Translate this page: English French German Spanish Vietnam

real story
  • HOME
  • Archives
  • NEWS
     » Commentaries
     » Tin The Gioi  
  •  CARTOONS
  •  CARTOONS in English
     » Hi Hoa
     » Luu Tru
  • AMIGAVLINK.com

  • 
    1 2 3 4 5
    6 7 8 9 10
    11 12 13 14 15
    16 17 18 19 20
    21 22 23 24 25
    26 27 28 29 30
    31 32 33 34 35
    36 37 38 39 40
    41 42 43 44 45
    46 47 48 49

    Thép Đen - Hồi ký của Đặng Chí Bình
    , do Trần Nam thực hiện. Thép Đen - Thiên Hồi Ký của một điện viên, một trong những chiến sĩ của bóng tối thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa hoạt động tại miền Bắc và đã sa vào tay giặc. Thép Đen phơi bày tất cả những sự thật kinh khiếp vượt trí tưởng tượng của con người tại một vùng đất mịt mù hắc ám của loài quỷ dữ mà người viết như đã đội mồ sống dậy kể cho ta nghe những cơ cực lầm than của xã hội miền Bắc và cuộc đời tù đày bi thảm của những chiến sĩ vô danh của chúng ta, những người đã âm thầm chiến đấu và gục ngã vì lý tưởng Tự DoĐại Nghĩa Dân Tộc...

    Ở đây chỉ có tập I và II, từng được phát thanh trên đài phát thanh Quê Hương từ San Jose, California - Hoa Kỳ, trong chương trình đọc truyện do Trần Nam phụ trách.

    Thép Đen tập I và II do nhà xuất bản Đông Tiến phát hành từ năm 1987. Đến năm 1991, tác giả tự xuất bản tập III và đến năm 2005 thì hoàn tất tập IV. Quý vị có thể hỏi mua sách hay dĩa đọc truyện qua địa chỉ sau đây:

    Dang Chi Binh
    PO Box 255-571
    Dorchester, MA. 02125, USA

    Hoặc quý vị có thể liên lạc với tác giả qua email: dcbinh38@hotmail.com

    Chúng tôi xin chân thành cám ơn tác giả và trân trọng giới thiệu đến quý độc giả và thính giả khắp nơi một bộ hồi ký có một không hai, của một trong những điệp viên hoạt động trong bóng tối, một chiến sĩ thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa.

    Tường thuật sự việc Tạ Phong Tần bị bắt ngày 13/04/2010
    Khoảng{nl} 8h sáng nay (13/4/2010) tôi vừa mở cửa nhà 84D Trần Quốc Toản cho Ls {nl}Ðạt và đứa cháu gái đi làm thì ngoài cửa ùa vào 5 người (2 nam, 3 nữ), {nl}trong đó có ông Nguyễn Minh Hải, Nguyễn Minh Thắng là cán bộ PA35 Công {nl}an TPHCM mà tôi đã quen mặt từ hồi mấy lần đi biểu tình ở Lãnh sự quán {nl}Trung Quốc năm 2007. Cả 5 người vội vàng kéo sập cửa sắt xuống nhốt tôi {nl}và Ðạt, cháu gái trong nhà. Lúc đó, tôi mới ngủ dậy, chưa kịp đánh răng {nl}rửa mặt, trên người chỉ mặc bộ đồ ngủ (quần lửng, áo 2 dây), tôi định mở{nl} cửa cho hai đứa nhỏ đi làm rồi tôi đi ngủ tiếp, vì tôi bị mất ngủ, đêm {nl}ngủ không được.{nl}

    Ông Hải yêu cầu tôi phải đến Cơ quan ANÐT CATPHCM liền để “làm việc”.{nl} Tôi cương quyết không đi đâu cả, tôi không có việc gì để trả lời các {nl}ông hết. Ðiều khôi hài là tôi không mời các cô Công an này vào nhà tôi, {nl}các cô tự động xông vào nhà, rồi phê phán tôi “ăn mặc hở hang”, đấy phải{nl} chăng cũng là một kiểu “văn hóa mới” của nữ Công an?

