Lâu lắm {nl}rồi mình bận không thể đến tham dự các buổi sinh hoạt của Hội Luật Gia {nl}Tiểu Bang Cali được. Năm nay, đặc biệt lắm, năm Con Cọp, thân phận mình {nl}đã như Cọp bị lột da từ lâu:
Gặm một mối căm hờn trong cũi {nl}sắt,
Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua.(Nhớ Rừng,{nl} thơ Thế Lữ)
Nhưng vì Hội Luật Gia nhiệm kỳ này có một vị nữ {nl}lưu, bà xã của LS Nguyễn Hữu Thống làm Hội Trưởng, thế nên mình phải đi {nl}dự bữa Tiệc Tân Niên để ủng hộ.
Thường trong các bữa tiệc Tân {nl}Niên đều có múa lân và đốt pháo, nhưng trong bữa tiệc này, ngay sau lễ {nl}chào cờ và mặc niệm, giông bão, sấm sét hình như nổ vang dội thay cho {nl}tràng pháo Xuân. Mọi người chưa kịp "an tọa" theo lời yêu cầu của MC thì{nl} cựu Thẩm Phán Lê Duy San dõng dạc lên khán đài, cầm micro trước sự ngỡ {nl}ngàng, lúng túng rõ rệt của Ban Tổ Chức và chị MC. Ông San tuyên bố ngắn{nl} gọn, đanh thép rằng ông thấy trong bữa tiệc này có mặt của Nguyễn Hữu {nl}Liêm, một tên thân Cộng. Do đó, ông đã cáo lỗi phải dời bỏ bữa tiệc vì {nl}không muốn ngồi chung với họ. Ðúng là lời phán quyết của một ông toà. {nl}Chắc như đinh đóng cột!
Phát súng liên thanh đầu tiên được vị {nl}cựu Thẩm Phán khai hoả, nổ chát chúa, tung tóe như bắp rang. Dĩ nhiên, {nl}ai cũng hoan hô lập trường Quốc gia chống Cộng vững mạnh của ông, nhưng {nl}mỗi người, tiếp theo đó, có những cách phản ứng khác nhau.
Là {nl}những người học luật, hành sử luật, một số anh em tức tốc mời Ban Tổ {nl}Chức (BTC) đến để giải quyết vấn đề trong sự thượng tôn luật pháp và {nl}công bằng, trật tự. Các ý kiến được tự do phát biểu nhưng vắn tắt và {nl}được giải quyết thật nhanh chóng, gọn gàng.
Ai mời Nguyễn Hữu {nl}Liêm? BTC khẳng định không hề mời ông này.
Nguyễn Hữu Liêm là ai?{nl} Là người đang hành nghề luật sư ở Cali, đang dạy Triết học ở San Jose {nl}City College. Trước đây, ông này đã có nhiều hoạt động toa rập với Vũ {nl}Ðức Vượng ở San Francisco để đón rước các nhà lãnh đạo CSVN đến HK. {nl}Nhưng mới đây nhất, tháng 11-2009, ông đã có mặt trong Ðại Hội Việt Kiều{nl} về Hà nội họp để được Nguyễn Minh Triết ôm ấp, hôn hít. Khi trở về Hoa {nl}Kỳ, ông đã phổ biến trên internet bài viết ca tụng Cộng Sản với những {nl}lời lẽ rất ư là trơ trẽn:
"Từ ấu thơ đến bây giờ, tôi từng {nl}hát Quốc ca của miền Nam, trước năm 1963 thì cùng với bài hát buồn cười {nl}"Suy tôn Ngô Tổng thống." Ba mươi bốn năm qua là Quốc ca Hoa Kỳ xa lạ, {nl}Star Spangled Banner. Nay thì tôi lại nghe và chào Quốc ca Việt Nam và {nl}lá cờ đỏ sao vàng. Con người là con vật của biểu tượng. Cờ in máu chiến {nl}thắng mang hồn nước. Tôi cảm nhận được một dòng điện chạy từ đáy lưng {nl}theo xương sống lên trên cổ trên đầu như là khoảnh khắc thức dậy và {nl}chuyển mình của năng lực Kundalini. Tôi nhìn lên phía trước, khi vừa hết{nl} bài Quốc ca, mấy chục cô và bà đại biểu từ Pháp đang chạy ùa lên sân {nl}khấu, vỗ tay đồng ca bài "Như có bác Hồ trong ngày vui đại thắng". Tôi {nl}nhìn qua các thân hữu Việt kiều từ Mỹ, và ngạc nhiên khi thấy hầu hết kể{nl} cả những người mà tôi không ngờ đang vỗ tay hào hứng la to, Việt Nam! {nl}Hồ Chí Minh! Cả hội trường, và tôi, cùng hân hoan trong tất cả (vẫn là) {nl}cái hồn nhiên mà dân tộc ta đã bước vào từ hồi thế kỷ trước." Mới{nl} hôm qua, ngày 6-3-2010, ông và các đồng chí trong cái được gọi là "Hiệp{nl} Hội Doanh Nhân Việt Mỹ" đã nghênh đón Thứ Trưởng Bộ Công Thương VN đến {nl}hội họp, ăn chơi ở sân golf, Gilroy (Xin xem bản TIN NÓNG của {nl}saigonecho.com).
