Translate this page: English French German Spanish Vietnam
Việt cộng phóng thích Linh mục Nguyễn Văn Lý!

PDF Print


Linh Mục Nguyễn Văn Lý tiếp tục án Tù

Chúa Nhật, 06 Tháng 2 Năm 2011 23:30

Linh mục Lý là một trong những người sáng lập khối đấu tranh dân chủ 8406.

Tin cho hay vào giữa tháng Ba tới, sau một thời gian chữa bệnh, linh mục bất đồng chính kiến Thadeus Nguyễn Văn Lý sẽ phải quay lại trại giam để tiếp tục án tù.

Một văn bản được nói là của ông Lý đề ngày 02/02/2011 viết: "Ngày 15/03/2011, Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam sẽ đưa tôi vào lại trại giam".

Linh mục Nguyễn Văn Lý được thả tù hôm 15/03/2010

Văn bản tựa đề 'Di chúc số 1' của linh mục Thadeus Nguyễn Văn Lý, được đăng tải trên một số trang mạng Công giáo, nói ông sẽ phải tiếp tục bản án tòa phán quyết ngày 30/03/2007 là 8 năm tù giam và 5 năm quản chế.

Linh mục Lý được thả tù vì lý do sức khỏe hôm 15/03/2010 sau khi bị đột quỵ hai lần và hiện đang được tạm hoãn thi hành án để chữa bệnh tại Nhà Hưu dưỡng Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế.

Thời hạn tạm hoãn thi hành án như vậy là 12 tháng. Như vậy, ông sẽ còn phải ngồi tù thêm 5 năm trước khi chịu 5 năm quản chế tại địa phương nữa.

Linh mục Lý nói ông luôn phủ nhận bản án tòa trao cho ông, "vì nó hoàn toàn bất công và trái Công pháp Quốc tế".

Hồi tháng Sáu năm 2010, ông đã gửi đơn lên Tòa án Nhân quyền LHQ để kiện nhà nước Việt Nam vì đã bắt ông "trái công luật quốc tế từ ngày 18/02/2007 đến thời hạn không rõ ràng".

Linh mục Lý bị Tòa án Nhân dân Thừa Thiên Huế phạt tù tám năm hồi tháng 04/2007 vì tội Tuyên truyền chống Nhà nước XHCN Việt Nam, theo Điều 88 Bộ Luật Hình sự.

Di chúc

Trong văn bản Di chúc số 1, ông Lý tuyên bố sẽ "tuyệt thực vô thời hạn liên tục nhiều đợt nối tiếp nhau và khước từ mọi điều trị" khi bị chuyển lại vào trại giam.

"Vì không biết chắc điều gì sẽ xảy ra", ông đưa ra một số "lời nhắn cho Giáo hội, thân nhân và đồng bào".

Trong văn bản này, linh mục Nguyễn Văn Lý khẳng định Việt Nam không có tự do tôn giáo và đòi hỏi các tôn giáo phải được thừa nhận tư cách pháp nhân và được đối xử công bằng để tự do phát triển.

Ông cũng yêu cầu các tôn giáo và tín đồ phải được tham gia đời sống xã hội, chính trị theo đúng niềm tin của mình, các tôn giáo phải được tự do ngôn luận.

Linh mục Lý tiến tới còn đòi hỏi giải thể chế độ Cộng sản ở Việt Nam và kêu gọi tẩy chay cuộc bầu cử Quốc hội ngày 22/05 tới.

Vụ xét xử và án tù dành cho linh mục Nguyễn Văn Lý đã gây phản ứng gay gắt từ một số chính trị gia Hoa Kỳ và phương Tây.

Mới đây, việc một viên chức ngoại giao Hoa Kỳ trên đường tới thăm linh mục Lý tại Huế va chạm với an ninh địa phương đã thu hút chú ý của dư luận.

Bộ Ngoại giao Mỹ cho hay đã triệu tập Đại sứ Việt Nam tại Washington để phản đối, trong khi Bộ Ngoại giao Việt Nam nói sẽ điều tra vụ việc.

Một số tờ báo của Việt Nam trong khi đó nói tùy viên chính trị của Đại sứ quán Mỹ đã gây sự với nhân viên công quyền tại Huế khi tới thăm linh mục Nguyễn Văn Lý mà không xin phép trước.

Linh mục Lý là một trong những người sáng lập khối đấu tranh dân chủ 8406.

Chính phủ Việt Nam nói ông đã bị xử tù vì vi phạm luật pháp, chứ không phải vì lý do tín ngưỡng.

Ông Nguyễn Văn Lý cũng bị liệt vào diện không "ăn năn hối cải" và "tái phạm nhiều lần".



Người về, vành gai trong não
Chúa gởi vào khối u uẩn toàn dân

giữa đêm đen ngọn Thần Khí hải đăng

những Chặng Đàng dội ngàn năm Cứu Độ

-- Văn Quảng

LINH MỤC NGUYỄN VĂN LÝ ÐÃ "ÐƯỢC" "TẠM ÐÌNH CHỈ CHẤP HÀNH HÌNH PHẠT TÙ"

Bản tin ngày 15-03-2010

Kính thưa toàn thể Ðồng bào Việt Nam trong và ngoài nước.

"Tạm đình chỉ thi hành hình phạt tù", đó là nội dung tờ Quyết định của Tòa án nhân dân tỉnh Hà Nam, ra ngày 15-03-2010 hôm nay (xin xem bản scan 2 đính kèm).

Với Quyết định này của nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam, linh mục Tađêô Nguyễn Văn Lý đã được xe cứu thương của trại giam Ba Sao (còn gọi là trại Nam Hà), huyện Kim Bảng, tỉnh Hà Nam, đưa ra khỏi trại lúc 4g sáng hôm nay. Ði trên xe có viên phó giám thị trại, viên công an giám sát cha Lý là trung tá Nam (xin xem lại các bản tin cũ), một bác sĩ và 2 nhân viên công an. Suốt chặng đường dài từ Hà Nam vào Huế, cha Lý phải nằm trên băng-ca, không thể ngồi dậy được (vì chóng mặt).

