoang vu điêu tàn

 bãi học chiều, em vắng bóng

tóc thề đã quấn khăn tang

tháng Hai về trấn ven đô

chong mắt hỏa châu, giữ cầu

gió thoảng vào hơi rượu mạnh

qua làn sương ánh đèn mầu...”

 

   Thành phố Huế có một lần không còn bóng dáng con người, chì có loài quỷ đỏ đang đốt phá quê hương!

  Đón tết Mậu Tý, dẫu có mừng vui náo nức với bao niềm hy vọng mới, nhưng sao trong tâm tư tôi vẫn chất nặng điều gì khắc khoải lẫn ước mong:

“xuân mới lại về trên thế giới

cầu sao tươi thắm nước non mình

ba mươi ba năm ngừng chinh chiến

đất nước hình như chưa thái bình...!”

n.t

   Ngày Tết là ngày vui, ngày hội lớn của dân tộc, nhưng hai chữ Mậu tự dưng khiến chúng ta giật mình nhớ tới Tết Mậu Thân. Đã bốn mươi năm trôi qua mà sao vẫn thấy còn ngậm ngùi đau xót quá. Niềm đau ấy là niềm đau của cả dân tộc, bởi người Việt Nam luôn hiền hòa, yêu nước, yêu hòa bình, chuộng tự do, quý tài nguyên giang sơn và luôn bảo vệ quê hương!

 

ngọc thủy     

suoi_van@yahoo.com

 

Nhà văn Ngọc Thủy là chủ bút tạp chí Suối Văn,

phát hành ở vùng Bắc California. Giám đốc chương

trình Radio Tiếng Việt Mến Yêu phát thanh hàng

ngày trên làn sóng  AM 1120.

  


Ông Nguyễn Lý-Tưởng nguyên là nhà giáo dạy Việt sử, cựu Dân Biểu Việt Nam Cộng Hòa, cựu tù nhân chính trị bị Việt cộng giam tù 13 năm khắc nghiệt sau 1975 cùng nhiều quân dân cán chính ưu tú của Việt Nam Cộng Hòa. Hiện cư ngụ tại Hoa Kỳ, là đương kim Chủ Tịch Ban Chấp Hành Trung Ương Đại Việt Cách Mạng Đảng, thành viên ban điều hành trung ương của Phong Trào Giáo Dân Việt Nam Hải Ngoại. Đã xuất bản hơn 10 tập truyện và sách biên khảo liên quan tới lịch sử cận đại. Sách mới phát hành là Hồi Ký quyển 1 “Thác Lũ Mưa Nguồn”, dầy 650 trang, có thể đặt mua tại www.amazon.com (seach “thac lu mua nguon”).


Ngoại Giao giữa Hoa Kỳ, Đài Loan, Trung Quốc

(Chương trình “Những Vấn Đề Hôm Nay”
chiều Chúa nhật, ngày 11 Dec 2016)

GS Nguyễn Lý-Tưởng trả lời các câu hỏi của Mai Ly về chính sách Ngoại Giao của Hoa Kỳ đối với Đài Loan và Trung Quốc, dự kiến dưới thời tổng thống Donald Trump...

(1) Mai Ly: Theo tin được phổ biến trên các phương tiện Truyền Thông (media) thì mới đây Nữ Tổng Thống Đài Loan Thái Anh Văn có tel chúc mừng Tổng Thống đắc cử của Hoa Kỳ là ông Donald Trump ...Xin Giáo Sư cho biết : Tại sao liền sau đó,  Bộ Trưởng Ngoại Giao của Trung Cộng là Vương Nghị đã lên tiếng phản đối quyết liệt ?

GS Nguyễn Lý-Tưởng:  Từ 1972, dưới thời Tổng Thống Nixon, Mỹ đã thay đổi chính sách ngoại giao đối với Trung Cộng. Tiến Sĩ Kissinger, Cố Vấn An Ninh Quốc Gia (sau này là Bộ Trưởng Ngoại Giao) của Hoa Kỳ đã nhiều lần liên lạc với Trung Cộng (thường gọi là đi đêm) để chuẩn bị cho Tổng Thống Nixon chính thức đi gặp Mao Trạch Đông là Chủ Tịch của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa tức Trung Cộng.

Từ khi Mao Trạch Đông (lãnh tụ phe Cộng Sản) thắng Tưởng Giới Thạch (lãnh tụ phe Quốc Gia) khoảng 22 năm, từ 1949-1972, chính sách ngoại giao của Mỹ đối với Trung Cộng là “đối đầu”. Từ 1972 trở về sau  thì Mỹ đã thay đổi và hợp tác với Trung Cộng đặc biệt là về vấn đề kinh tế và thương mãi.Mỹ đã chính thức đặt quan hệ ngoại giao với  Trung Cộng  và đương nhiên quay mặt lại với Đài Loan.

(2) Mai Ly: Tại sao Mỹ phải bỏ rơi Tưởng Giới Thạch là đồng minh lâu đời của Mỹ (trước thế giới chiến tranh lần thứ II (1939-1945), đã từng là một trong năm nước thắng trận của phe Đồng Minh (ngũ cường: Mỹ, Anh, Nga, Pháp và Trung Hoa (Tưởng Giới Thạch) để đưa Mao Trạch Đông (Trung Cộng) vào thay thế Tưởng Giới Thạch trong ngũ cường của Liên Hiệp Quốc?

GS Nguyễn Lý-Tưởng: Đây là vấn đề quyền lợi của  Mỹ, và vì quyền lợi của nước Mỹ . Đó cũng là vấn đề chiến lược lớn của Mỹ mà Tổng Thống Nixon đã bỏ rơi Đài Loan của Tưởng Giới Thạch...đương nhiên Mỹ chỉ công nhận một nước Trung Hoa do Mao Trạch Đông lãnh đạo, là nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa mà chúng ta thường gọi là Trung Cộng.

(Xin mở ngoặc: năm 1975, Việt Nam Cộng Hòa tức Miền Nam Việt Nam cũng bị Mỹ bỏ rơi như Mỹ đã bỏ rơi Tưởng Giới Thạch để bắt tay với Mao Trạch Đông từ 1972, chính thức là 1979). Vấn đề nầy có liên hệ với lịch sử của nước Tàu trong thế kỷ 20. Xin nhắc lại một vài biến cố lịch sử

Trước năm 1949: Cuộc tranh chấp Quốc – Cộng
giữa Tưởng Giới Thạch và Mao Trạch Đông.

Từ thế kỷ 16, 17 dưới thời nhà Minh,  nước Trung Hoa suy yếu. Trong khi đó,người Mãn Châu ở phía Đông Bắc nước Tàu hùng mạnh. Mãn Châu (tức nhà Thanh) lợi dụng nội bộ nhà Minh chia rẽ nên đã đem quân chiếm nước Tàu, lật đổ nhà Minh, lập nên nhà Thanh. Người nhà Minh không chịu đầu hàng nhà Thanh, đã đem vợ con, binh lính chạy ra Đài Loan hoặc chạy về phương Nam (bằng đường biển) và xin quy phục các chúa Nguyễn (sử Việt Nam gọi là người Minh Hương), hoặc chạy qua Thái Lan, Mã Lai, Nam Dương (Indonesia) lập nghiệp...

Anh hùng trong nước lập ra Thiên Địa Hội là đảng của người Hoa chủ trương “phản Thanh phục Minh”. Trải qua một thời gian khá dài, Thiên Địa Hội thất bại, dần dần tan rã. Đầu thế kỷ 20, nhà cách mạng Tôn Dật Tiên đã từng du học ở Anh và cũng đã từng qua Mỹ, chịu ảnh hưởng tư tưởng dân chủ Tây Phương, đã đứng ra vận động cách mạng, chủ trương lật đổ nhà Thanh để thành lập một quốc gia theo chế độ dân chủ. Ông đã lập ra một Đảng mới có tên là Trung Hoa Quốc Dân Đảng với chủ nghĩa tam dân : Dân tộc độc lập, dân quyền tự do, dân sinh hạnh phúc.