Mình tự hỏi: Con người được học hành đàng hoàng {nl}như Nguyễn Hữu Liêm mà có thể viết được những hàng chữ mâu thuẫn như vậy{nl} ư? Có đúng là ông viết không? - Thì bài này đã được phổ biến và ký tên {nl}ông ta và đã bị nhiều tác giả đả kích nặng nề, nhưng không thấy ông ta {nl}cải chính gì cả. Thế thì đúng ông là tác giả chứ còn ai vào đây nữa!
Nếu{nl} BTC không mời nhưng tự ý vợ chồng ông ta đến thì BTC có quyền đuổi ông {nl}ra ngay tức khắc vì ông đã xâm nhập phòng tiệc bất hợp pháp. Còn nếu ông{nl} không đóng tiền ăn thì phạm thêm tội "ăn quỵt" nữa! Nhưng nếu ông đã {nl}đóng tiền thì BTC cũng không nên hẹp hòi, trả tiền lại cho ông và mời {nl}ông ra về êm ả.
Mặc dù BTC không mời, nhưng có thể một người nào{nl} đó đã mua bao bàn và mời vợ chồng ông này đến để lấp cho đầy. Vậy thì {nl}ông ta có quyền tiếp tục ngồi lại tham dự chăng? - Ngay trong giả thuyết{nl} là BTC đã chính thức mời ông, nhưng khi ông xuất hiện trước đám đông mà{nl} bị đám đông coi như một nhân tố làm cho họ nổi giận thì vì lý do an {nl}toàn của chính đương sự, BTC có trách nhiệm phải đem người đó ra khỏi {nl}hiện trường tức khắc.
Tại Nam Cali trước đây, Trần Trường có {nl}quyền hiến định treo ảnh Hồ Chí Minh trong cửa tiệm của ông. Nhưng khi {nl}dân chúng phẫn nộ biểu tình thì sự an toàn cá nhân Trần Trường thắng {nl}lướt quyền hiến định của ông. Có nghĩa là quyền an toàn nhân thân của {nl}Trần Trường quan trọng hơn quyền được treo hình Hồ tặc. Kết quả thực tế {nl}là cảnh sát Nam Cali đã làm sao cho ông ta "biến đi" thật an toàn để {nl}không còn có thể ở trong tiệm treo hình Hồ tặc, làm căn cớ gây phẫn nộ {nl}cho quần chúng nữa!
Ngay tại San Jose này, một vị linh mục Chánh {nl}Xứ được chính thức bổ nhiệm về cai quản nhà thờ hợp pháp của giáo phận {nl}và ông đã nhờ một lực lượng hùng hậu chó và cảnh sát bảo vệ để bước vào {nl}nhà thờ. Nhưng giáo dân phẫn nộ không cho ông vào. Cuối cùng, vì sự an {nl}toàn cá nhân của vị Chánh Xứ - chứ không phải vấn đề pháp lý nào khác - {nl}mà cảnh sát bắt buộc phải đưa ông lên xe ra khỏi hiện trường ngay tức {nl}khắc.
