Thép Đen - Hồi ký của Đặng Chí Bình, do Trần Nam thực hiện. Thép Đen - Thiên Hồi Ký của một điện viên, một trong những chiến sĩ của bóng tối thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa hoạt động tại miền Bắc và đã sa vào tay giặc. Thép Đen phơi bày tất cả những sự thật kinh khiếp vượt trí tưởng tượng của con người tại một vùng đất mịt mù hắc ám của loài quỷ dữ mà người viết như đã đội mồ sống dậy kể cho ta nghe những cơ cực lầm than của xã hội miền Bắc và cuộc đời tù đày bi thảm của những chiến sĩ vô danh của chúng ta, những người đã âm thầm chiến đấu và gục ngã vì lý tưởng Tự Do và Đại Nghĩa Dân Tộc...
Ở đây chỉ có tập I và II, từng được phát thanh trên đài phát thanh Quê Hương từ San Jose, California - Hoa Kỳ, trong chương trình đọc truyện do Trần Nam phụ trách.
Thép Đen tập I và II do nhà xuất bản Đông Tiến phát hành từ năm 1987. Đến năm 1991, tác giả tự xuất bản tập III và đến năm 2005 thì hoàn tất tập IV. Quý vị có thể hỏi mua sách hay dĩa đọc truyện qua địa chỉ sau đây:
Dang Chi Binh
PO Box 255-571
Dorchester, MA. 02125, USA
Chúng tôi xin chân thành cám ơn tác giả và trân trọng giới thiệu đến quý độc giả và thính giả khắp nơi một bộ hồi ký có một không hai, của một trong những điệp viên hoạt động trong bóng tối, một chiến sĩ thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa.
Thơ: SAO ÐỂ CON CÁM ƠN MẸ TỪNG ẤY ?
Dẫu sao con vẫn xin cám ơn Mẹ Ðã cho con may mắn được chào đời! Nhưng sao Mẹ để con cám ơn từng ấy thôi, Vì đã vội trao con cho người khác?
Chưa kịp thấy con, Mẹ liền giấu mặt, Vứt con ngay bên ngưỡng cửa cuộc đời, Không muốn con biết mình thuộc dòng máu ai, Vội vàng phủi tay trước trách nhiệm đầy cao quý!
Con những tưởng mình được nghe tiếng thủ thỉ, Ðược ôm lấy bầu sữa Mẹ ngọt ngào, Làm cho trần đời chứng nghiệm được câu: "Bên ráo con nằm, bên ướt để Mẹ"!
Con những tưởng đem tiếng cười thơ bé Làm hồn sống cho mái ấm gia đình! Tưởng mình là đóa hồng nhỏ xinh xinh, Là mùa xuân, là màu nắng của Cha và Mẹ!
Con những tưởng rằng Mẹ sẽ kể lể Về đứa con kháu khỉnh cho lối xóm họ hàng! Sẽ hạnh phúc dù quần quật tháng năm, Ðể con lớn lên trong cuộc đời tươi đẹp!
Con đã tưởng bản năng làm mẹ không thể nào tiêu diệt! Tưởng lòng Mẹ bao la hơn biển Thái Bình! Tưởng bàn tay Mẹ luôn nồng ấm, thắm xinh! Tưởng trái tim Mẹ bao chứa cả trăng sao hoàn vũ!
Chẳng lẽ Mẹ để con gọi là bà chủ Của một quán trọ con ở chín tháng mười ngày? Chẳng lẽ người đời sẽ phải nói nay mai: "Ðây là đứa bé vô phúc của một con mụ nào đó"?
Chẳng lẽ cặp mắt nai tơ, nho nhỏ Phải đượm nét u uất suốt cuộc đời? Và tình hiền mẫu là vốn liếng cho tương lai, Chẳng lẽ Mẹ tước mất ngay khi con còn bé bỏng?
Chẳng lẽ Mẹ để con triền miên cuộc sống Phải hứng chịu khinh khi, rẻ rúng của bạn bè? Hay biết đâu sa phải bàn tay gớm ghê Của một mẹ nuôi hoàn toàn thiếu tình hiền mẫu?
Rồi một mai đây, xét nghiệm dòng máu, Nhìn khuôn mặt, mái tóc, làn môi, Cặp mắt, sống mũi, vóc dáng, nụ cười, Người ta sẽ bảo con giống ai, sẽ lấy ai đối chiếu?
Rằm tháng bảy mỗi năm, ngày Vu Lan báo hiếu, Mẹ sẽ có ai dâng tặng hoa hồng? Con biết tìm ai để khuây nỗi nhớ nhung, Ðể tự hào có một Mẹ hiền khôn sánh?
Phải chăng con là cục nợ phải tránh? Một thành viên không thể có mặt trong gia đình? Một bước lỡ ngoài kế hoạch sản sinh? Một cản trở trên con đường công danh, thăng tiến?
Phải chăng con là nguyên nhân gây tai tiếng, Là thủ phạm, là nhân chứng chuyện chẳng lành? Một vết nhục làm bại hoại thanh danh, Phải tống cho mau, bởi giết thì thương, vương thì nặng?
Vậy Mẹ hãy cầu cho con thuyền yên biển lặng, May mắn gặp được một mái ấm gia đình, Có một người cha, một bà mẹ xứng danh. Vì thiếu tình phụ mẫu, con không thể nào khôn lớn!
Bê thui mua về trộn chung với thính, mè, gừng cắt sợi chỉ và ăn kèm với rau thơm. Tương cự đà, trộn với thật nhiều gừng xay, tỏi, chanh, ớt, đường cho vừa ăn. Bê thui chấm tương cự đà và có thể ăn kèm bánh tráng mè nướng giòn...