Cuộc cách mạng Tân Hợi ngày 10 tháng 10 năm 1911 (Tân Hợi) thành công ở Vũ Xương, được các lực lượng quân đội các tỉnh hưởng ứng. Mặc dù lật đổ được vua nhà Thanh, nhưng nội bộ người Tàu, nhiều phe phái, thế lực tranh chấp nhau. Cuối cùng phe Miền Nam (tức phe Cách Mạng) thắng phe Bắc và đưa Tôn Dật Tiên lên làm Tổng Thống Trung Hoa Dân Quốc (người Tàu gọi là Lâm Thời Đại Tổng Thống).

Năm 1925, Tổng Thống Tôn Dật Tiên bị ám sát, Thống Chế Tưởng Giới Thạch lên kế vị. Năm 1928, Tổng Thống Tưởng Giới Thạch mở cuộc hành quân lớn, thống nhất các lực lượng quân sự (do các Tướng Lãnh quân phiệt chỉ huy tại các địa phương) và truy lùng quân Cộng Sản (gọi là Hồng Quân) của Mao Trạch Đông lên tận biên giới phía Bắc giáp ranh Liên Sô (Nga). Bất ngờ quân Nhật đánh chiếm Mãn Châu và tiến chiếm Trung Hoa (Bắc Kinh, Thượng Hải và các thành phố lớn đều bị Nhật chiếm).

 Vì nhu cầu kháng Nhật nên Tưởng Giới Thạch nghe lời các tướng và nhất là nghe lời khuyên của Mỹ, hòa với phe Cộng để dồn nỗ lực chống Nhật. Nhờ đó, Mao Trạch Đông mới thoát khỏi bị tiêu diệt. Sau khi Hoa Kỳ thả hai trái bom nguyên tử xuống hai thành phố Hiroshima và Nagazaki, vào ngày 6 và 9 tháng 8/1945, vua Nhật tuyên bố đầu hàng Đồng Minh. Nga liền xua quân chiếm Mãn Châu (lúc dó do quân Nhật chiếm đóng). Lợi dụng Quân Tưởng Giới Thạch từ Miền Nam chưa chuyển đến Mãn Châu được, Nga đã cho Mao Trạch Đông đem quân vào tiếp thu Mãn Châu.

Trong thế chiến thứ II, Nga và Nhật ký hiệp ước “bất tương xâm” (hai bên không đánh nhau) nên Mãn Châu không bị chiến tranh. Mãn Châu là kho dự trữ vũ khí và lương thực của Nhật để nuôi quân. Năm 1945, toàn nước Tàu đều tan nát, ruộng đồng bỏ hoang, dân đói...chỉ có Mãn Châu là no.

Nga để cho Mao Trạch Đông đem quân vào Mãn Châu là chỗ dư thừa lương thực. Mao ở chỗ no mà Tưởng ở chỗ đói. Mao tịch thu tài sản, đất ruộng của địa chủ đem chia cho dân nên được lòng dân. Tưởng Giới Thạch không có lương thực để nuôi lính, lính của Tưởng đi ăn cướp của dân, Tướng của Tưởng Giới Thạch xuất thân từ giới quân phiệt, không phải là người cách mạng, đến đâu thì vơ vét, bất công...nên dân bỏ Tưởng Giới Thạch chạy theo Mao Trạch Đông.

Tưởng Giới Thạch xin Mỹ viện trợ lương thực, vũ khí để chống Trung Cộng. Mỹ lấy lý do, quân Tưởng tham nhũng, từ chối. Mao Trạch Đông đánh chiếm đến đâu thì biến nơi đó thành các tổ chức Cộng Sản, lấy dân làm sức mạnh. Kết cuộc, Tưởng Giới Thạch thua, đem tàn quân chạy ra Đài Loan. 

Với 300.000 thành phần chuyên viên và quân đội, nhiều người tài giỏi, Tưởng Giới Thạch đã xây dựng lại lực lượng. Với sự viện trợ của Mỹ và với những kế hoạch hay, phe Quốc Dân Đảng do Tưởng Giới Thạch lãnh đạo, chỉ trong vòng 5 năm, đã xây dựng Đài Loan thành một nước độc lập và giàu có. Hoa Kỳ vẫn để cho Tưởng Giới Thạch cái ghế cường quốc (ngũ cường) trong tổ chức Liên Hiệp Quốc. Tưởng Giới Thạch là đại diện nước Tàu trong khi Mao Trạch Đông không có chân trong Liên Hiệp Quốc và không có quan hệ ngoại giao với Mỹ.

Năm 1968, với tư cách Dân Biểu Việt Nam Cộng Hòa, tôi có qua thăm Đài Loan. Tôi được biết Đài Loan lúc đó về Kinh Tế, đứng thứ nhì Á Châu, sau Nhật Bản. Đài Loan đã có quan hệ ngoại giao với các nước trên thế giới. Trong các hội nghị quốc tế, Việt Nam Cộng Hòa đã nhờ các Tòa Đại Sứ của Đài Loan giúp đỡ rất nhiều . Đài Loan và Việt Nam Cộng Hòa từ thời Tổng Thống Ngô Đình Diệm là anh em kết nghĩa, cùng một lập trường chống Cộng. Mặc dù luôn bị Trung Cộng đe dọa, nhưng Đài Loan đủ sức tự vệ. Ngoài ra cũng được Mỹ bảo vệ qua những hiệp ước về quân sự mà Mỹ đã ký với Tưởng Giới Thạch từ sau 1949-1950.

Trở lại câu hỏi: Tại sao Mỹ bỏ Tưởng Giới Thạch để bắt tay với Mao Trạch Đông?

Như tôi đã nói: Đó là vì quyền lợi của nước Mỹ. Tiến Sĩ Kissinger là người đóng vai trò quan trọng  đối với tư tưởng chính trị của Tổng Thống Nixon: bắt tay với Mao Trạch Đông nhằm hai mục đích: liên kết với Tàu để cô lập Nga và đánh sụp Nga và khối Cộng Sản Đông Âu. Mỹ bãi bỏ cấm vận đối với Trung Cộng, cho công dân Mỹ (gốc Hoa) đầu tư vào lục địa. Giúp Mao Trạch Đông thực hiện 4 hiện đại hóa: cơ giới hóa nông nghiệp, điện khí hóa, khoa học hóa, hiện đại hóa về quân sự.

Nhờ đó, Trung Cộng mạnh lên và tranh nhau với Nga để làm đàn anh các nước Cộng Sản. Nga bị bao vây: phía Bắc là Canada và Mỹ, phía Nam là Trung Cộng, phía Đông là Nhật, phía Tây là Đức và các nước Tây Âu (NATO). Nga chạy đua võ trang với Mỹ, có bao nhiêu tiền của đều đem ra sản xuất vũ khí nguyên tử, vệ tinh,v.v. nên bị kiệt quệ về kinh tế, thiếu lương thực trầm trọng... Bắt tay với Trung Cộng, Mỹ nghĩ rằng sẽ có được một thị trường lớn để tiêu thu hàng hóa của Mỹ.

Tưởng Giới Thạch hận Mỹ: lần thứ nhất, để cho Mao Trạch Đông chiếm lục địa, đẩy Tưởng ra Đài Loan. Lần thứ hai: đưa Mao Trạch Đông vào Liên Hiệp Quốc thay thế Tưởng Giới Thạch. Từ ngày chạy ra Đài Loan cho đến khi chết già, Tưởng Giới Thạch chưa bao giờ bước chân đến nước Mỹ.