Giả thuyết rằng BTC một buổi hội họp của người da màu đã {nl}mời một đại diện KKK đến dự phiên họp với các hội viên. Khi dân chúng da{nl} màu trông thấy KKK là đã muốn nổi điên rồi thì BTC đương nhiên phải hủy{nl} bỏ lời mời và có trách nhiệm đưa người KKK này ra khỏi nơi đó ngay. {nl}Không phải vì BTC mời KKK đến thì họ có quyền ở lại, mà vì tính mạng {nl}người KKK đó đang bị đe dọa, nên bắt buộc họ phải ra đi.
Kinh {nl}nghiệm cho biết: Khi một người đã trở nên căn cớ cho đám đông phẫn nộ {nl}thì hậu quả không thể lường trước được. Người Việt quốc gia căm thù lá {nl}cờ Máu và họ có quyền xé nát hoặc châm lửa đốt nó. Lá cờ - dù biểu tượng{nl} cho một quốc gia - nhưng cũng chỉ là vật vô tri vô giác mà số phận còn {nl}như vậy, huống chi là con người ca tụng lá cờ ấy hiện diện trước mặt họ {nl}thì còn nguy hiểm đến chừng nào. Hơn nữa, nhiệm vụ cảnh sát không những {nl}là phòng ngừa tội phạm, không cho xảy ra, mà giả như có xảy ra thì cũng {nl}phải trong hoàn cảnh nào để dễ dàng tìm được bằng chứng xác thực. Trước {nl}một đám đông ồn ào, phẫn nộ, ai biết được một viên đạn từ đâu vụt tới {nl}hay một lưỡi dao phóng đến hoặc một cái ly bay vào mặt kẻ gây phẫn nộ? {nl}Bởi vậy, chỉ có một giải pháp an toàn nhất là cảnh sát phải triệt tiêu {nl}căn cớ gây phẫn nộ cho đám đông.
Tóm tắt, an toàn cá nhân và trật{nl} tự công cộng là kim chỉ nam để giải quyết rắc rối trong trường hợp này.{nl} Và đó là luật!
Với những nguyên tắc hướng dẫn đó, BTC Tiệc Tân {nl}Niên của Hội Luật Gia nhất trí lãnh trách nhiệm phải bằng mọi cách đưa {nl}Nguyễn Hữu Liêm ra khỏi phòng tiệc. Và đó chính là giải pháp tốt đẹp {nl}nhất cho tất cả mọi người và mọi phía: BTC không bị trách cứ là vô trách{nl} nhiệm và bữa tiệc vẫn vui vẻ thành công. Các quan khách và hội viên {nl}được mời cũng không phải vừa ăn vừa buồn nôn khi nhìn thấy nét mặt của {nl}những kẻ vô liêm sỉ, đã từng thú nhận là được sảng khoái khi đứng chào {nl}lá cờ Máu. Và cuối cùng, chính đương sự cũng được an toàn, không bị sỉ {nl}nhục, nhạo báng trước đám đông.
Trong lúc chào cờ Vàng Ba Sọc Ðỏ {nl}và mặc niệm các chiến sĩ và nạn nhân trên đường tranh đấu tìm tự do, dân{nl} chủ, mình thấy Nguyễn Hữu Liêm và vợ cũng đứng lên nghiêm chỉnh và cúi {nl}đầu. Lạ thiệt! Nếu ông ta đã ân hận vì bao nhiêu năm phải chào lá Cờ {nl}Vàng và hát bài quốc ca HK "Star Spangled Banner" và chỉ khi được chào {nl}lá cờ Máu ở Hà Nội thì ông mới cảm nghiệm được nỗi hân hoan "Như có bác {nl}Hồ trong ngày vui đại thắng"; thế thì tại sao ngày hôm nay - sau khi ông{nl} đã đặt bút viết như vậy - mà ông còn có liêm sỉ để đứng nghiêm chỉnh {nl}chào LẠI lá Cờ Vàng và hát LẠI bài Quốc ca HK này nhỉ?
Mình nghĩ {nl}rằng ông này có những suy tư triết học ấm ớ và lập trường chính trị ngu {nl}ngơ. Thế thì giữ ông lại chỗ này làm gì?
Ông ta là con người kịch{nl} cỡm, đi với Bụt mặc áo Cà Sa, đi với ma, mặc áo giấy. Về Hà Nội thì {nl}chào lá cờ Ðỏ. Về Hoa Kỳ thì chào lá cờ Vàng. Thế thì chờ chi mà không {nl}mời ông đi chỗ khác chơi?