    {nl}

    Ông Hải còn đe dọa tôi rằng nếu tôi không đi thì sẽ lấy hết đồ trong {nl}nhà này. Tôi nói: “Anh muốn lấy món gì cứ việc lấy, cái nhà này anh còn {nl}muốn lấy nữa mà”.

    {nl}

    Ông Hải gọi điện thoại kêu một chiếc xe bốn bánh tới rồi họ kéo cửa {nl}sắt lên, xúm nhau lại lôi tôi ra khiêng bỏ lên xe, hú còi ầm ĩ chạy đi, {nl}mặc cho tôi phản đối ầm ĩ họ lại bắt cóc tôi mà không có lệnh. Xe chạy {nl}thẳng đến số 4 Phan Ðăng Lưu quận Bình Thạnh. Trong một gian phòng lớn, {nl}họ đã chuẩn bị sẳn camera, bưng bê bộ máy tính để bàn của bạn tôi {nl}(Nguyễn Thị Mỹ Nghệ) để sẳn ở đó rồi cắm dây kết nối vào Internet. Một {nl}lúc sau tôi thấy bạn tôi (Mỹ Nghệ) đến. Họ còn mời thêm một ông khoảng {nl}45 tuổi mặc đồng phục Kiểm sát viên nhắc ghế ngồi gần đó, tôi đi lại gần{nl} cúi xuống đọc bảng tên thấy ghi “Nguyễn Quang Vinh- Kiểm sát viên Trung{nl} cấp” của Viện Kiểm sát Nhân dân TPHCM.

    {nl}

    Họ đem ra một chồng giấy in sẳn, bảo tôi phải ký xác nhận những thứ {nl}đấy là của tôi. Tôi gạt ngang không ký. Tôi nói: “Anh Kiểm sát viên. Tôi{nl} đang ngủ, chưa đánh răng rửa mặt, các anh này lôi tôi đến đây anh thấy {nl}có đúng luật không? Máy tính đó niêm phong mà hở các cổng ra tùm lum, {nl}cắm dây vô máy chạy ào ào như vậy thì niêm phong cái gì, anh thấy niêm {nl}phong như vậy đúng không? Có mặt Viện kiểm sát mà người ta còn làm như {nl}vậy, nếu không có thì còn làm bậy đến cỡ nào. Giấy tờ cá nhân, bằng cấp {nl}của tôi cho dù tôi có là tội phạm đi nữa thì những thứ giấy tờ ấy mãi {nl}mãi vẫn là của tôi, nó không bao giờ là tang vật của vụ án nào cả, không{nl} ai được phép lây nó đi, tại sao lại chiếm giữ không trả cho tôi?”. Ông {nl}Nguyễn Quang Vinh ngồi làm thinh cười cười.

    {nl}

    Ðúng như tôi dự đoán, họ cho máy in chạy ào ào, in từ trên internet {nl}ra một lô một lốc giấy A4 cao chừng một gang tay rồi đưa cho bà Nghệ {nl}xem, nói là những thứ đó của tôi, được in ra từ máy của Nghệ. Và Nghệ đã{nl} ký xác nhận hết đống giấy in ấy rằng nó là của tôi. Trong khi tôi lớn {nl}tiếng phản đối những thứ ấy không liên quan gì đến tôi cả, trongmáy {nl}không có gì cả, nhưng họ vẫn hăm dọa, ép buộc tôi phải ký xác nhận. Tôi{nl} không cung cấp password của tôi cho An ninh TPHCM, nay ở đâu ra một {nl}đống địa chỉ mail như thế mà bảo là của tôi? Tập đoàn Google hay hãng {nl}McAfee không cần phải mất công đi tìm “tin tặc” hay hacker ở đâu xa, cứ {nl}đến ngay An ninh TPHCM sẽ được diện kiến “nguyên băng”.

    {nl}

    Ông Trần Tiến Tùng (nghe nói là “người quen” của anh Ðỗ Nam Hải) liên{nl} tục kết tội tôi rằng tôi “đi chúc Tết phản động” (tức Bác sĩ Nguyễn Ðan{nl} Quế và bác Trần Khuê) là có tội, “không được đi chúc Tết phản động”. {nl}Tôi hỏi ông Tùng: “Nhà nước này có văn bản nào cấm tôi chúc Tết những {nl}người đó không? Nếu có cho tôi xem thì tôi chấp hành. Nhà những người đó{nl} không thấy đề bảng “phản động”, mà trên mặt cũng không có chữ “phản {nl}động”. Luật pháp cũng không có tội “phản động” tại sao tôi không đi chúc{nl} Tết được. ChỈ những hạng không có ông bà tổ tiên mới không biết phong {nl}tục tập quán này”.