(3) Mai Ly: Hai người con gái họ Tống, một người là Tống Mỹ Linh (vợ của Tưởng Giới Thạch), một người là Tống Khánh Linh (vợ của Tôn Dật Tiên). Tại sao Bà Tống Khánh Linh lại trở thành Chủ Tịch Quốc Hội của Trung Cộng?

Gs Nguyễn Lý-Tưởng: Trong “Tam Dân Chủ Nghĩa” của Tôn Dật Tiên có chủ trương “Dân Sinh Hạnh Phúc” nghĩa là Tôn Dật Tiên chủ trương “bình quân địa quyền” (chia đều ruộng đất cho dân). Chủ trương đó đã được Mao Trạch Đông giải thích là “chủ trương của Cộng Sản” vì Cộng Sản cũng chủ trương “cải cách ruộng đất” “đấu tố địa chủ, tịch thu tài sản của địa chủ để chia cho nông dân...”

Tôn Dật Tiên chủ trương liên Nga (liên kết với Nga, mời cố vấn Nga đến giúp...lúc đó Nguyễn Ái Quốc đi theo phái bộ Borodine từ Nga vào nước Tàu...Nguyễn Ái Quốc với tư cách thông ngôn...mục đích hoạt động cho Cộng Sản...).

Khi Tôn Dật Tiên chết (1925), Tưởng Giới Thạch lên thay Tôn để lãnh đạo Trung Hoa Dân Quốc. Tưởng Giới Thạch chủ trương chống Cộng Sản (chống Mao Trạch Đông) và cho rằng Nga là nước Cộng Sản ở sát biên giới Tàu thì nguy hiểm cho nước Tàu hơn. Nga ở gần mà Mỹ ở xa. Do đó thân Mỹ hơn thân Nga. Bà Tống Khánh Linh bất đồng với Tưởng Giới Thạch nên theo Mao Trạch Đông và được Mao Trạch Đông đưa lên làm Chủ Tịch Quốc Hội của Trung Cộng (mục đích lợi dung danh nghĩa Bà là vợ của nhà cách mạng Tôn Dật Tiên)...

-Thời gian Tôn Dật Tiên qua Mỹ vận động Hoa kiều ủng hộ cách mạng, đã được gia đình họ Tống của Tống Giáo Dân ủng hộ. Tống Giáo Dân là một người trí thức, giàu có, thế lực ở San Francisco, gia nhập Trung Hoa Quốc Dân Đảng. Hai người con gái họ Tống là Tống Khánh Linh (vợ của Tôn Dật Tiên) và Tống Mỹ Linh (vợ của Tưởng Giới Thạch), con trai là Tống Tử Văn có thời làm Thủ Tướng Trung Hoa Dân Quốc sau 1945 trước khi chạy ra Đài Loan (1949-1950)

(4) Mai Ly: Thưa Giáo Sư, xin Giáo Sư giải thích tại sao Trung Cộng đòi hỏi Mỹ phải chỉ công nhận một nước Trung Hoa (tức Trung Hoa lục địa) mà không được công nhận các nước Trung Hoa khác ngoài lục địa. Trên thực tế, Đài Loan có phải là một quốc gia độc lập hay không. Nếu quan niệm rằng Đài Loan là một tỉnh ly khai của Trung Hoa (hay Trung Cộng): điều đó có đúng hay không?

GS Nguyễn Lý-Tưởng: -Trên thế giới này có trường hợp “một giống người” nhưng đã lập ra “nhiều quốc gia” như người La Mã xưa đến xâm lăng các nước Âu Châu và đã lập ra nhiều quốc gia khác nhau. Vua La Mã đã ban cho anh em, con cháu mình làm vua các nước đó. Người Anh (gốc Anglo Saxon) đã di cư qua Mỹ,  Canada, Australia, Tân Tây Lan,v.v. và đã lập ra những quốc gia độc lập ở ngoài nước Anh...Các nước Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha đem quân đi chiếm các nước Nam Mỹ, lập ra các thuộc địa. Về sau, các nước Nam Mỹ độc lập, không còn thuộc mẫu quốc là tây Ban Nha hay Bồ Đào Nha nữa.

Ngày nay chúng ta thấy các nước Nam Mỹ hoặc nói tiếng Tây Ban Nha, hoặc nói tiếng Bồ Đào Nha, cũng có nơi nói tiếng Pháp. Họ là những quốc gia độc lập, cả thế giới đều thừa nhận.Người Tàu di cư đến Singapor đã lập ra một quốc gia độc lập ở ngoài nước Tàu...Kuala Lumpur là Thủ đô của nước Mã lai Á có 90% dân số là người Hoa...Dân Đài Loan ngày xưa không phải là người Hoa, họ là một giống người khác, có tiếng nói riêng của họ.

Thời nhà Thanh, Trịnh Thành Công là tướng của nhà Minh kéo quân ra chiếm Đài Loan chống lại nhà Thanh. Sau này, Tưởng Giới Thạch cũng đưa cả triệu người từ lục địa ra Đài  Loan lập thành một quốc gia riêng...Mấy ngàn năm trước, có Triệu Đà là quan nhà Tần, là người Tàu ở Trung Nguyên đem quân chiếm các tỉnh phía Nam (của người Lạc Việt và người Âu Lạc, người Giao Chỉ,v.v....) lập ra một quốc gia riêng.

Tần Thủy Hoàng chết, con cháu không giữ được nước, Lưu Bang thắng được Hạng Võ, thống nhất được nước Tàu lập ra nhà Hán thì Triệu Đà vẫn là vua của nước Âu Lạc, độc lập ở phương Nam. Triệu Đà chết, nhà Hán mới xâm lăng nước ta và người Việt phải trải qua nhiều lần bị đô hộ bởi người Tàu phương Bắc (sử Việt Nam nói là một ngàn năm bị giặc Tàu đô hộ)...

Năm 939, Ngô Quyền đánh đuổi quân Nam Hán (Tàu) giành độc lập...Xin lưu ý: Ngô Quyền cũng là người Tàu, được vua nhà Hán cho qua làm quan ở nước ta. Họ Lý lập ra nhà Đường (Tàu) khi nhà Đường bị nhà Tống lật đổ, con cháu chạy về phía Nam (tức Việt Nam ngày xưa) nhà sư Lý Khánh Vân là người nhà Đường đã nuôi Lý Công Uẩn, đưa Lý Công Uẩn lên làm vua lập ra nhà Lý (Việt Nam)...

Tổ tiên của Trần Hưng Đạo (Trần Quốc Tuấn là Trần Lý từ Phúc Kiến (nước Tàu) qua lập nghiệp ở Hải Dương (Việt Nam), họ Trần giúp vua nhà Lý lấy lại kinh đô Thăng Long (bị Nguyễn Nộn và Đoàn Thượng nổi loạn chiếm kinh đô)...Từ đó họ Lý nắm quyền. Trần Thủ Độ, em Trần Lý đưa người cháu là Trần Cảnh lên ngôi tức Trần Thái Tông. Trần Quốc Tuấn tức Trần Hưng Đạo là cháu nội Trần Lý...đã trở nên anh hùng Việt Nam chống xâm lăng phương Bắc.

Lý thường Kiệt là anh hùng thời nhà Lý chống xâm lăng phương Bắc. Ngô Quyền là người Tàu (nhà Nam hán) qua làm quan nước ta, trở thành vua của nước ta chống xâm lăng phương Bắc (chống nhà Nam Hán)...Trên thế giới này, dù là người Hoa, người Anh hay người La Mã xưa, một khi đã có giang sơn riêng và quy tụ được một số người để hình thành một quốc gia, có dân, có lãnh thổ riêng...thì ai cũng muốn có một quốc gia độc lập, không muốn có liên hệ gì với mẫu quốc (nước Mẹ) tức nguồn gốc của mình.

