Tin{nl} Phan Thiết - Một thiếu nữ 15 tuổi đã bị đánh thuốc mê, bắt cóc từ tỉnh {nl} Bình Thuận đưa vào Saigon làm nô lệ suốt 2 năm đã tìm cách trốn về nhà {nl}với thân thể tàn tạ. Không những vậy, cô chỉ có thể bút đàm để kể rời {nl}rạc thời gian bị bắt giữ và hành hạ vì không thể nghe và nói được. Dư {nl}luận khắp nơi mới đây còn chưa hết bàng hoàng về câu chuyện của cậu bé {nl}Nguyễn Hoàng Anh, được gọi là Hào Anh, đã bị chủ một trại tôm giống ở {nl}Cà Mau đánh đập dã man từ bẻ răng đến kẹp đứt môi, dấu vết các trận đòn{nl} rách da rách thịt đầy người còn mưng mủ. Nay lại thấy một cô gái bị {nl}rơi vào tay một cặp vợ chồng độc ác, rất có thể đã bị hủy hoại màng nhĩ{nl} tai và các giây thanh âm ở cổ họng sau những trận đòn làm cô trở thành{nl} câm điếc.
Theo tin này thì ngày hôm qua gia {nl}đình ông Huỳnh Văn Bảy ở thị trấn Phú Long, huyện Hàm Thuận Bắc, tỉnh {nl}Bình Thuận, không khỏi sững sờ khi con gái út Huỳnh Thị Ngọc Phương 17 {nl}tuổi đột ngột trở về sau gần hai năm mất tích. Bản tin nói lối xóm nghe{nl} tin đã kéo tới đông nghịt để vui cùng gia đình ông. Từ một cô bé khỏe {nl}mạnh, sau gần hai năm bị bắt cóc, Phương trở về với khuôn mặt tàn tạ và {nl} một thân thể đầy thương tật. Hãi hùng hơn nữa, cô gái không còn nghe và{nl} nói được mà chỉ trao đổi bằng cách viết ra giấy. Cô vẫn chưa đủ tỉnh {nl}táo sau gần 2 năm bị nhốt kín và hành hạ, cô kể lại phần nào những gì {nl}đã xảy ra tuy vẫn còn rời rạc.
Ðầu tháng 10 năm{nl} 2008, Phương khi đó mới 15 tuổi đi xe đạp đến nhà người bạn ở Phan {nl}Thiết, trên đường gặp một phụ nữ lạ mặt. Sau khi chủ động làm quen, phụ{nl} nữ này đưa Phương vào một quán giải khát và rồi em không còn biết gì {nl}nữa. Khi tỉnh dậy, Phương thấy mình bị trói và nhốt trong một căn phòng{nl} tối om mà sau này em mới biết đó là căn nhà lầu của cha mẹ nuôi tên {nl}Tuấn và Hà ở Saigon. Theo mô tả của Phương thì đó là căn nhà lầu, xung {nl}quanh có nhiều cây kiểng, còn địa chỉ em không thể biết được. Vài ngày {nl}sau Phương được mở trói, cho ăn uống. Khi em liên tục khóc, van xin {nl}được về với gia đình thì bị thẳng tay đánh đập đến ngất xỉu. Tỉnh dậy, {nl}Phương thấy cổ họng rát bỏng, tai đau nhức cùng cực và phát hiện mình {nl}không còn nghe, nói được nữa. Người mẹ nuôi tên Hà viết ra giấy cho {nl}biết vừa móc tai cho em và đưa đi cắt amidan, đồng thời dặn dò nếu ai {nl}hỏi thì chỉ được nói như thế.
Kể từ đó, cô bé {nl}câm điếc trở thành nô lệ trong ngôi nhà này với hàng tá công việc như {nl}giặt giũ, lau quét nhà, rửa chén. Theo Phương, ngoài cha mẹ nuôi, trong{nl} nhà còn có hai chị cũng thường xuyên đánh đập em nếu làm việc không vừa{nl} lòng họ. Theo bài báo trên, ngoài các việc trong nhà, ngày ngày Phương{nl} còn phải phân một loại thuốc bột màu trắng vào gói giấy và có cả các {nl}loại thuốc viênï cho kẻ bắt cóc cô. Nhiều phần đây là heroin và thuốc {nl}lắc.
Cả người cô gái đầy những vết sẹo cũ mới {nl}vì những trận đòn mà cô đã bị kẻ bắt cóc đánh đập dã man sau các lần {nl}trốn không thoát, có cả các vết sẹo bỏng do bị dí thuốc lá. Mãi đến chủ{nl} nhật vừa qua khi bà Hà đi ra khỏi nhà mà quên đóng cửa, cô này mới {nl}trốn được ra ngoài và về đoàn tụ với gia đình. Ðến sáng nay thì Công an{nl} khu vực sau khi báo đã đăng tin, mới cho biết sẽ khởi tố vụ hành hạ trẻ{nl} em này.(SBTN) {nl}{nl}