Tới Huế lúc 4g30, trước tiên xe ghé Ủy ban nhân dân phường Vĩnh Ninh (khu vực trong đó có Tòa Giám mục và Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế) để làm thủ tục giao cha Lý cho nhà cầm quyền địa phương quản lý. Tại đây đã có gần hai chục nhân viên báo đài, cầm máy ảnh và máy quay phim chực sẵn (để làm mục tin tức thời sự vào ban tối). Sau khi nhận hồ sơ từ tay Phó giám thị trại giam, ông chủ tịch Phường, tên là Chánh (không rõ họ) tuyên bố với cha Lý:

1-  Không được nói hay làm bất cứ điều gì
     chống lại nhà nước;
2-  Có biểu hiệu vi phạm pháp luật như thế,
     chúng tôi sẽ lập biên bản;
3-  Ra khỏi phường phải xin phép!

Cha Lý trả lời: "Tôi nói thẳng với quý vị điều tôi đã từng nói trước đây với người của nhà nước, của tòa án, của trại giam: tôi không bao giờ nhận mình là phạm nhân cả, mà chỉ là tù nhân lương tâm. Xin quý vị nhớ cho!"

Sau đó toán công an cùng ông chủ tịch phường đưa cha Lý vào Nhà Chung (trong cùng một khuôn viên với Tòa Giám mục). Ðón chào cha là Ðức Giám mục Phụ tá Lê Văn Hồng (Ðức TGM Nguyễn Như Thể đang đi công tác tại Sài Gòn), cha quản lý Nhà Chung, cha thư ký Tòa Giám mục và một vài cha đang hưu dưỡng. Ai nấy tỏ ra vui mừng vì gặp lại người bạn cũ.

Khi được ông chủ tịch phương đưa đến tận phòng mình đã ở gần 3 năm trước đây, cha Lý vừa cười vừa nói với ông ta: "Ông có nhớ cách đây ba năm, tối ngày mồng hai Tết năm 2007, ông đã lừa tôi bằng cách gõ cửa xin vào thăm tết mà đằng sau là cả một toán công an tràn vào bắt tôi không?" - "Nhớ! Nhớ chứ!".

Sau đó cha Lý lần lượt tiếp nhiều người khách từ các giáo xứ lân cận đến. Ai cũng nhận thấy cha tuy sắc mặt khá hồng hào, tươi tỉnh nhưng có phần hơi ốm và đôi chân thì không thể đứng thẳng được. Muốn di chuyển phải dùng một cái nạng 4 chân (xin xem hình). Trí khôn thì vẫn sáng suốt và tinh thần thì vẫn kiên vững. Cha cho biết là hôm thứ 5 tuần trước, 11-03-2010, cán bộ trung ương đã vào gặp cha hỏi thăm sức khỏe. Tiếp đó, chiều ngày hôm qua, cán bộ trại đã đến thu dọn đồ đạc của cha, bỏ vào các xắc tay và báo cho cha là sáng mai, sẽ phải thức dậy lúc 4 giờ.

Xin được lưu ý là trong Thông cáo báo chí hôm 12-03 2010, Ủy hội Tự do Tôn giáo Quốc tế Hoa Kỳ (USCIRF) vừa lên án việc đe dọa luật sư Lê Thị Công Nhân và kêu gọi chính phủ Obama đưa Việt Nam trở lại danh sách các nước gây quan ngại đặc biệt về Nhân quyền và Tự do tôn giáo (CPC). Phải chăng ngoài việc chịu áp lực không ngừng từ bấy lâu nay của Ðồng bào và Quốc tế, nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam nay tìm cách để tránh đòn CPC mới qua việc tạm thả linh mục Lý?

Ðó là vài tin tức sơ khởi, xin được gởi tới toàn thể Ðồng bào. Chúng tôi sẽ có tin tức cập nhật sau.

Nhóm Phóng viên FNA Khối 8406
tường trình từ Huế lúc 22g30 ngày 15-03-2010

 

 



LM Nguyễn Văn Lý được tạm tha:
Vui nhưng không hài lòng

2010-03-15

Trước thông tin về việc Linh mục Nguyễn Văn Lý được trả tự do vào ngày 15/03/2010, dư luận thuộc những tôn giáo khác nhau đều vui mừng nhưng không ai được hài lòng.

Việc chính quyền Việt Nam quyết định tạm hoãn thi hành hình phạt tù đối với linh mục Nguyễn Văn Lý để ông chữa bệnh và chiều 15 tháng 3, Công an Việt Nam đã đưa ông về Toà Tổng Giám mục Huế đang là sự kiện đáng chú ý nhất.

Tín đồ cũng như chức sắc các tôn giáo ở trong và ngoài Việt Nam nghĩ gì về sự kiện này. Ban Việt ngữ của Đài Á châu Tự do đã phỏng vấn một số chức sắc của Công giáo, Tin lành, Hòa Hảo, Cao Đài và Phật giáo.

Không thể không thả

Bây giờ mà cha Lý có mệnh hệ gì ở trong tù, giáo dân, tu sĩ, linh mục vùng lên thì cũng gay cho nhà nước.  (LM Nguyễn Văn Khải)

Cuối tháng 3 năm 2007, linh mục Nguyễn Văn Lý bị Toà án tỉnh Thừa Thiên - Huế phạt 8 năm tù và 5 năm quản chế vì “tuyên truyền chống nhà nước XHCN Việt Nam”.  Bản án này đã bị cả dư luận trong nước lẫn cộng đồng quốc tế chỉ trích kịch liệt.

Tuy chỉ là tạm tha nhưng vẫn có thể xem đây là lần thứ tư chính quyền Việt Nam phải nhượng bộ, thả linh mục Nguyễn Văn Lý ra khỏi trại giam, trước khi ông thi hành đủ mức hình phạt mà Toà án Việt Nam đã tuyên.

Tháng 9 năm 1977, linh mục Nguyễn Văn Lý từng bị kết án 20 năm tù vì “chống phá cách mạng” nhưng ba tháng sau ông đã được trả tự do.