Từ hậu bán thế kỷ 20 trở về sau, người Hoa từ lục địa chạy ra Đài Loan kết hợp với thổ dân Đài Loan để thành lập một quốc gia mới có dân, có đất, có chính quyền, hành chánh, quân sự, ngoại giao và đã trở nên một cường quốc Kinh Tế đứng thứ nhì ở Á Châu sau Nhật và được hầu hết các quốc gia tự do trên thế giới công nhận, có quan hệ ngoại giao cấp đại sứ, là một trong 5 cường quốc thành lập ra tổ chức Liên Hiệp Quốc.  Thực tế đã như vậy thì Trung Cộng làm sao đòi hỏi Hoa Kỳ và các nước khác trên thế giới “không công nhận Đài Loan” cho được!??

-- Đài Loan bị thất thế là do chính sách “bắt tay với Trung Cộng” của Tổng Thống Nixon. Hoa Kỳ bỏ Đài Loan, liên kết với Trung Cộng là vì quyền lợi của Hoa Kỳ. Bề ngoài thì công nhận chỉ có một nước Trung Hoa lục địa, "One China" (Trung Cộng), nhưng Mỹ cũng không bỏ Đài Loan được.

Mặc dù Hoa Kỳ không có quan hệ ngoại giao cấp Đại Sứ với Đài Loan (tức Trung Hoa Dân Quốc) nhưng vẫn có đại diện Thương Mãi lo chuyện buôn bán với Đài Loan và vẫn bán vũ khi cho Đài Loan để Đài Loan có đủ sức tự vệ.

(5) Mai Ly: Từ 1972 đến nay, Mỹ và Trung Cộng hợp tác với nhau đặc biệt về Kinh Tế, kết quả Mỹ được lợi gì? Và Trung Cộng được lợi gì?

GS Nguyễn Lý-Tưởng: Năm 2010, ông Donald Trump có viết một cuốn sách nhỏ nói về nước Mỹ được lợi gì khi hợp tác làm ăn với Trung Hoa. Ông nói rằng: Mỹ phải chịu thiệt thòi rất nhiều và Trung Hoa thì được lợi rất nhiều...Tôi xin trich dẫn lời ông Donald Trump viết như sau: “Ngay lúc này, ta đang có một khoản thâm hụt thương mại khổng lồ là 300 tỷ đô la với Trung Quốc. Nghĩa là mỗi năm Trung Quốc kiếm được từ Mỹ khoảng 300 tỷ đô la”... “chỉ tính riêng sự mất cân bằng thương mại thôi, thì cứ ba năm Trung Quốc lại gửi ngân hàng gần một nghìn tỷ đô la của ta”...

Ở đây chúng tôi không có thì giờ để đưa ra hết những thua thiệt mà Mỹ phải chịu khi làm ăn với Trung Cộng. Tôi chỉ xin tóm lược trong một câu mà thôi: “Mỹ làm ăn với Trung Cộng gần 40 năm nay, kết quả Mỹ mắc nợ Trung Cộng với một số nợ khổng lồ...Mỹ là con nợ mà Trung Cộng là chủ nợ...Trung Cộng ăn cắp của Mỹ rất nhiều về kỹ thuật,v.v...Mỹ là nước vô địch về công nghiệp chế tạo thì giờ đây vì chuyện hạ giá đồng tiền của Trung Cộng, các công ty Mỹ không thể cạnh tranh về giá, dù sản phẩm của Mỹ tốt hơn sản phẩm của Trung Cộng rất nhiều”

(6) Mai Ly: Theo dư luận báo chí và các cơ quan truyền thông thì việc Tổng Thống đắc cử Donald Trump có cuộc tiếp xúc với Bà Thái Anh Văn, Tổng Thống Đài Loan là trái với nguyên tắc ngoại giao, là điều cấm kỵ đối với các Tổng Thống và Chính Quyền Mỹ từ khi Hoa Kỳ chính thức đặt quan hệ ngoại giao với Trung Cộng (1979). Nhận xét như vậy có đúng hay không?

Giáo sư Nguyễn Lý-Tưởng: Tôi xin mượn lời ông Trump trả lời những người đả kích ông là “hành động ngoại giao dại dột “blunder” vì ngu xuẩn, bất cẩn hoạc dốt nát...và “coi chừng Bắc Kinh trả đũa...” Ông Donald Trump viết trên Twitter như sau:

“Trung Quốc có hỏi ý kiến chúng ta khi họ phá giá đồng bạc (làm doanh nghiệp Mỹ khó cạnh tranh), khi họ đánh thuế trên hàng hóa của chúng ta bán vào thị trường của họ (mà ta lại chẳng đánh thuế), và khi họ thiết lập hệ thống quân sự giữa vùng biển Hoa Nam không? Tôi nghĩ rằng không.”

Tôi xin giải thích thêm “đường lối ngoại giao dựa trên sách vở giáo khoa và luật lệ quốc tế mà các nước thuộc phe tự do, các chế độ dân chủ trên thế giới áp dụng để đối phó với phe Cộng Sản như Trung Cộng...ngày nay đã lỗi thời rồi. Suy nghĩ của các Dân Biểu, Nghị Sĩ, giáo sư Đại Học, trí thức, chính trị gia của Mỹ dựa trên việc tôn trọng các luật lệ quốc tế về ngoại giao...ngày nay đã lỗi thời rồi và được đánh giá là “quá ngây thơ”..

Từ khi ông Donald Trump nộp đơn ứng cử Tổng Thống thứ 45 của Hoa Kỳ và nhất là từ khi ông được đa số cử tri của đảng Cộng Hòa ủng hộ để thắng các chính trị gia được gọi là sáng giá, nhiều kinh nghiệm hoạt động chính trị, trí thức khoa bảng,v.v. là các Dân Biểu, Nghị Sĩ, Thống Đốc của Đảng Cộng Hòa và chính thức được chọn là ứng cử viên của Đảng Cộng Hòa trong Đại Hội Đảng thì người ta đã nói là “đã có một cuộc cách mạng trong Đảng Cộng Hòa”.

Và kết quả cuộc bầu cử Tổng Thống ngày 8 tháng 11/2016 vừa rồi đã xác nhận một cách công khai rằng “nước Mỹ đã hoàn thành một cuộc cách mạng không đổ máu” nghĩa là cử tri (hay dân Mỹ) đã sử dụng lá phiếu của mình để làm thay đổi đường lối chính trị lỗi thời của nước Mỹ.

Thế giới ngạc nhiên vì họ bị các thông tin lừa dối của Media hướng dẫn, và phe ủng hộ đảng Dân Chủ trong nước Mỹ cũng nhạc nhiên, vì họ không chịu mở mắt ra để nhìn sự thật là “nước Mỹ đã có một cuộc cách mạng về tư tưởng và chủ trương chính trị...” Điều đó có nghĩa là “các đường lối ngoại giao của Mỹ từ hơn 40 năm nay đã lỗi thời rồi”

Với ông Donald Trump thì các nguyên tắc được áp dụng trong ngành ngoại giao xưa nay là “lỗi thời hết rồi”. Ông sẽ làm việc theo cách của ông và theo những người ủng hộ ông, đã và đang cố vấn cho ông. Tất cả những gì ông nói và làm, trước và sau khi đắc cử Tổng Thống, đều có nghiên cứu, có chuẩn bị, có lý do, có sách lược...nhằm đối phó với những “kẻ thù” của nước Mỹ và với mục đích “Make America Great again” (làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại).