    {nl}

    Ông Tùng lại chuyển sang chuyện khác rằng tôi “âm mưu lật đổ chính {nl}chính quyền nhân dân”, mà lực lượng thực hiện… có một mình Tạ Phong Tần.{nl} Hôm nay, nhờ ông Tùng tôi mới biết thêm một cách “lật đổ chính quyền” {nl}mới là lật đổ bằng… email. Ông nói sẽ cho tôi đi tù ít nhất 3 năm. Nhờ {nl}vậy, tôi lại biết thêm một chuyện nữa là Tòa án Việt Nam xử tội công dân{nl} theo chỉ đạo của An ninh, chưa chứng minh được người ta phạm tội gì, {nl}chưa khởi tố vụ án, khởi tố bị can, chưa truy tố, xét xử lần nào mà đã {nl}“có án” trước rồi.

    {nl}

    Ông Tùng muốn “xử” tôi mấy năm là việc của ông, tôi không cần tranh {nl}luận với ông về chuyện này. Ông Tùng lại nói số tiền 2.700 USD và 5-6 {nl}trăm ngàn tiền Việt Nam mà An ninh TP HCM chiếm đoạt của tôi hôm {nl}23/3/2010 là “tiền phản động”, “làm tay sai cho phản động”, “mấy tờ báo {nl}Người Việt, nguyệt san Phụ Nữ, Trẻ, Thời Báo là báo phản động”, “tại sao{nl} không đăng báo trong nước mà gởi đăng ngoài nước?”.

    {nl}

    Tôi hỏi ông Tùng: “Có văn bản nào của Nhà nước quy định rằng đó là {nl}báo phản động không? Có cấm công dân tiếp xúc với những tờ báo đó không?{nl} Nếu có thì đưa ra cho tôi xem, tôi chấp hành. Ðâu có quy định nào bắt {nl}buộc công dân chỉ được phép đăng báo trong nước”. Ông Tùng nói: “Báo {nl}Công an Thành phố có đăng bài nói đó là phản động”(!!!). Tôi lại được {nl}biết thêm một chuyện nữa là Báo Công an TPHCM đứng trên cả pháp luật, {nl}luật không cấm mà báo Báo Công an cấm trước. Tôi hỏi ông Tùng: “Báo chí{nl} là cơ quan thông tin hay cơ quan làm luật?” thì ông lại chuyển sang đề {nl}tài mới là “tại sao Tòa án xử Nguyễn Văn Hải (Ðiếu Cày) và Nguyễn Tiến {nl}Trung có tội, đã thi hành án là có tội rồi sao còn cứ nói vô tội hoài?”.{nl} Tôi trả lời: “Vụ Nguyễn Tiến Trung tôi không nắm rõ nội dung tôi không {nl}có ý kiến, còn vụ Nguyễn Văn Hải tôi căn cứ vào quy định pháp luật và {nl}cáo trạng tôi thấy ông Hải không có tội. Tòa xử là việc của các anh, Tòa{nl} án các anh xử theo chỉ đạo chớ không xử theo pháp luật. Có án cũng chưa{nl} chắc là có tội. Vụ bà Ba Sương đó, xử theo chỉ đạo của Trung ương đó, {nl}có án rồi đó, sai đầm đìa một đống đó, may là bà Ba Sương có “thành tích{nl} kháng chiến”, được nhiều người bênh vực, nếu không thì cũng xong rồi”.