Tháng 5 năm 1983, linh mục tiếp tục bị kết án 10 năm tù vì “gây rối trật tự” nhưng 9 năm sau (tháng 7 năm 1992), chính quyền buộc phải thả ông trước thời hạn.

Lần thứ ba, vào tháng 10 năm 2001, linh mục bị kết án 15 năm tù vì hai tội “phá hoại chính sách đoàn kết” và “không chấp hành quyết định quản chế hành chính”, tuy nhiên hơn ba năm sau (tháng 2 năm 2005), chính quyền Việt Nam tiếp tục phải tha linh mục Nguyễn Văn Lý. Chính quyền cho rằng,  linh mục đã “biết lỗi” và “hối hận”.

Hình LM Nguyễn Văn Lý chụp ngày 30-3-2007 tại phòng thánh Bến Củi. Photo courtesy of thienlybuutoa.org
Hình LM Nguyễn Văn Lý chụp ngày 30-3-2007 tại phòng thánh Bến Củi. Photo courtesy of thienlybuutoa.org

Hai năm sau, chính quyền Việt Nam tiếp tục  phải cầm giữ linh mục Nguyễn Văn Lý bằng bản án thứ tư với hình phạt là 8 năm tù.

Chức sắc và tín đồ các tôn giáo ở trong lẫn ngoài Việt Nam đón nhận tin, linh mục Nguyễn Văn Lý mới được Công an Việt Nam đưa về Toà Tổng Giám mục Huế thế nào?

Linh mục Nguyễn Văn Khải, ở tu viện Thái Hà của Dòng Chúa Cứu Thế, tại Hà Nội, cho biết cảm nghĩ của ông: Tôi rất vui mừng vì đấy là một người anh em của chúng tôi, một chiến sĩ đấu tranh không mệt mỏi cho dân chủ, cho công lý và sự thật ở đất nước này.

Trân Văn: Thưa linh mục, có thể xem sự kiện như một tín hiệu gì đó không?

Linh mục Nguyễn Văn Khải: Tôi nghĩ rằng, thứ nhất có lẽ vì cha Nguyễn Văn Lý sức khoẻ yếu. Nhà nước sợ rằng giữ ngài trong đấy mà ngài bệnh nặng hay ngài chết trong tù thì khó xử cho nhà nước nên nhà nước phải trả tự do cho ngài thôi. Vả lại bản chất thì ngài là người tốt. Hoạt động của ngài là tốt cho dân, cho nước. Giam ngài mãi thì cũng không được. Giam một người tốt như vậy cũng bị dư luận quốc tế lên án. Cho nên họ cũng phải thả thôi.

Tôi nghĩ rằng áp lực của dư luận quốc tế chỉ là một phần. Phần quan trọng hơn tôi nghĩ là do sức khoẻ của cha Lý suy sụp nghiêm trọng và áp lực của các phong trào đấu tranh cho dân chủ ở trong nước, ít nhiều cũng tác động đến và họ cũng rất ngại. Bây giờ mà cha Lý có mệnh hệ gì ở trong tù, giáo dân, tu sĩ, linh mục vùng lên thì cũng gay cho nhà nước.  

Trên thực tế của Việt Nam hiện nay, chúng ta cũng hiểu rằng,  nhà tù là một nơi giam giữ nhỏ. Cả đất nước Việt Nam hiện nay là một ngục tù lớn.-- Thượng tọa Thích Viên Lý

Mục sư Nguyễn Công Chính, Chủ tịch Hiệp hội Thông công Tin Lành Đấng Christ các dân tộc Việt Nam, hiện đang ở Gia Lai, cũng có những suy nghĩ tương tự:

Trước tiên thì tôi dâng lời tạ ơn Chúa. Bản thân tôi cũng như giáo hội của chúng tôi rất là vui mừng. Chính quyền Cộng sản bắt buộc phải thả thôi vì linh mục Lý bị bại liệt nửa người và có thể nguy hiểm tính mạng. Cho nên họ tính đường thả. Tôi nghĩ rằng người ta cũng có những tính toán.        

Việc thả linh mục Lý là một bất ngờ với tôi. Thứ hai nữa là nó cũng nằm trong sự tính toán của chính quyền Cộng sản đối với công luận bên ngoài.

Tính toán hay nhân đạo?

Có thể xem việc tạm tha linh mục Nguyễn Văn Lý như một bằng chứng  về sự khoan hồng và nhân đạo mà chính quyền vẫn đề cập? Ông Lê Minh Triết, Tu sĩ Phật giáo Hoà Hảo ở An Giang không tin như thế. Ông nêu cảm nghĩ và nhận xét về thắc mắc này:

Khi nghe tin linh mục Nguyễn Văn Lý được thả sớm, tôi rất mừng và cũng rất hân hoan về sức đấu tranh của linh mục Nguyễn Văn Lý. Tôi nghĩ rằng việc linh mục Nguyễn Văn Lý được thả trước thời hạn là do sức đấu tranh của đồng bào Việt Nam trong nước và hải ngoại, tìm đủ mọi cách để gây sức ép. Bây giờ chính quyền Việt Nam cảm thấy sức ép đó đè nặng lên họ, cho nên họ thả.   

Công an Việt Nam mặc thường phục bịt miệng LM Nguyễn Văn Lý tại phiên tòa ở Huế ngày 30/03/2007.
Công an Việt Nam mặc thường phục bịt miệng LM Nguyễn Văn Lý tại phiên tòa ở Huế ngày 30/03/2007.

Trân Văn: Theo ông, đó có phải là sự khoan hồng và nhân đạo?

Ông Lê Minh Triết: Riêng bản thân tôi và nhiều người mà tôi quen biết thì đối với nhà nước này, họ có nói từ nhân đạo thì đó cũng chỉ là một cái lối để người ta nói nghĩa, nói nhân đối với những người mà người ta tha thôi. Thật ra đối với nhà nước, với chính quyền này thì tôi thấy rằng, về vấn đề tôn giao thì nhất định họ không có một chút xíu nhân đạo nào hết.