Chúng ta đã thấy được rằng: qua những lời tuyên bố của Tổng Thống đắc cử Donald Trump vừa rồi, Trung Cộng không dám xem thường. Bằng chứng là Vương Nghị, Bộ Trưởng Ngoại Giao của Trung Cộng đã có thái độ cũng như lời nói “dè dặt” không dám nói mạnh...mà phải theo dõi để tìm hiểu thực sự ông Donald Trump và chính phủ tương lai của ông muốn gì? Và sẽ hành động ra sao?

(7) Mai Ly: Thưa Giáo Sư, có phải Tân Tổng Thống Donald Trump đã chủ trương thay đổi đường lối ngoại giao với Trung Cộng hay không? So sánh với đường lối ngoại giao của Hoa Kỳ thời Tổng Thống Obama có gì khác nhau không?

Gs Nguyễn Lý-Tưởng: Chắc chắn là Tân Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump đã có chủ trương thay đổi đường lối ngoại giao, và đang xét lại những gì Tổng Thống Obama, vị tiền nhiệm của ông đã làm, đã chủ trương. Đường lối ngoại giao của Hoa Kỳ dưới thời Tổng Thống Obama hoàn toàn thất bại, và Hoa Kỳ từ một cường quốc với thế mạnh về quân sự và kinh tế đã bị đồng minh xem thường. Nhất là Trung Cộng vừa lợi dụng, vừa xem thường.

Hoa Kỳ đã trải qua một giai đoạn 8 năm dưới thời Obama quá nhục nhã. Đa số cử tri Hoa Kỳ là người da trắng đã bỏ phiếu chọn một vị lãnh đạo mới với lập trường cứng rắn hơn. Mặc dù ông Donald Trump chưa chính thức lên ngôi (tuyên thệ nhậm chức) nhưng thế giới không dám xem thường Hoa Kỳ nữa.

Các chính quyền, các cấp lãnh đạo đều tìm cách liên lạc và trao đổi quan điểm với Trump. Bằng chứng là Thủ Tướng Nhật Bản (ông Abe) đã đi gặp Trump. Tổng Thống Philippine đã mắng chưởi Obama thậm tệ, nhưng không dám xúc phạm đến uy danh của Trump...Tôi cho rằng Trump và Bộ Tham Mưu của ông ta có thừa khôn ngoan về các chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ, đặc biệt là giữa Hoa Kỳ và Trung Cộng.

(8) Mai Ly: Chuyện Tổng Thống Thái Anh Văn của Đài Loan điện thoại cho Tổng Thống đắc cử của Hoa Kỳ Donald Trump là chuyện tình cờ, ngẫu hứng hay là một kế hoạch đã được chuẩn bị trước giữa hai bên với nhau?

GS Nguyễn Lý-Tưởng: Tôi cho rằng đây không phải là chuyện tình cờ mà là chuyện đã có chuẩn bị trước, đã có kế hoạch lâu rồi. Cách nay hơn 01 năm, tôi có nói trên chương trình này về Phong Trào Dân Chủ (các tổ chức đối lập) đã thắng lớn trên thế giới đặc biệt là tại Đài Loan, phe của Bà Thái Anh Văn đã thắng cử ở các tỉnh, thành phố, đã loại được ảnh hưởng của Phe Trung Hoa Quốc Dân Đảng là Đảng kỳ cựu, có thế lực ở Đài Loan từ thời Tưởng Giới Thạch.

Lập trường của Phe Quốc Dân Đảng Đài Loan là tìm cách “hòa” với Trung Cộng. Nhưng lập trường đó thất bại vì phe Thái Anh văn đã thắng phe Quốc Dân đảng của Trần Thủy Biển, của Mã Anh Cửu...Tôi có nói tình hình đòi thực thi dân chủ tại Hông Kong và thắng lợi của phe đối lập tại Đài Loan cộng với tình hình nội bộ của Trung Cộng dưới thời Tập Cận Bình là chuyện “bên Tàu có loạn”...sẽ có lợi cho Việt Nam nếu Việt Nam muốn thoát Trung.

Với những tin tức do Media tiết lộ gần đây thì những người của ông Trump (như Chủ Tịch Đảng Cộng Hòa Priebus) và nhiều người khác là những người đã từng sống và hoạt động thương mại ở Đài Loan hàng chục năm. Những người này ủng hộ phe đối lập là phe của Thái Anh Văn. Trong thời gian ông Trump vận động tranh cử Tổng Thống thì Bà Thái Anh Văn đắc cử Tổng Thống tại Đài Loan và Bộ Tham Mưu của ông Trump đã có liên lạc với phe Thái Anh Văn về đường lối ngoại giao của Hoa Kỳ đối với Đài Loan, tất nhiên là có liên quan đến Trung Cộng.

Bà Thái Anh Văn là người chủ trương Đài Loan là một quốc gia độc lập, Bà sinh ra và lớn lên tại Đài Loan. Bà không có liên hệ gì với nước Trung Hoa vĩ đại ở trong lục địa. Trump cho rằng “Đài Loan có một nền Dân Chủ bậc nhất tại Á Châu” (phe đối lập đã thắng được phe chính quyền là chuyện rất hiếm có ở Á Châu) và cần phải giúp Đài Loan. Hoa Kỳ phải xem Đài Loan và Nhật bản là Đồng Minh chiến lược tại Biển Đông...

(9) Mai Ly: Giáo sư nghĩ gì về tương lai Việt Nam đối với chủ trương mới của Tân Tổng Thống Mỹ về mọi mặt kinh tế, chính trị, quân sự, ngoại giao, v.v...

GS Nguyễn Lý-Tưởng: Việt Nam hy vọng vào Hiệp Định Đối Tác Thương Mại Xuyên Thái Bình Dương (TPP) đã được bàn thảo từ thời TT Obama. Nhưng với Trump thì sẽ xét lại và có thể hủy bỏ...Trump chủ trương sẽ có hiệp ước hợp tác giữa hai bên (nói chuyện với nhau từng quốc gia một chứ không phải chung một lúc 12 nước như TPP). Trước đây Quốc Hội Việt nam phải ngừng lại, không đem TPP ra thảo luận,  để chờ xem kết quả của cuộc bầu cử Tổng Thống Hoa Kỳ: ai sẽ là Tổng Thống thứ 45 của Mỹ?

Việt Nam bị truyền thông lừa dối đầu độc, tin vào kết quả thăm dò của phe ủng hộ Hillary Clinton nên khi nghe Donald Trump đắc cử thì rất ngạc nhiên.

Tôi biết ông Trump và người của ông rất am hiểu tình hình Việt Nam. Chừng 6, 7 năm trước đây, con trai của ông đã từng đến Việt Nam với tư cách là một thương gia đi nghiên cứu kinh doanh về khách sạn, anh đã đến Nha Trang và đã đi nhiều nơi. Có một người Việt Nam là bạn của anh đã đi chung với anh trong chuyến đi này. Ngoài ra, ông Trump cũng có nhiều bạn là người Việt Nam trong giới trí thức và giới kinh doanh thương mãi...

Tôi tin rằng ông Trump sẽ có kế hoạch không cho Trung Cộng thao túng trên Biển Đông và điều đó có lợi cho Việt Nam. Ông Trump không phải là Obama. Ông là người dám nói, dám làm và làm những gì có lợi cho nước Mỹ, làm với thế mạnh chứ không nhu nhược như Obama “để mặc cho Trung Cộng bành trướng thế lực trên Biển Đông”...Obama chỉ nói mà không làm được gì hết.

Tôi tin rằng Việt Nam sẽ có thay đổi nếu Việt Nam chịu hợp tác với Hoa Kỳ dưới thời Tổng Thống Donald Trump.