    {nl}

    Ông Tùng lại nói tôi viết bài “Ðêm qua tôi mơ gặp cụ Marx” là tôi {nl}“phản bội chủ nghĩa Marx”, tôi bây giờ “chỉ biết có Jêsu thôi”, Nhà nước{nl} này tôn thờ chủ nghĩa Marx mà tôi “bôi nhọ Marx”, tôi là kẻ “phản bội {nl}lý tưởng”, ông còn bảo tôi “đọc lại đơn xin vào Ðảng” nữa chứ. Tôi đã {nl}trả lời ông rằng: “Tôi nằm mơ thế nào là việc của tôi, tôi không mơ theo{nl} chỉ đạo được. Cái chủ nghĩa Marx ấy ngay tại quê hương của Marx bên Ðức{nl} người ta đã vất vào sọt rác từ lâu rồi, người ta theo chủ nghĩa tư bản.{nl} Ai muốn tôn thờ chủ nghĩa Marx thì kệ họ, tôi không tôn thờ chủ nghĩa {nl}Marx, tôi theo Jêsu thì có gì sai? Tôi đâu phải đảng viên đâu mà bắt tôi{nl} tôn thờ Marx. Ðơn xin vào đảng đó thì xa xưa rồi. Hồi đó tôi trẻ người {nl}non dạ, nếu tôi biết nó như thế này thì tôi không bao giờ vào ngành Công{nl} an”.

    {nl}

    Ông Kiểm sát viên Nguyễn Quang Vinh ngồi im lặng một lúc rồi đứng dậy{nl} đi mất. Ðiều tôi ngạc nhiên nhất là tờ giấy in mail trên mạng ấy tôi {nl}đã khẳng định là không liên quan đến tôi, trong đó không nhắc gì đến tên{nl} bạn tôi. Mà nếu có nhắc đến thì cũng không chứng minh được nó là của {nl}tôi, sau loạt bài viết của tôi (5 bài) về cháu Lê Nguyễn Minh Châu bị cô{nl} giáo trường Hai Bà Trưng “đì” đến “stress cấp”, bạn tôi đi khiếu nại {nl}không ai giải quyết mà đùn qua đẩy lại, thì tên và địa chỉ nhà bạn tôi {nl}cũng “nổi tiếng” đâu kém gì tên tôi. Vậy mà bạn tôi (Mỹ Nghệ) lại khăng {nl}khăng rằng nó là do tôi viết “nói xấu gia đình” Nghệ. Nghệ còn nhảy dựng{nl} lên một hai đòi tôi phải “trả lời”, “cái này không phải Công an làm {nl}ra”. Tôi nói rằng: “Không liên quan đến tao. Chẳng phải Công an vẫn hay {nl}nói với mày là cái gì họ cũng biết hết sao? Tao thấy mày giờ tra vấn tao{nl} còn hơn Công an nữa”.

    {nl}

    Nghệ đứng lên hùng hổ xông vào tát vào mặt tôi cho An ninh quay phim,{nl} chụp hình. Màn kịch này quả là hay. Tôi ngồi im trên ghế nói rằng: “Mày{nl} muốn đánh cứ việc đánh thêm đi. Thì ra các người muốn đánh tôi nhưng {nl}không dám đánh trực tiếp nên kêu người khác vô đây đánh tôi. Các người {nl}có 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8 (tôi chỉ từng người), cả đám 8 người xông vô {nl}đánh tôi luôn đi. Tôi ngồi im cho các người đánh”. Bạn ơi, có cần thiết{nl} phải hùng hổ với nhau như vậy không? Nếu thật sự tôi có “nói xấu” (như {nl}bạn tin là vậy) cũng là chuyện riêng tư giữa hai cá nhân, muốn giải {nl}thích cho rõ thì đi chổ khác nói, có cần phải “trả lời tại chổ” để xác {nl}nhận rằng đó chính là những mail của tôi theo ý của An ninh hay không?

    {nl}

    Giá như hồi trước, lúc cô Phùng Thị Kim Thư khủng bố con bạn đến {nl}stress cấp, bạc đầu, bạn cứ xông vào tát cô ấy vài cái cho hả giận, thì {nl}tôi đỡ phải chen vào và dây dưa với bạn đến bây giờ. (Mai mốt, quý vị {nl}nhớ đón xem báo Công an TP HCM, sẽ có bài giật gân rằng: “Tạ Phong Tần {nl}nói xấu bạn bị bạn đánh” với đầy đủ hình ảnh, phim phèo).