Trước tin linh mục Nguyễn Văn Lý được tạm tha, ông Nguyễn Quốc Son, một tín đồ Cao Đài, ở Định Quán, Đồng Nai, chỉ cho biết hai ý rất ngắn: Nghe tất nhiên là mừng lắm. Để rồi sáng mai tôi báo lại cho huynh đệ chúng tôi hay tin này. Có chi nữa không? Báo cho chúng tôi mừng coi!   

Và cuối cùng, Thượng tọa Thích Viên Lý, Tổng Thư ký Văn phòng 2 của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất tại Hoa Kỳ, nêu nhận định của Thượng tọa về sự kiện linh mục Nguyễn Văn Lý được tạm tha:

Đó là một điều vui mừng. Không riêng gì linh mục Nguyễn Văn Lý mà tất cả những ai bị bắt một cách trái phép, bất công được tự do thì điều trước hết là chúng ta vui mừng. Tuy nhiên, trên thực tế của Việt Nam hiện nay, chúng ta cũng hiểu rằng,  nhà tù là một nơi giam giữ nhỏ. Cả đất nước Việt Nam hiện nay là một ngục tù lớn.

Vấn đề ở đây là khi một công dân Việt Nam đã có tiếng nói phản kháng lại chế độ độc tài, bất công, bị bắt nhốt một cách phi pháp và đươc trả tự do, liệu hai chữ tự do mà nhà nước họ gán cho bất cứ ai, họ nói rằng đã được trả tự do thì có thật sự tự do không? hay là vẫn tiếp tục bị giám sát, bị quản thúc, bị theo dõi, bị khủng bố, bị đe dọa?

Thành thử ra ở đây, có lẽ chúng ta không chờ để tìm một câu trả lời thích đáng. Lý do là bởi vì trong quá khứ, chúng ta đã từng chứng kiến những sự kiện xảy ra như cơm bữa. Thành thử ra ở một đất nước mà không có tự do, không có dân chủ, không có nhân quyền thì tất nhiên là dù ở trong tù hay ở ngoài tù, chúng ta vẫn không có được sự an lạc.

Theo dòng thời sự:

 

 

           THÁNH GIÁ CHA LÝ

 

Người về, Thánh Giá nghiêng thân phải

Lòng đau với lệ trái khóe lê dân

Đất quặn mình rừng núi đã phanh thân

Một Quê Hương vàng vọt đang xuất máu

 

Người về, vành gai trong não

Chúa gởi vào khối u uẩn toàn dân

Giữa đêm đen ngọn Thần Khí hải đăng

Những Chặng Đàng dội ngàn năm Cứu Độ

 

 Người về, nụ cười thách đố!

 Gởi tà quyền lời nhắn nhủ cuối mùa

 Gọi anh em vượt nỗi sợ mở cờ

 Vì Tình Yêu, vì Tự Do, vì Phục Sinh đang tới!

 Tâm Giao

ngày 18-03-2010




                   

 
Tiến Sĩ TRẦN AN BÀI: "Khi hô 'Đả đảo Đảng Cộng Sản Việt Nam', cha Lý đã tuyên xử tử hình Đảng này"

Bản Án Cha Lý



Bài thuyết trình của Tiến Sĩ Trần An Bài
ngày 28-3-2010 tại Thư Viện Tully, San Jose,
do Nhóm Lương Tâm Công Giáo tổ chức

Chúa Nhật, 28 Tháng 3 Năm 2010 17:10
Tác Giả : Tiến Sĩ Trần An Bài  

Chưa có một quốc gia nào trên thế giới này lại bị ô nhiễm, bẩn thỉu cả tinh thần lẫn vật chất như tại Việt Nam (VN) hiện nay. Mở truyền hình và phát thanh ra, người dân phải nghe cơ quan nhà nước tuyên truyền rất lố bịch. Chẳng hạn Chủ Tịch Nhà Nước Nguyễn Minh Triết nói với những "khúc ruột dư" của ông trong cái gọi là Đại Hội Việt Kiều vào tháng 11 năm 2009 rằng VN không phải là nước tham nhũng nhất thế giới. Ông nói rằng:

"Ở Việt Nam, có khi không muốn tham, cũng động lòng tham. Người thủ quỹ giữ khư khư số tiền lúc nào cũng dư, nên lúc bí quá, em mượn một chút. Mượn không thấy ai đòi hết thì em mượn thêm!"

Làm tới Chủ Tịch Nhà Nước mà không phân biệt được tội tham nhũng hối lộ với tội biển thủ công quỹ. Hành vi mà ông Triết vừa nói là tội biển thủ công quỹ, tức là lấy tiền của nhà nước một cách phi pháp. Còn tội tham nhũng là các viên chức chính quyền nhận tiền của dân chúng một cách phi pháp.

Hèn chi mà Nhà Nước Việt Nam diệt mãi không hết tham nhũng! Người dân nghe xong phải bịt miệng, không dám lên tiếng, vì sợ bị khép vào "tội tuyên truyền chống Nhà Nước". Chỉ có đám Việt Kiều thân Cộng - trong đó, tôi biết có mấy luật sư - vừa khoái chí vừa vỗ tay tán thưởng vì tin rằng Việt Nam không có tham nhũng!

Khắp đưòng phố, đi tới đâu cũng thấy dân chúng bịt miệng. Thậm chí bước vào tòa án, tưởng là nơi có Công Lý trong lành, thế mà cũng có cảnh bịt mồm, bịt mũi bị can đến nghẹt thở.

Ngày 30-3-2007, tức là cách đây vừa đúng 3 năm, Cộng Sản Việt Nam (CSVN) đã đem cha Nguyễn Văn Lý ra pháp đình nói là để xét xử, nhưng thực tế không hề xét xử gì cả, mà chỉ để phạt cha, rồi bịt miệng không cho cha nói.

Với tư cách một Thẩm Phán của VNCH trước năm 1975, đã từng tham dự nhiều phiên toà và cũng với tư cách một giáo sư dạy luật Hình Sự Tố Tụng, tôi xin được phân tích sơ lược "Bản Án Cha Lý" dưới hai khía cạnh: Tội danh và thủ tục xét xử.