--------------



Kính chuyển tới quý vị quý bạn bài nhận định của Giáo sư Nguyễn Lý Tưởng“Tương Lai Việt Nam sau chuyến viếng thăm của Tổng Thống Obama (22/5 đến 25/5/2016)” ua cuộc phỏng vấn của anh MC Lạc Việt ngày 19/6/2016 trên Diễn Đàn PalTalk Diễn Đàn Tiếng Nói Tự Do của Người Dân Việt Nam, yểm trợ Khối 8406 và phong trào dân chủ Việt Nam (chương trình Hội Luận hàng tuần, mỗi tối Chủ Nhật lúc 7 giờ tối miền Tây Hoa Kỳ).

Ông Nguyễn Lý-Tưởng là cựu Dân Biểu Việt Nam Cộng Hòa, cựu tù nhân chính trị bị Việt cộng giam tù 13 năm khắc nghiệt sau 1975 cùng nhiều quân dân cán chính ưu tú của Việt Nam Cộng Hòa.

(nghe audio)
http://www.4shared.com/mp3/E7QXNYJeba/HL_8406_voi_GS_Nguyen_Ly_Tuong.html

(nghe qua Youtube)
https://www.youtube.com/watch?v=HpUonR5cAhQ

 

(1) Xin Giáo sư cho biết vài nét nổi bật
về chuyến đi của Tổng Thống Obama đến Việt Nam từ
2/5/2016 đến 25/5/2016?

- Gs Nguyễn Lý-Tưởng: Trước đây, vào năm 2015, Thủ Tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng đã có lời mời và mới đây,  Chủ Tịch nước Trần Đại Quang đã nhắc lại ,  Tổng Thống Obama đã đến thăm Việt Nam vào tháng 5/2016 như các nguồn tin đã đăng tải trên báo chí… Lần này Tổng Thống Obama đến vào ban đêm, sớm hơn dự tính 2 giờ 40 phút. Không có sự đón tiếp long trọng dành cho một nguyên thủ quốc gia (mà đây là một cường quốc đứng hàng đầu trên thế giới) như đã đón tiếp Tập Cận Bình …Máy bay chở Tổng Thống Mỹ bay dọc bờ biển từ Nhật Bản đến Việt Nam, tránh bay ngang qua Biển Đông. 

Ra đón Tổng Thống Mỹ tại sân bay không có nhân vật nào quan trọng trong thành phần lãnh đạo của Việt Nam mà chỉ có Chủ Nhiệm Văn Phòng Chủ Tịch Nước (Đào Việt Trung), Thứ Trưởng Bộ Ngoại Giao (Hà Kim Ngọc), Đại Sứ Việt Nam tại Hoa Kỳ (Phạm Quang Vinh), Vụ Trưởng Vụ Đối Ngoại, văn phòng Chủ Tịch Nước (Nguyễn Vũ Hà Lê), Cục Trưởng Cục Lễ Tân thuộc Bộ Ngoại Giao (Mai Phước Dũng), Đại Sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam (Ted Osius)…

Rõ ràng là phía Việt Nam có chủ trương…Trong khi đó, lần đón tiếp Tập Cận Bình thì vào ban ngày với 21 phát súng đại bác, với đầy đủ lễ nghi quân cách, toàn bộ lãnh đạo Đảng và Nhà Nước cộng sản Việt Nam có mặt. Tập Cận Bình đến đọc diễn văn trước Quốc Hội và không một đại Biểu Quốc Hội nào của Việt Nam vắng mặt.

Khi Tập Cận Bình đến, dân Việt Nam đã biểu tình với những câu khẩu hiệu “Tập Cận Bình cút đi” “Phản đối Trung Quốc xâm lăng biển đảo Việt Nam”…và tất nhiên những người này đã bị công an đàn áp dã man. Trong khi đó, hàng ngàn người dân Việt Nam (dù là ban đêm) cũng kéo nhau ra đường đểû xem đoàn xe của Tổng Thống Mỹ chạy ngang qua. Rồi, từ Hà Nội đến Sài Gòn, Tổng Thống Obama đi đến đâu thì dân Việt Nam kéo nhau đến đó để được bắt tay, để được chụp hình, để được trực tiếp đặt câu hỏi và được Tổng Thống Mỹ trực tiếp trả lời…Tinh thần hiếu khách của người dân Việt Nam không ai có thể phủ nhận được qua các cuộc tiếp xúc của Tổng Thống Mỹ với dân Việt.

(2) Trong chuyến đi này có 5 vấn đề quan trọng
được hai bên đề cập đến: đó là những vấn đề gì?

-Gs Nguyễn Lý Tưởng: Các vấn đề quan trọng được hai bên đề cập đến như kinh tế, giáo dục, nhân quyền,v.v. nhưng trong đó có hai vấn đề quan trọng nhất là (a) vấn đề bãi bỏ lệnh cấm vận vũ khí (b) việc thi hành Hiệp Uớc Đối Tác Thương Mại Xuyên Thái Bình Dương (Trans-Pacific Partnership Agreement, gọi tắt là TPP, ).

(3) Việc bãi bỏ lệnh cấm vấn vũ khí cho Việt Nam có ý nghĩa gì? Mỹ có lợi gì ?
Việt Nam có lợi gì? Đây có phải là một quyết định bất ngờ của Mỹ hay không?

-Gs Nguyễn Lý Tưởng: Ngày 23/5/2016, sau khi họp với Chủ Tịch nước Trần Đại Quang, Tổng Thống Obama đã xuất hiện trong một cuộc họp báo quốc tế (có các phóng viên trong nước và thế giới) để tuyên bố bải bỏ lệnh cấm vận vũ khí cho Việt Nam. Theo tôi, đây không phải là một điều bất ngờ mà đã được chuẩn bị từ trước.
(Chúng ta nên nhớ rằng: vào năm 2013, Ông Trần Đại Quang lúc đó là Bộ Trưởng Bộ Công An, đã đến Hoa Kỳ gặp các giới chức của Bộ Quốc Phòng, FBI, CIA, CID…sau đó, Tổng Bí Thư Đảng cộng sản Việt Nam là Nguyễn Phú Trọng đã đến Hoa Kỳ, rồi Thủ Tướng Việt Nam là Nguyễn Tấn Dũng cũng đã đến Hoa Kỳ để ký kết tham gia TPP…Qua những lần gặp gỡ đó, phía Việt Nam đều lên tiếng yêu cầu Mỹ bãi bỏ lệnh cấm vận vũ khí cho Việt Nam).

Trong vấn đề chiến lược của Mỹ tại Á Châu, đặc biệt tại Biển Đông và Đông Nam Á (gọi là chuyển trục về Á Châu) thì vị tri địa dư của Việt Nam rất quan trọng, không thể thiếu được. Mỹ muốn ngăn chận sự bành trướng của Trung Cộng thì phải liên minh với Việt Nam, dùng Việt Nam để chống Trung Cộng. Sau  khi thế giới chiến tranh lần thứ II (1939-1945) chấm dứt, người ta thường nói đến “chiến tranh ủy nhiệm” chẳng hạn Mỹ đã giúp Pháp (viện trợ vũ khí và tiền bạc cho Pháp để chiến đấu chống lại Cộng Sản Việt Nam từ 1947 đến 1954 (ký kết hiệp định Geneve)…Đàng sau Hồ Chí Minh (tức Việt Minh)  là Trung Cộng.

Ngoài vấn đề chiến lược, Hoa Kỳ bán vũ khí, máy bay, tàu chiến cho Việt Nam cũng là vấn đề kinh tế, thương mại, có lợi cho Mỹ…vì Hoa Kỳ là nước sản xuất vũ khí và bán vũ khí lớn nhất tren thế giới. Phía Việt Nam, muốn tự bảo vệ trước âm mưu xấm lăng của Trung Cộng thì phải can đến vũ khí của Mỹ, phải liên minh với Mỹ và các nước đồng minh của Mỹ trong khu vực.