    {nl}

    Ông Tùng lại nói rằng tôi giúp ông Tưởng Năng Tiến tìm địa chỉ nhà, {nl}số điện thoại (trên mạng internet) của gia đình Nguyễn Tiến Trung, Lê {nl}Công Ðịnh, Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thăng Long là tôi “cung cấp tin tức {nl}cho phản động”(?), “làm tay sai cho ngoại bang”. Người lớn tuổi không {nl}biết cách tìm trên Google thì tôi tìm giúp, nếu gặp người trẻ thì nó cóc{nl} nhờ làm mấy cái chuyện vớ vẩn này. Tôi nổi xung lên quát rằng: “Những {nl}thằng bán rừng, bán đất, bán biển, bán ngư dân cho Trung Quốc đó mới là {nl}thứ tay sai ngoại bang đó”.

    {nl}

    Ông Hải thì nói rằng tôi “lợi dụng tôn giáo để chống phá”. Tôi trả {nl}lời ông rằng: “Tôi là một giáo dân bình thường, tôi nói không ai nghe {nl}cả, tôi không phải là chức sắc tôn giáo nói có người nghe, làm sao tôi {nl}“lợi dụng tôn giáo” được. Ông Tùng lại tiếp tục bươi móc chuyện đời tư {nl}của tôi bằng nói xách mé. Chắc ông nghĩ rằng tôi sẽ sợ mà bị áp lực phải{nl} ký nhận những gì ông muốn chăng? Tôi trả lời với ông rằng nếu các ông {nl}chứng minh được tôi có tội thì các ông cứ bắt tôi, đó là việc của các {nl}ông, cần gì phải ép cung buộc tôi ký nhận những thứ này.

    {nl}

    Còn ông muốn bêu rếu tôi thì cứ việc đăng báo đi. Ông Tùng và bà {nl}Nghệ lại “kẻ tung người hứng” thi nhau chửi mắng tôi “dám làm không dám {nl}nhận”, “ăn cháo đái bát”… nhằm làm tôi tức giận mà đính chính lại những {nl}điều họ nói, thì tôi đã rơi vào cái bẫy tự thừa nhận những gì họ đưa ra {nl}rồi. Vì vậy mà tôi chỉ nói với bạn tôi: “Tao thấy mày giờ cũng dựa hơi {nl}dữ há!” và “Các người đông người, tôi có một mình, tôi không cãi lại các{nl} người, tôi mệt rồi”.

    {nl}

    Ông Tùng thích quát thì tôi quát với ông, ông đập bàn rầm rầm thì tôi{nl} cũng đập bàn rầm rầm. Tôi thấy ông Tùng cũng đã lớn tuổi, sắp về hưu {nl}nên tôi luôn nói chuyện đàng hoàng với ông, nhưng ông có thái độ dè bỉu,{nl} xách mé moi móc đời tư của tôi thì đó là kiểu hành xử không xứng với {nl}người lớn tuổi chút nào.

    {nl}

    Tôi nhìn thấy bọn họ lấy 2 cái điện thoại của tôi ra bấm bấm rồi chỉa{nl} camera vào quay (ai có số trong đó thì liệu hồn nhá!), lấy quyển sổ tay{nl} tôi ghi chép tư liệu để dành viết báo lật ra chỉa camera vào quay. Kiểu{nl} này mà ở các nước “tư bản giãy chết” thì dân nó kiện cho bồi thường mệt{nl} nghỉ, nhưng ở xứ sở “độc lập, tư do, hạnh phúc” này thì người dân bị {nl}đối xử như thế là quá bình thường.

    {nl}

    Cuối cùng, ông Tùng bảo tôi viết cho mấy chữ rằng tôi “từ bỏ việc {nl}chống đối Nhà nước” rồi thôi. Tôi nói tôi không viết gì hết. Tự dưng đi {nl}viết “từ bỏ việc chống đối Nhà nước”, hóa ra từ trước đến giờ tôi “chống{nl} đối dữ dội” lắm sao? Cả ngày tôi không ăn gì. Ðến hơn 5 giờ chiều, ông{nl} Tùng đưa giấy mời tôi sáng ngày mai đến “làm việc”. Tôi không ký bất cứ{nl} giấy tờ gì của họ đưa ra, bởi lẽ tôi thấy họ không hề tuân thủ pháp {nl}luật, thì cần gì phải làm ra vẻ làm đúng thủ tục.