I - CHA LÝ BỊ TRUY TỐ VỀ TỘI GÌ?

Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền năm 1948 quy định rằng chỉ được trừng phạt một công dân khi người đó vi phạm các hành vi bị cấm đoán trong Bộ Hình Luật.

Cha Nguyễn Văn Lý bị toà án CSVN phạt 8 năm tù và 5 năm quản chế về tội "tuyên truyền chống Nhà Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam", chiếu điều 88 Bộ Hình Luật.

Thế nào gọi là tội "tuyên truyền chống Nhà Nước?

"Tuyên truyền" là gì? Tuyên là nói lên cho mọi người nghe. Ví dụ: Tuyên xưng, tuyên bố. Truyền là đưa tin từ người này sang người kia. Ví dụ: truyền tụng, loan truyền. Tuyên truyền là chuyền đạt tư tưởng hay tin tức từ người này đến người khác.
 
Người dân Mỹ đang tuyên truyền cho nhau nghe trên mạng, qua e-mail, qua báo chí, truyền hình, truyền thanh những tin tức động trời này:

- Vợ chồng TT. Obama tiêu xài tiền thuế của dân một cách phung phí, bừa bãi. Ngày xưa, bà Bush chỉ có một thư ký riêng. Nay bà Obama có tới 25 thư ký. Một bữa ăn và đi coi phim của vợ chồng Obama tốn tiền của dân tới 50.000 MK, vì vợ chồng này dùng trực thăng bay từ Washington DC tới Nữu Ước ăn chơi, nhảy nhót và trả lương phụ trội cho cảnh sát, cận vệ.

- Dân chúng còn nói rằng: Trước đây, TT. Clinton có máu dê. Nay thì TT. Obama còn dê gấp mấy lần Clinton nữa.

- Đảng Dân Chủ toàn là những tên bịp bợm. Luật Cải Tổ Y Tế chỉ nhằm thỏa mãn tham vọng chính trị của TT. Obama chứ không phải lợi ích của dân chúng.

- Đảng Cộng Hòa toàn mấy anh già dịch, chỉ thích chiến tranh.

- Nước Mỹ này nếu không chấn chỉnh nền đạo đức kịp thời thì rồi cũng sẽ bị sụp đổ, y như các đế quốc Roma hoặc Mông Cổ trước đây.

Đấy, dân chúng Mỹ đang tuyền truyền chửi Nhà Nước, chê Tổng Thống, mạ lỵ cả hai Đảng lớn của Hoa Kỳ như vậy, mà có ai bị truy tố đâu. Tôi vừa khơi khơi nhắc lại những lời chỉ trích nhà nước Hoa Kỳ trước mặt quý vị mà chẳng sợ sau buổi thuyết trình này bị cảnh sát hay FBI rầy rà, bắt bớ gì cả.

Đó là vì Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền (1948), cũng như Bản Tuyên Ngôn Nhân Quyền của Hoa Kỳ (1776) đều nhất loạt chấp nhận quyền đối kháng bạo quyền, tức là dân chúng được quyền nói lên những nhận xét của họ về những hành vi sai trái của Nhà Nước và của nhà cầm quyền.

Nước VN Xã Hội Chủ Nghĩa đã gia nhập Liên Hiệp Quốc, đã ký tên chấp nhận Bản Quốc Tế Nhân Quyền vào năm 1977 thì bắt buộc VN phải tuân hành các quy tắc của Bản Tuyên Ngôn này. Vậy mà, điều 88 Bộ Hình Luật của CSVN lại quy định phạt hành vi "tuyên truyền chống Nhà Nước".

Như vậy, chúng ta có thể kết luận rằng cái gọi là tội "tuyên truyền chống Nhà Nước" của điều 88 Bộ Hình Luật của CSVN là một tội "giả tưởng, một tội trạng quái đản", (LS Nguyễn Hữu Thống, "Biện Minh cho các Tù Nhân Lương Tâm", xuất bản 2007, trang 93). Đó là một thứ tội man rợ, hoàn toàn vi phạm luật pháp quốc tế.

Luật lệ của các nước văn minh trên thế giới hiện nay, không có cái tội nào được gọi là tội "tuyên truyền chống Nhà Nước" cả. Nói khác đi, hành vi tuyên truyền chống nhà nước không những không bị cấm, mà còn phải được khuyến khích, để người dân có dịp vạch ra những sai trái của Nhà Nước hoặc các đảng phái và của các người nắm giữ chức vụ trong guồng máy quốc gia.

Bản án phạt cha Lý về tội "tuyên truyền chống Nhà Nước" đã phản lại Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền và như thế phải được coi là vô hiệu và vô giá trị. Thêm nữa, phiên toà xét xử cha Lý đã vi phạm trầm trọng nhiều nguyên tắc về thủ tục hình sự, trái với luật lệ quốc tế và cũng trái với những gì CSVN đã quy định trong Bộ Hình Sự Tố Tụng của họ.

II - VI PHẠM THỦ TỤC TỐ TỤNG

Đã gọi là xét xử thì tòa án phải tuân theo các thủ tục luật đã định sẵn. Trong phiên toà ngày 30-3-2007, toà án CSVN đã không tôn trọng quyền hỏi cung về tình tiết vụ kiện (điều 209 TTHS), không cho bị can được nói lời sau cùng trước khi toà nghị án (điều 220 TTHS). Vì thời giờ hạn hẹp hôm nay, tôi chỉ trình bày sự vi phạm trắng trợn của toà án CSVN đối với quyền tự do biện hộ là một quyền quan trọng nhất của bị can mà thôi. (điều 49 TTHS)

a/ Quyền được tự do thanh thản:

Nguyên tắc căn bản trong thủ tục hình sự là khi một người bị đưa ra tòa xét xử thì người đó phải ở trong tư thế tự do. Sự tự do này được biểu hiện cả về phương diện thể xác lẫn tinh thần: Tự do trong tư tưởng và tự do trong hành động. Các bị can không bao giờ bị còng chân khóa tay khi bước vào phòng xử, ngoại trừ một số tội nhân nguy hiểm, ví dụ người phạm tội sát nhân hoặc hiếp dâm, cướp của cùng một lúc.