Trên nguyên tắc, Mỹ không bán vũ khí cho một nước không phải là đồng minh của Mỹ (nhất là một nước theo chủ nghĩa Cộng Sản, theo chế độ độc tài). Mỹ không có bổn phận bảo vệ những nước đó. Nhưng vì mục đích có lợi cho Mỹ, vì nhu cầu cần thiết của Mỹ nên Mỹ đã tuyên bố bải bỏ lệnh cấm vận vũ khí cho Việt Nam.

(4) Tại sao Mỹ hợp tác làm ăn với Trung Cộng hơn 40 năm nay
mà vẫn duy trì lệnh cấm vận vũ khí đối với Trung Cộng?

-Gs Nguyễn Lý Tưởng: Mặc dù Mỹ và Trung Cộng có quan hệ làm ăn với nhau và về mặt chiến lược, Mỹ đã bắt tay với Trung Cộng, đã giúp Trung Cộng thực hiện bốn hiện đại hóa theo chủ trương của Đặng Tiểu Bình…để làm phân hóa khối Cộng Sản trên thế giới và đã đánh sụp chế độ cộng sản  tại Nga và các nước Đông Âu…Nhưng sau khi cộng sản  Nga sụp đổ rồi…thì Mỹ xem Trung Cộng là đối thủ của Mỹ về mặt chiến lược…Mỹ muốn thúc đẩy Trung Cộng chuyển đổi từ chế độ độc tài qua chế độ dân chủ. Nhưng sau khi TC đàn áp Phong Trào đòi hỏi thực hiện dân chủ của sinh viên tại Thiên An Môn…thì Mỹ tuyên bố duy trì lệnh cấm vận vũ khí đối với Trung Cộng. Sau   khi Khối cộng sản  Liên Xô và Đông Âu sụp đổ, Mỹ rảnh tay với đối thủ số 1 là Nga thì phải trở lại cảnh giác đối với Trung Cộng. Vẫn hợp tác làm ăn, nhưng không bán vũ khí, không trao đổi kỹ thuật quân sự.

(5) Hiệp định đối tác thương mại xuyên Thái Bình Dương (TPP) được Tổng Thống Obama đề cập đến trong chuyến đi và việc bãi bỏ lệnh cấm bán vũ khí cho Việt Nam có giúp gì cho Việt Nam trong việc chuyển đổi từ chế độ độc tài qua chế độ dân chủ tự do hay không?

-Gs Nguyễn Lý Tưởng: Buổi chiều ngày 24/5/2016, Tổng Thống Obama đã gặp gỡ các công thương, kỹ nghệ gia và doanh nghiệp trẻ tại Saigon (khoảng 2.000 người) hầu hết đã từng du học ở ngoại quốc về…Trong cuộc tiếp xúc này, Tổng Thống Obama đã chứng tỏ ông là một nhà hùng biện: nói chuyện truc tiếp, trả lời trực tiếp, không cần tài liệu, giấy tờ gì…với thái độ bình dân, cởi mở…người ta có thể thấy được phong cách của một vị lãnh đạo cao nhất (Tổng Thống) trong một nước dân chủ như thế nào? Nó khác với vẻ kênh kiệu, dàn cảnh, quan liêu, xa cách người dân của các lãnh tụ Việt Nam (nước Cộng Sản, độc tài)…Ông giải thích về Hiệp Định TPP như sau:

“Hiệp Ước Đối Tác Thương Mại Xuyên Thái Bình Dương (TPP)…sẽ thúc đẩy cải cách kinh tế tại Việt Nam…nâng cao tiêu chuan lao động và môi trường…

“Nếu như chúng ta thật sự muốn khuyến khích tinh thần khởi nghiệp và đổi mới, tôi đề nghị chúng ta cần nên nhìn về phía trước, làm việc với các quốc gia trong Hiệp Định Đối Tác Thương Mại Xuyên Thái Bình Dương. Bởi vì Hiệp Định Đối Tác Thương Mại Xuyên Thái Bình Dương sẽ không chỉ cho phép chúng ta bán được nhiều hàng hóa, mà còn giúp nền kinh tế của chúng ta liên kết thân cận nhiều hơn nữa. Điều này sẽ thúc đẩy cải cách kinh tế tại Việt Nam, tăng cường khả năng cạnh tranh kinh tế của các bạn, mở ra thị trường mới không chỉ cho các công ty lớn, mà còn cho các chủ doanh nghiệp nhỏ và vừa. Hiệp Định Đối Tác Thương Mại Xuyên Thái Bình Dương sẽ nâng cao tiêu chuẩn lao động và môi trường, cải thiện điều kiện kinh doanh, giúp các nhà khởi nghiệp như các bạn có thể phát triển vững mạnh.”

Xin lưu ý: Trong 12 nước tham gia TPP chỉ có Việt Nam là nước theo chế độ độc tài (Xã hội chủ nghĩa tức chế độ Cộng Sản) và là nước lạc hậu nhất, nghèo nhất. Mười một nước còn lại là những nước theo chế độ dân chủ, là những nước tiến bộ, đứng đầu là Hoa Kỳ. Luật lệ áp dụng cho TPP là luật lệ được áp dụng trong một chế độ dân chủ. Một khi Việt Nam đáp ứng đầy đủ các điều kiện quy định trong hiệp định TPP thì hàng hóa của Việt Nam sẽ được lưu hành rộng rãi trong 12 nươc và sẽ được miễn thuế. Trong 12 nước đó, thì Việt Nam là nước được lợi nhiều nhất. Muốn được như thế thì phải có đầu tư vốn lớn và đầu tư kỹ thuật cao để có thể sản xuất hàng hóa đẹp, bền và giá rẻ.

Hoa Kỳ là nước có khả năng đầu tư vốn và đầu tư kỹ thuật lớn nhất cho Việt Nam. Tư nhân Mỹ đã góp vốn để mở Đại Học Fulbright là một đại học tư tại Việt Nam (dự trù sẽ khai giảng vào tháng 9/2016) để đào tạo chuyên viên cho Việt Nam với trình độ kỹ thuật cao, có thể làm việc trong các công ty ngoại quốc đầu tư vào Việt Nam. Trước đây, chỉ có vài chục người nhận được học bổng qua Mỹ học…

Bây giờ, sẽ có hàng ngàn kỹ sư, chuyên viên về quản trị được đào tạo trực tiếp tại Việt Nam. Luật lệ về quyền lợi của người lao động sẽ được áp dụng và công nhân sẽ được hưởng lương cao, các tổ chức xã hội dân sự như nghiệp đoàn…sẽ được tự do thành lập mục đích bảo vệ quyền lợi cho người công nhân khác với luật lệ của một xã hội độc tài (như Việt Nam trước đây) người công nhân bị bóc lột, bị thiệt thòi…Đời sống của người dân được nâng cao, sẽ có việc làm cho dân nghèo, và do đó, xã hội sẽ thay đổi, sẽ chuyển đổi từ một chế độ độc tài qua chế độ dân chủ.

Tổng Thống Obama nói:

--“chính các bạn là những người thiết lập tương lai cho Việt Nam”…

--“Vì vậy thông điệp tôi gửi đến tất cả những nhà khởi nghiệp đang có mặt tại đây, trong ngày hôm nay, đó là tôi tin tưởng các bạn. Chúng tôi sẽ tiếp tục đầu tư vào sự thành công của các bạn. Trên hết mọi sự, đó là các nhà phát minh và những người ươm tơ, họ giống hệt những người tôi vừa mới quen biết, những người chúng ta đã từng nghe nói từ trước. Và tất cả các bạn có mặt trong hàng ngũ cử tọa đang ngồi trước mặt tôi, chính các bạn là những người thiết lập tương lai của Việt Nam trong nhiều thập niên tới.”