Ông thú nhận rằng ông hứng chí khi hát {nl}câu "Cờ in Máu chiến thắng". Nhưng ông có biết rằng vì lá cờ Ðỏ ác ôn {nl}này mà máu ai đã phải xối xả tuôn trào? Ðó là Máu của các chiến sĩ VNCH,{nl} những người đã bảo vệ cho ông và gia đình ông chạy trốn qua đây lánh {nl}nạn Cộng sản. Thế thì còn chờ gì mà không đuổi?
Ðó là máu của đàn{nl} bà và trẻ thơ vô tội. Ðó là máu của các nạn nhân bị chết oan uổng giữa {nl}mùa Xuân Mậu Thân linh thiêng. Thế thì còn phải đợi chi mà không đuổi?
Chưa{nl} hết, đó là máu của 58.000 binh sĩ của đất nước Hoa Kỳ, nơi đã nhận cưu {nl}mang ông khi ông nạp đơn xin tỵ nạn Cộng Sản và hiện đang nuôi dưỡng ông{nl} để rồi bị ông quay lưng lại chê bai "xa lạ " với quốc ca HK và tung hô {nl}Cộng Sản. Thế thì còn chờ gì mà không đuổi?
Qua bữa Tiệc Tân Niên{nl} của Hội Luật Gia hôm nay, bài học Nguyễn Hữu Liêm phải được rút ra cho {nl}các Hội Ðoàn QG khác khi gặp phải trường hợp tương tự:
- Trước {nl}tiên, các Hội Ðoàn phải kiểm điểm lại danh sách hội viên của mình: Nếu {nl}có những tên thân Cộng nào trong Hội thì phải xóa đi ngay và khai trừ {nl}khỏi Hội.
- Từ nay, khi có những tên thân Cộng nào xuất đầu lộ {nl}diện trong các buổi tiệc tùng hoặc sinh hoạt Cộng Ðồng thì trước hết, {nl}phải yêu cầu BTC đuổi đi tức khắc. Nếu BTC nhu nhược, không muốn làm {nl}chuyện đó thì hãy gạt bỏ BTC và gọi cảnh sát đến chứng kiến sự phẫn nộ {nl}của đám đông và cảnh sát có trách nhiệm phải đem chúng ra khỏi hiện {nl}trường để tránh mọi xáo trộn có thể xảy ra.
- Sự xuất hiện của {nl}những tên thân Cộng này có tác dụng phá hoại sự an vui của Cộng Ðồng {nl}người Việt QG. Chính những tên này mới là kẻ phải rời khỏi phòng tiệc {nl}hay phòng họp chứ không phải chúng ta, vì tiệc là của ta, họp hành là {nl}cho ta - những người Việt QG - chứ không phải cho bọn thân Cộng.
Khi{nl} bọn thiên Cộng về Việt Nam hoành hành trên phần đất Cộng Sản thống trị {nl}thì mình phải đánh theo thế thủ. Nhưng khi phải chạm trán với bọn vô {nl}liêm sỉ này ngay trên phần đất tự do của mình thì phải đánh theo thế {nl}công, đánh trực diện, mới đẹp mắt được. Một bữa tiệc mà mọi người ra về,{nl} chỉ để lại một tên thiên Cộng ngồi cắm cúi ăn hết phần của mình đã trả {nl}tiền thì không coi được chút nào. Có khi còn bị mang tiếng là đánh trúng{nl} BTC thuộc phe ta. Ðánh thế công tức là dùng BTC đứng chung với mình {nl}đuổi cổ những quân vô liêm sỉ đi, để mọi người ngồi ăn uống thoải mái. {nl}Ðó mới là thế cờ tuyệt chiêu.
Phải nhìn nhận BTC Hội Luật Gia hôm{nl} nay đã biết tiến thoái nhịp nhàng theo sự yêu cầu của các hội viên và {nl}hành động đẹp đẽ như Cọp vồ mồi, để đuổi cho bằng được Nguyễn Hữu Liêm {nl}ra khỏi phòng tiệc. Nhờ đó, bữa tiệc được vui vẻ, ấm cúng và sôi động {nl}trở lại, tránh được những đổ vỡ tưởng như gần kề.
Chúa Nhật, ngày{nl} 7-3-2010{nl} {nl}
{nl} Trần An Bài{nl}
{nl}{nl}