Con người tự do khi phát biểu ý kiến có quyền vung tay múa chân để diễn tả cùng một lúc với lời phát biểu về những gì họ đang suy nghĩ.

Cha Lý là một bậc tu hành, ngài bị truy tố về tội "tuyên truyền chống Nhà Nước", không nguy hại đến tính mạng của ai. Hình ảnh LM. Lý bị còng tay lôi vào phòng xử án là một hình ảnh man rợ, tàn ác của một thứ toà án rừng rú với những thành phần xét xử vô học, không biết tôn trọng quyền tự do tư tưởng và ngôn luận của bị can.

b/ Quyền biện hộ:

Đã gọi là một phiên tòa đúng nghĩa thì phải có đủ 3 thành phần: phía buộc tội, phía gỡ tội và phía xét xử. Phiên toà của cha Lý cũng có đủ 3 thành phần, nhưng ông nói gà, bà nói vịt, ồn ào, bát nháo như một phiên chợ chiều. Có lẽ đoán trước được toà án chỉ gọi  ra để nhận một bản án đã được Đảng CSVN ấn định trước, nên khi thấy thời điểm thích hợp, cha Lý đã nói lớn: "Đả Đảo Đảng CSVN!" Và rồi bàn tay của một tên công an lực lưỡng đã bịt miệng, bịt mũi cha đến nghẹt thở, không còn nói thêm được gì nữa.

Vì cha Lý là một Linh Mục Công Giáo, nên tôi xin kể hầu quý vị một câu chuyện trong Kinh Thánh. Chúa Nhật hôm nay (28-3-2010) được gọi là Chúa Nhật Lễ Lá. Toàn thể Giáo Hội Công Giáo bước vào Tuần Thánh để tưởng niệm cuộc tử nạn của Chúa. Trước khi bị án tử hình, Chúa Giêsu cũng bị điệu ra tòa xét xử. Viên Chánh án hỏi Chúa:

- Ông đã giảng những điều gì cho dân chúng?

Chúa đáp: "Tất cả những gì tôi giảng dậy đều công khai, không có gì bí mật để ông phải điều tra. Hãy đi mà hỏi dân chúng."

Một tên lính đứng gần đó tát vào mặt Chúa một cái rất mạnh, nổ đom đóm mắt:

- Anh dám trả lời hỗn xược với quan lớn như vậy hả?

Chúa nghiêm khắc trả lời: "Nếu tôi nói sai thì anh hãy chứng minh cho tôi biết sai ở chỗ nào? Còn nếu tôi nói phải. Sao anh lại đánh tôi?" (Gioan, 18, 19-23).

Đối với cha Lý, sau khi cha hô "Đả đảo Đảng cộng sản Việt Nam", viên công an Nguyễn Minh Tân đã bịt miệng cha lại. Chúng ta cũng có thể hỏi anh:

- Nếu cha Lý nói sai, anh chứng minh cha sai ở điểm nào? Còn nếu cha nói đúng, sao anh lại bịt miệng cha?"

Thực sự, cha Lý có nói điều gì sai đâu? Đảng CSVN đã tạo ra cuộc chiến tranh Nam Bắc, khiến cho 1 triệu người chết. Hàng trăm ngàn người bị tố khổ cho đến chết trong chính sách cải cách ruộng đất ở miền Bắc. 7.000 dân lành bị chôn sống ở Huế trong dịp Tết Mậu Thân. Hiện nay, CS đang bán đất, dâng biển cho quan thày Trung Cộng. Vậy thì nếu cha Lý có "đả đảo Đảng CSVN" thì điều này đúng hay sai? Nhà Nước đã không khen thưởng cha thì thôi, chứ tại sao lại bịt miệng cha?

  Tại sao anh bịt miệng tôi,
 Nếu anh không phải độc tài, ác nhân?
  Tại sao anh bịt mắt dân,
 Phải chăng anh muốn dân hèn mãi sao?
-- (Lời bản nhạc "Tại Sao Anh Bịt Miệng Tôi"
     của Thế Quang)

Sẽ có người thắc mắc: Nếu không bịt miệng cha Lý lại thì cha cứ tiếp tục lăng mạ quan tòa, chỉ trích Nhà Nước mãi sao? Không lý các Thẩm phán và Kiểm sát viên cứ ngồi đó để nghe cha Lý khống chế tòa án ư?

Với tư cách một Thẩm phán đã từng tham dự nhiều phiên toà, tôi xin được trả lời: Đây không phải là trường hợp mới mẻ gì, vì nó cũng đã từng xảy ra ở nhiều nơi. Nhưng Luật Tố Tụng cũng đã dự liệu những biện pháp đối phó. Tại phiên tòa, Chánh Án được trao nhiệm vụ điều khiển trật tự phiên tòa. Khi một người la lối trong phòng xử án, Chánh Án sẽ cảnh cáo người đó và yêu cầu giữ thái độ ôn hòa trật tự và chỉ trình bày những vấn đề liên hệ đến vụ án và toà án có quyền xử phạt ngay tại chỗ các hành vi phá rối phiên tòa. Nếu sau khi được cảnh cáo, người gây ồn ào vẫn không chịu nghe thì Chánh Án sẽ yêu cầu nhân viên trật tự đưa người đó ra ngoài phòng xử. Tòa có thể đình tới một ngày khác hoặc sẽ xử kín.

Nhưng ở đây, cha Lý đã không được cảnh báo và viên công an đã nhanh chóng bịt miệng cha. Nếu tôi là Chánh Án trong vụ này thì tôi sẽ phạt tên công an Nguyễn Minh Tân, người đã bịt miệng cha Lý, về tội bạo hành.

Trong vụ xử cha Lý, tòa án đã không xứng đáng là tòa án, chánh án không xứng đáng là chánh án, Cha đã bị truy tố về một tội danh giả tưởng, trái với luật lệ quốc tế và bị đưa ra tòa xét xử không đúng thủ tục. Bởi vậy, tôi xin mời quý vị nhìn sang một góc cạnh mới, một ý nghĩa mới của BẢN ÁN CHA LÝ. "Bản Án Cha Lý" không được hiểu là bản án của CSVN dành cho cha Lý, mà thực ra, phải hiểu rằng đây chính là bản án của Cha Lý dành cho Đảng CSVN.

