Thép Đen - Hồi ký của Đặng Chí Bình, do Trần Nam thực hiện. Thép Đen - Thiên Hồi Ký của một điện viên, một trong những chiến sĩ của bóng tối thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa hoạt động tại miền Bắc và đã sa vào tay giặc. Thép Đen phơi bày tất cả những sự thật kinh khiếp vượt trí tưởng tượng của con người tại một vùng đất mịt mù hắc ám của loài quỷ dữ mà người viết như đã đội mồ sống dậy kể cho ta nghe những cơ cực lầm than của xã hội miền Bắc và cuộc đời tù đày bi thảm của những chiến sĩ vô danh của chúng ta, những người đã âm thầm chiến đấu và gục ngã vì lý tưởng Tự Do và Đại Nghĩa Dân Tộc...
Ở đây chỉ có tập I và II, từng được phát thanh trên đài phát thanh Quê Hương từ San Jose, California - Hoa Kỳ, trong chương trình đọc truyện do Trần Nam phụ trách.
Thép Đen tập I và II do nhà xuất bản Đông Tiến phát hành từ năm 1987. Đến năm 1991, tác giả tự xuất bản tập III và đến năm 2005 thì hoàn tất tập IV. Quý vị có thể hỏi mua sách hay dĩa đọc truyện qua địa chỉ sau đây:
Dang Chi Binh
PO Box 255-571
Dorchester, MA. 02125, USA
Chúng tôi xin chân thành cám ơn tác giả và trân trọng giới thiệu đến quý độc giả và thính giả khắp nơi một bộ hồi ký có một không hai, của một trong những điệp viên hoạt động trong bóng tối, một chiến sĩ thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa.
Thơ: TÂM SỰ MỘT BÀO THAI
A! Hôm nay bé sung sướng xin chào Mẹ! Cuộc gặp gỡ linh thiêng đã cho bé vào đời. Ðược nối kết cha mẹ dưới dạng bào thai, Bé hạnh phúc, tự hào, cảm ơn tình phụ mẫu cao quý!
Bé lúc này trông còn rất xấu xí, Chỉ là một cục máu đỏ hỏn, bầy nhầy. Nhưng trong bé, sự sống bùng nổ từng phút giây, Như thúc giục bé sớm ra trình diện Mẹ.
Quả tim con khởi sự đập rồi nhé! Những nhịp đập ban đầu, nho nhỏ của tình yêu, Ðể hòa theo tiếng tim hiền mẫu dạt dào, Ðã thông chuyển cho con một dòng máu nóng.
Ðầu con đã xuất hiện, còn đang bé bỏng, Nhưng chất chứa cả khối óc, bộ não diệu kỳ, Mà một ngày nào đó sẽ biết nghĩ suy, Và tự vấn thái độ con đối với tình yêu Mẹ.
Ðôi mắt con đã bắt đầu he hé, Chuẩn bị nhìn ngắm mặt Mẹ dấu yêu. Môi con nở như đóa hoa mỹ miều, Sẵn sàng áp mặt Mẹ, tha hồ thơm lên má.
Tay con đã mọc ra, đủ hai bàn tất cả, Mai ngày sẽ ôm lấy Mẹ, siết chặt vào lòng. Chân con đã dài, bắt đầu đạp lung tung, Gây cho Mẹ nhiều băn khoăn pha hòa rộn rã!
Nhưng ô kìa, sao Mẹ lắng lo thái quá? Con càng lớn, Mẹ càng sợ hãi âu sầu! Mẹ sờ lên bụng, song có phải vỗ về đâu! Mẹ lẩm bẩm, nhưng chẳng thốt ra lời âu yếm! Thần kinh Mẹ rung lên, làm con cũng chết khiếp! Ô! SAO MẸ LẠI GIẾT CON? CON CÓ TỘI TÌNH GÌ?
Mẹ nỡ lòng nào xóa sổ con đi? Ðồng lõa với người đâm nhát dao vào đứa con bé bỏng! Phải chăng chưa nói được, con không có quyền tự định đoạt mạng sống? Phải nát thân để "danh dự" Mẹ được bảo toàn? Một thứ dư thừa, không được có trong tổng số dân? Phải trục, hút, nạo, bơm để Mẹ hoàn toàn thong thả?
Hóa ra con chỉ thuần là hậu quả Bất đắc dĩ của một cuộc chăn gối, làm tình! Hóa ra con, Mẹ đã chẳng hề muốn sinh, Khi cùng Cha làm cái việc con nghĩ là thiêng thánh!
Mẹ còn định vất con xuống cống rãnh, Cho người ta nhặt lấy để nuôi heo. May thay còn có những kẻ từ tâm ít nhiều, Ðã thương cho con một nấm mồ bé bỏng!
Những kẻ giết chúng con, lâu lâu lại cầu kinh vái cúng, Tưởng xóa bỏ được tội lỗi của mình sao? Lương tâm Mẹ có thanh thản không nào, Khi đã một lần lôi con khỏi thai bào cách tàn nhẫn?
Phải chăng làm tươi đẹp, phồn vinh cuộc đời kẻ sống, Bằng cách diệt bớt những trẻ bé chưa chào đời? Sẽ đi về đâu cái xã hội tương lai Hôm nay đã đổ máu bao hài nhi vô tội?
Khi sẵn sàng để ăn, cho đu đủ bào vào dĩa sắp khô bò và rau quế lên, chan vào nước dấm đã hòa sẵn, ớt tương hay xắt vài miếng ớt lên trên cho thơm. Trộn đều lên, các bạn sẽ có dĩa đu đủ khô bò thơm, chua ngọt, mặn giống trước trường học ngày xưa.