    {nl}

    Ông Hải nói rằng tôi không đi ông sẽ đến khiêng tôi đi. Tôi trả lời {nl}rằng tôi nhất định không đi đâu hết, tôi không có gì để trả lời với các {nl}ông. Nếu các ông đã muốn khiêng tôi đi như hồi sáng thì cứ đến mà {nl}khiêng, cần gì phải mời thỉnh, các ông khiêng tôi đến đây rồi tôi cũng {nl}ngồi ì như thế này hết ngày thôi.

    {nl}

    Gần 6 giờ chiều, họ mới kêu tôi đi về, Bạn tôi (Mỹ Nghệ) còn lên {nl}tiếng cản trở bảo tôi phải “giải thích cho xong” đống giấy trước mặt {nl}Nghệ. Quả là buồn cười. Hơn cả Công an cơ đấy! Cuối cùng, ông Hải bảo {nl}Nguyễn Minh Thắng đưa tôi ra cổng. Nhìn đồng hồ treo trong phòng trực {nl}ngoài cổng thấy 6 giờ. Mình mặc bộ đồ ngủ nhàu nát, bốc mùi cả ngày do {nl}không đánh răng, rửa mặt, không tắm, chân không giày dép, tôi lửng thửng{nl} đi bộ ra đường Ðinh Tiên Hoàng, đường Võ Thị Sáu trong dòng xe cộ chật {nl}cứng, rồi đến nhà chị Tân lấy chìa khóa để về bên 84D. Cái kiểu mỗi {nl}ngày đều kéo đến nhà người ta một đám đông “khiêng người lên Công an” {nl}tôi đã từng thấy họ áp dụng với anh Ðiếu Cày. Giờ đến lượt tôi. Ngày mai{nl} tôi vẫn ở nhà, còn “khiêng” là việc của các người nhé!

    (source: http://www.chuacuuthe.com/tin-viet-nam/753/index.html)

    {nl}{nl}
    Posted on 13 Apr 2010
    [ print ]