Những câu nói để đời của Tổng Thống Obama như là những lời nhắn nhủ:

--“Không nước nào có thể áp đặt, quyết định số phận thay  cho Việt Nam” …

Việt Nam có bài thơ :

-- “Sông núi nước Nam, vua Nam ở.
Rành rành định phận tại sách trời”

hoặc

--“Nước lớn không được bắt nạt nước nhỏ”

--Mỹ sẽ hỗ trợ Việt Nam thực hiện TPP, TPP sẽ giúp minh bạch, chống tham nhũng, bảo vệ môi trường, là tương lai cho mọi người, vì thịnh vượng và an ninh.

--Chỉ trích khiến ta tiến bộ….Nhân quyền là phổ quát, các quyền tự do ngôn luận, biểu tình đều có trong Hiến Pháp của Việt Nam…

--Người Việt Nam sẽ tự quyết định tương lai của Việt Nam…

--Bầu cử tự do sẽ có những lãnh đạo tốt

--Tự do tôn giáo sẽ khiến người dân yêu thong nhau hơn

--Tự do lập hội, người dân sẽ giúp giải quyết những vấn đề Chính Phủ không thể làm.

--Những quyền này không gây rối loạn xã hội, mà khiến xã hội bền vững hơn,v.v….

 

(6) Không cần có dân chủ, dân quyền tại Việt Nam…Mỹ vẫn trao vũ khí cho cộng sản  Việt Nam…Như vậy mục đích của Mỹ nhắm tới là gì?

(Xin lưu ý: Tài liệu này chỉ ghi lại những điểm chính mà thôi muốn nghe Giáo sư Nguyễn Lý Tưởng trả lời với đầy đủ chi tiết, mời theo dõi phần Audio trên youtube “Diễn Đàn Yểm Trợ Khối 8406 phát thanh vào tối 19/6/2016. Cám ơn)

(nghe audio)
http://www.4shared.com/mp3/E7QXNYJeba/HL_8406_voi_GS_Nguyen_Ly_Tuong.html

(nghe qua Youtube)
https://www.youtube.com/watch?v=HpUonR5cAhQ

Ông Nguyễn Lý-Tưởng nguyên là nhà giáo dạy Việt sử, cựu Dân Biểu Việt Nam Cộng Hòa, cựu tù nhân chính trị bị Việt cộng giam tù 13 năm khắc nghiệt sau 1975 cùng nhiều quân dân cán chính ưu tú của Việt Nam Cộng Hòa. Hiện cư ngụ tại Hoa Kỳ, là đương kim Chủ Tịch Ban Chấp Hành Trung Ương Đại Việt Cách Mạng Đảng, thành viên ban điều hành trung ương của Phong Trào Giáo Dân Việt Nam Hải Ngoại. Đã xuất bản hơn 10 tập truyện và sách biên khảo liên quan tới lịch sử cận đại. Sách mới phát hành là Hồi Ký quyển 1 “Thác Lũ Mưa Nguồn”, dầy 650 trang, có thể đặt mua tại www.amazon.com (seach “thac lu mua nguon”).

     

Posted on 09 Feb 2016
TOP
back to Audio FreeViet INDEX
...MORE COLLECTIONS

  • CORONAVIRUS collection
  • THANK YOU VIETNAM VETERANS
  • FLAG PARADE MAY 2018
  • Candlelight Vigil July 28-2018
  • Candlelight Vigil_Spokane 2018
  • Vietnam Freedom movement
  • www.9binh.com-- Trung cộng tàn ác
  • Kỹ Thuật Biểu Tình + Biểu Ngữ
  • GIAI AO THOI SU:TS Nguyen Xuan Nghia
  • Chàng ơi, điện ngọc bơ vơ quá!
  • VIETNAMESE HERITAGE DAY 2018
  • Proclamation 4-point, Spokane, WA 2018
  • Hữu Loan: cố thi sĩ bất khuất của Nhân Văn Giai Phẩm
  • Freedom Flag Parade Spokane 5/20/2017
  • (2) VIETNAMESE HERITAGE DAY 2017
  • Slideshow: My Nation - Dat Nuoc Toi
  • Vietnamese Heritage Day 2017, Spokane
  • PROCLAMATION+Vietnamese Heritage Day 2017
  • GS Vũ Quý Kỳ: Cuộc Bầu cử Hoa Kỳ 2016
  • Trung cộng làm cá chết, biển độc
  • Cố Gs Lưu Trung Khảo: Lạc Quan, Tin Tưởng và Hy Vọng
  • PARADE + VIETNAMESE HERITAGE DAY 2016
  • PROCLAMATION 2016 --SPOKANE
  • Trần Phong Vũ: Một chế độ bạo tàn, không tim óc
  • 25 AUDIO NHẬN ĐỊNH VÀ CHÚC TẾT 2016
  • Gs Nguyễn Ngọc Bích: Chế độ đã đến ngày tàn!
  • Gs Nguyễn Lý Tưởng: Cùng tắc biến, biến tắc thông
  • Đức Giám Mục Nguyễn Văn Long: Hãy cùng nhau đứng lên đáp lời sông núi!
  • Mặc Giao: Can trường cứu Nước cứu nhà!
  • Nguyễn Tầm Thường: suy niệm & cầu nguyện
  • AUDIO Hồi Ký, Bút Ký, Bình Luận
  • Chữ và Nghĩa (Đoàn Thế Ngữ)
  • 40 Năm: Lm Phan văn Lợi nghĩ gì?
  • Gs Vũ Quý Kỳ: 30/4/75 Lesson
  • GS Nguyễn Lý Tưởng: TS Roland Jacques & Quốc Ngữ
  • THƯƠNG TIẾC VIỆT DZŨNG!
  • Thi sĩ Nguyễn Chí Thiện
  • Collection 2_ Sinh Hoat Ca (32)
  • Collection 1_ Sinh Hoat Ca (40)
  • 28 AUDIO Quý Tỵ 2013 từ Hoa Kỳ
  • 70 NĂM TÂN NHẠC MIỀN NAM (1930-2000)
  • Công Giáo Miền Bắc chống nhà nước VC!
  • Mãi mãi dòng thơ HOA ĐỊA NGỤC
  • Tôi Phải Sống -- Hồi ký đời tù của Linh mục Nguyễn Hữu Lễ
  • Tiến sĩ Nguyễn văn Lương: HẠN CHẾ DU LỊCH & GỞI TIỀN
  • TỘI ÁC KINH KHỦNG của Đảng Cộng Sản Trung Quốc!
  • Buồm cao ghi dấu can trường
  • 4 cuốn Sách Pháp viết về 30-4-1975: Pierre Darcourt, Jean Lartéguy, Olivier Todd, Vanuxem
  • VIỆT KHANG: Lòng nào làm ngơ trước NGOẠI XÂM?
  • 33 BÀI NHẬN ĐỊNH & CHÚC TẾT ĐỒNG BÀO VIỆT NAM
  • THÁI HÀ đấu tranh quyết liệt!
  • LM Nguyễn văn Khải: giáo dân xông vào nơi hiểm nguy!
  • TS Nguyễn Xuân Nghĩa: Giờ Giải Ảo + Bên Kia Màn Khói
  • Ts Phan Văn Song: Tinh thần Đại Việt giữ nước và cứu nước
  • Ts Nguyễn Đình Thắng: Muốn thay đổi, phải hành động!


    Các Đài Phát Thanh Việt Ngữ
    hướng về Việt Nam:

    » VOA
    » BBC phát thanh từ Luân Đôn
    » RFI (Radio France Internationale)
    » RFA - Radio Free Asia
    » VERITAS - Chân Lý Á Châu
    » Đài Phật Giáo Việt Nam

    Các đài phát thanh từ Hoa Kỳ:

    » Radio Bolsa
    » Saigon Radio Hải Ngoại


    « FreeVietNews.com

  •  



      
      Services | © 2008 - 2024
    (1)