Thật vậy:

Nhìn bức hình Cha Lý bị bịt miệng trước vành móng ngựa, cả thế giới đều kết án CSVN là dã man.

Nhìn bức hình cha Lý bị bịt miệng tại toà án, cả thế giới đều lên án CSVN đã vi phạm nhân quyền.

Nhìn bức hình cha Lý bị bịt miệng trong lúc tay bị còng, toàn thế giới kết án hệ thống tư pháp VN là mù loà, lạc hậu.

Đấy là những bản án quốc tế dành cho CSVN.

Riêng về phần cha Lý, phiên tòa xét xử cha đã bị phản ứng ngược và sự sai lầm của thành phần xét xử đã biến họ thành các bị can và cha Lý trở thành Chánh Án.

Tại sao tôi lại có thể quả quyết như vậy? Cha Lý trong phiên tòa ấy đâu có tuyên xử bỏ tù, bỏ tội ai đâu?

Thưa, có. Cha Lý có tuyên án. Bản án cha Lý công bố chỉ vỏn vẹn có 7 chữ. Đó là "Đả Đảo Đảng CSVN." Chỉ có 7 lời thôi, nhưng đó là một bản án nghiêm khắc nhất, với hình phạt nặng nề nhất. Tôi xin được giải thích bản án này.

"ĐẢ ĐẢO" nghĩa là gì?

ĐẢ là đánh, là đập cho tan tành, banh xác, như đả thương, ẩu đả.

Còn ĐẢO là lộn ngược lại. Đang trắng đổi thành đen, đang lành trở nên vỡ, đang sống trở nên chết.

ĐẢ ĐẢO là phá vỡ tan tành và tiêu hủy toàn diện, là giết chết người bị đả đảo. Vậy thì đả đảo hay xử tử cùng ý nghĩa như nhau.

Khi cha Lý tuyên bố: "Đả Đảo Đảng cộng sản Việt Nam" tức là cha đã tuyên bản án tử hình cho Đảng cộng sản Việt Nam rồi đó !

Và kính thưa quý vị,

Hôm nay, chúng ta tụ họp tại đây không phải để phản đối "Bản Án Cha Lý" của CSVN xử cha Lý, vì nó khôi hài và vô giá trị, Đúng ra, chúng ta nên ăn mừng "Bản Án Cha Lý" đã xử tử Đảng CSVN.

Tôi xin cám ơn bà Cao Thị Tình, Chủ Tịch Tổ chức Lương Tâm Công Giáo và quý vị trong Ban Chấp Hành đã tạo cơ hội cho chúng tôi được họp mặt tại đây hôm nay, để vui mừng kỷ niệm Bản Án Cha Lý.

Thông thường, án tử hình phải chờ một thời gian để hoàn tất thủ tục, rồi mới đem tử tội ra hành quyết. Ba năm đã trôi qua. Chúng ta đang chờ nhân dân VN thi hành bản án này. Ba năm lâu quá rồi chăng? Chưa hẳn, vì tại HK này, có khi bản án phải mất 4 năm, 5 năm hay hơn nữa mới có thể đem tử tội ra hành quyết.

Trên 3 triệu người Việt tỵ nạn cùng với 80 triệu đồng bào quốc nội đang chờ ngày thi hành bản án tử hình Đảng CSVN. Chắc hẳn quý vị đang mơ ngày hành quyết ấy sớm xảy ra.

Ngày ấy, sẽ có Công Lý và Hòa Bình cho Việt Nam

Ngày ấy, sẽ có Dân Chủ và Tự Do cho Việt Nam

Ngày ấy, sẽ có cơm no, áo ấm cho dân chúng Việt Nam

Ngày ấy, lá Cờ Máu tanh hôi sẽ bị thiêu hủy để thay thế bằng lá Cờ Vàng oai hùng, ngạo nghễ.

Ngày ấy, Mẹ Việt Nam mới có thể lau khô giòng lệ sầu và nở một nụ cười vui chiến thắng.

Tôi mơ ngày ấy sớm xảy ra, để tôi được trở về Pháp Đình Saigon, nơi tôi làm việc trước đây. Pháp đình tọa lạc trên đường Công Lý mà ngày nay đã bị CSVN đã đổi tên thành Nam Kỳ Khởi Nghĩa. Tôi sẽ đến ngay Pháp Đình Saigon, vứt bỏ bảng tên Nam Kỳ Khởi Nghĩa đi, để thay thế bằng một bảng tên đường mới: Con đường mang tên Nguyễn Văn Lý. Ôi, đẹp đẽ làm sao! Vì:

- trong Nguyễn Văn Lý có hàm chứa Công Lý

- trong Nguyễn Văn Lý có hàm chứa Chân Lý

- trong Nguyễn Văn Lý có hàm chứa Luân Lý, và

- trong Nguyễn Văn Lý cũng hàm chứa Luật Lý.

Ước vọng này vô cùng hợp lý, hữu lý và chí lý. Có phải không, kính thưa quý vị?

Ba năm trước đây, cha Lý đã bị cộng sản bịt mồm bịt miệng. Nhưng 3 năm qua, Bản Án Cha Lý "Đả Đảo Đảng cộng sản Việt Nam" đã vang vọng khắp thế giới. Mỗi năm, cứ đến ngày kỷ niệm 30-3, chúng ta phải làm sao đề Bản Án Cha Lý sớm được đem ra thi hành.

Và bây giờ, kính thưa Quý Vị, để cho ngày vui ấy mau đến, xin kính mời quý vị cùng tôi lặp lại Bản Án Cha Lý đã tuyên xử  Đảng cộng sản Việt Nam:

- Đả Đảo Đảng cộng sản Việt Nam!