    FreeVietNews
  • VIỆT NAM KHÔNG THỂ CHẶN FACEBOOK DÙ TÌM ÐỦ MỌI CÁCH -- posted on 21 Apr 2010
  • VẤN ĐỀ BÁT NHÃ VẪN BẾ TẮC -- posted on 21 Apr 2010
  • TÍN ĐỒ PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY TIẾP TỤC BỊ ĐÀN ÁP -- posted on 21 Apr 2010
  • GIÁO DÂN THÁI HÀ VƯỢT ĐƯỜNG XA VÀO THĂM LINH MỤC NGUYỄN VĂN LÝ -- posted on 21 Apr 2010
  • THÀNH PHỐ ĐÀ NẴNG ÂM MƯU GIẢI TỎA NGHĨA TRANG GIÁO XỨ CỒN DẦU -- posted on 21 Apr 2010
  • DÙNG SƠN QUAN TÀI LÀM MÀU XÔI GẤC -- posted on 21 Apr 2010
  • NHỮNG THỰC PHẨM ĂN LIỀN GIẢ LAN TRÀN TẠI VIỆT NAM -- posted on 21 Apr 2010
  • VIỆT NAM LẠI XẢY RA NẠN BƠM TẠP CHẤT VÀO TÔM NGUYÊN LIỆU -- posted on 21 Apr 2010
  • HƠN 8 TRIỆU NGƯỜI VIỆT NAM MẮC BỆNH HEN SUYỄN -- posted on 21 Apr 2010
  • SAIGON BÓ TAY TRƯỚC TÌNH TRẠNG DOANH NGHIỆP NAM HÀN MẮC NỢ, BỎ TRỐN -- posted on 21 Apr 2010
  • VIỆT NAM CẢNH BÁO DỊCH TẢ LAN TRUYỀN, CÚM GIA CẦM Ở VIỆT NAM CHƯA ĐƯỢC TẬN DIỆT -- posted on 21 Apr 2010
  • NGƯ LÔI TRUNG CỘNG GÀI Ở BỜ BIỂN VIỆT NAM -- posted on 21 Apr 2010
  • TÀU ĐÁNH CÁ VIỆT NAM LẠI BỊ TRUNG CỘNG BẮT GIỮ -- posted on 21 Apr 2010
  • Phú Tháng Tư Quốc Hận -- posted on 20 Apr 2010
  • Câu đối kính tặng khối 8406 -- posted on 19 Apr 2010
  • Tháng Tư Kể Tội Cộng Nô -- posted on 19 Apr 2010
  • [30/4]Tưởng Niệm Các Chiến Sĩ Vô Danh QLVNCH -- posted on 19 Apr 2010
  • Lục Bát Tháng Tư -- posted on 19 Apr 2010
  • THÔNG CÁO BÁO CHÍ: Việt Nam tại Đại hội Phong trào Dân chủ Thế giới lần thứ 6 -- posted on 19 Apr 2010
  • NHIỀU DỰ ÁN ĐẦU TƯ MỸ VÀO VIỆT NAM VẪN NẰM TRÊN GIẤY -- posted on 19 Apr 2010
  • NAM DƯƠNG BẮT NHIỀU TÀU CÁ VIỆT NAM -- posted on 19 Apr 2010
  • PHẢN ĐỐI KẾT NGHĨA HUYNH ĐỆ VỚI MỘT THÀNH PHỐ Ở VIỆT NAM -- posted on 19 Apr 2010
  • CỘNG ĐỒNG VIỆT NAM NAM CALIFORNIA TỔ CHỨC BẦU CỬ BAN ĐẠI DIỆN -- posted on 19 Apr 2010
  • PHÓNG SỰ ĐẶC BIỆT TỪ VIỆT NAM: CỘNG SẢN VIỆT NAM GIẬN DỮ TRƯỚC DƯ LUẬN VỀ VỤ ÁN TRẦN KHẢI THANH THỦY -- posted on 19 Apr 2010
  • CHÍNH SÁCH NHÀ NƯỚC SÁNG ĐÚNG, CHIỀU SAI, SÁNG MAI LẠI ĐÚNG -- posted on 19 Apr 2010
  • SẬP NHỊP CẦU CẠN PHÁP VÂN -- posted on 19 Apr 2010
  • TRUNG CỘNG LẠI BẮT GIỮ TÀU CÁ CỦA NGƯ DÂN QUẢNG NGÃI -- posted on 19 Apr 2010
  • 20 TUỔI TỐT NGHIỆP ĐẠI HỌC PRINCETON -- posted on 19 Apr 2010
  • VÕ THUẬT VIỆT NAM DẠY CHO CÁC NI CÔ TÔNG PHÁI DRUKPA TRÊN DÃY NÚI HY MÃ LẠP SƠN -- posted on 19 Apr 2010
  • Trâm Oanh phỏng vấn cha Nguyễn Hữu Giải về việc xúc phạm đến tôn giáo trong học đường -- posted on 16 Apr 2010
  • Linh mục Nguyễn Văn Khải phỏng vấn ông chủ tịch hội đồng mục vụ về đất giáo xứ Hà Ðông -- posted on 16 Apr 2010
  • Ý kiến của một giáo viên về việc thầy Ngô Văn Tuyên -- posted on 16 Apr 2010
  • NỢ LƯƠNG, GIÁM ĐỐC 2 CÔNG TY NƯỚC NGOÀI BỎ TRỐN -- posted on 16 Apr 2010
  • MÁY BAY JETSTAR PACIFIC SUÝT ÐÂM MÁY BAY VIETNAM AIRLINES -- posted on 16 Apr 2010
  • TỈNH THỨ 4 CÓ BỆNH NHÂN DỊCH TẢ, PHÁT HIỆN 2 BỆNH NHÂN NHIỄM VIRUS GIA CẦM -- posted on 16 Apr 2010

  • line

    gia chanh

    Hủ Tiếu Mỹ Tho

    hutieumytho1-250x150.jpgMón Hủ Tiếu Mỹ Tho, dọn ra ăn với giá và chanh, nếu ai thích hành cho vào tí hành lá. Dọn kèm bên 1 chén nước mắm với ớt xanh hay đỏ cắt nhỏ, và hủ tương ớt.




     HÍ HỌA
    Thất nghiệp dài dài...
    (by William Simpson Garner)


    Tại sao ai cũng ghét tui?
    (by Rebel Hepper)




    Translate this page: English French German Spanish Vietnam