Tiến Sĩ TRẦN AN BÀI

Xin xem một số HÌNH ẢNH kỷ niệm 3 năm
Bản Án Cha Lý

Muốn nghe ÂM THANH bài thuyết trình,
xin bấm vào icon mũi tên PLAY dưới đây:


Muốn download,

xin right click VÀO ĐÂY

rồi chọn "Save Target (Link) As"










"Nếu tôi không may mắn mà chết đi ở trong nhà tù
thì xin các bác sĩ hãy mỗ lấy mắt của tôi,
trái tim của tôi và hai quả thận của tôi
để tặng cho những người nghèo"

                            (quý vị nghe audio)
Cha Lý - vị Ngôn Sứ trung thành của Giáo Hội Việt Nam Linh mục Phêrô Phan văn Lợi
& nhà văn Trần Phong Vũ

                       Chúa nhật ngày 22.11.2009



Linh Mục Phan văn Lợi

Thông báo tin tức về Lm Nguyễn Văn Lý
trong phòng Paltalk "8406"
Chúa Nhật ngày 20.12.2009

-- Tôi xin được thông báo là Lm Nguyễn Văn Lý, tình hình sức khoẻ bây giờ tương đối thôi, vẫn còn phải chống gậy 4 chân. Lần này thì bà Hiếu không phải vào phòng khách ở gần cổng trại (tù) nữa, mà được đi sâu vào trong, bởi vì Lm Lý không thể đi ra được.

-- Linh Mục Lý trước đây bị biệt giam, bây giờ người ta phải cho một người dân tộc Tày ở chung với ngài để giúp cho ngài. Nhưng mà Lm Nguyễn Văn Lý vẫn tỏ thái độ bất khuất là không nhận bất cứ loại thuốc nào của nhà tù cả. Chỉ dùng một số thuốc mà trong nhà gởi được ra, gởi cho ngài mà thôi.

-- Lm Nguyễn Văn Lý cho biết là cho tới bây giờ thì vẫn chưa có dấu hiệu gì là thiện chí của nhà cầm quyền cả. Người ta tưởng rằng nhà cầm quyền Việt Nam tỏ ra thiện chí bằng cách cho ngài về hôm 11 tháng 12, khi nguyễn minh triết họp với Đức Giáo Hoàng. Nhưng mà ngày đó, cộng sản đã bày ra cái trò là đưa ngài từ bệnh viện về lại nhà tù.

-- Lm Nguyễn Văn Lý đang ở trong nhà tù với thái độ bất khuất như vậy. Và chúng tôi cũng biết rằng, Lm Nguyễn Văn Lý kể lại với bà Hiếu, ngài đã dự bị rằng nếu mà phải chết ở trong nhà tù, đây là trường hợp ngài phòng sẵn, thì ngài làm một di chúc cho các bác sĩ ở trong nhà tù biết rằng nếu ngài chết trong nhà tù thì ngài xin hiến tặng cho người nghèo:  thứ nhất là đôi mắt của ngài, thứ hai là trái tim, và thứ ba là hai quả thận.

-- Ngài nói rằng nếu tôi không may mắn mà chết đi ở trong nhà tù thì xin các bác sĩ hãy mỗ lấy mắt của tôi, trái tim của tôi và hai quả thận của tôi để tặng cho những người nghèo đang cần.

-- Đây là một ý nghĩ rất là cao thượng, và linh mục Lý đã dự phòng trước như vậy. Dĩ nhiên chúng ta không mong điều đó sẽ tới, nhưng mà qua ý tưởng đó, chúng ta đã thấy một tâm hồn hết sức là vĩ đại, và một trái tim có lòng nhân ái, bên cạnh ý chí bất khuất! Chúng ta hãy tiếp tục cầu nguyện cho Lm Nguyễn Văn Lý cuả chúng ta

-- Giờ đây, trong bầu khí của Lễ Giáng Sinh, chúng tôi cũng xin thay mặt cho nhóm Linh Mục Nguyễn Kim Điền, mạn phép thay mặt Khối 8406 chúc mừng Lễ Giáng Sinh cho tất cả mọi anh chị em, tất cả quý vị và quý bạn trên các Diễn Đàn. Xin chúc cho tất cả một mùa Giáng Sinh an lành, một Năm Mới đầy may mắn, nhất là đầy nhiệt huyết, để chúng ta cùng nhau kết hợp để mà giải phóng Quê Hương Đất Nước khỏi cái nạn ngoại xâm và nội thù càng ngày càng bủa vây, dày xéo Đất Nước chúng ta.








Linh Mục Phan văn Lợi

Trích Lời Giới Thiệu Chủ Đề Hội Luận
Phòng Paltalk ngày 20.12.2009
Search "8406" mỗi Chúa Nhật
7:00pm -- 10:00pm tối giờ California


Phát biểu của Nhà văn Trần Phong Vũ
Paltalk ngày 20.12.2009

-- Khi nói về Lm Nguyễn Văn Lý hôm nay, chúng tôi sửa soạn một cách khác, nhưng mà sau khi nghe Cha Phan Văn Lợi tường trình những chi tiết đó, làm cho chúng tôi hết sức xúc động, và muốn bám vào những chi tiết đó để bày tỏ suy nghĩ của chúng tôi, đối với một người tù lương tâm là Cha Nguyễn Văn Lý hiện nay đang ở trong tù. Nhà tù cộng sản.

-- Sau khi bị đột quỵ lần thứ hai, sau đó ngài bị đưa vào bệnh viện công an giữ ngày đêm giữa đám công an cộng sản, đã gây một mối xúc động chung cho tất cả mọi người chúng ta. Và cũng là điều gây nên tiếng vang động rất lớn, đối với dư luận quốc tế. Hôm nay qua lời tường trình của Cha Lợi về những chi tiết liên quan đến Lm Nguyễn Văn Lý, tôi không khỏi nghẹn ngào trước tấm gương đặc biệt của ngài, với cử chỉ đó.

-- Nếu chúng ta hiểu con người của Cha Nguyễn Văn Lý với những tháng năm tù tội, cũng như những ngày hiện tại trong cảnh ngục tù của cộng sản, thì chúng ta cũng đã hiểu được con người của ông. Vào những giây phút vừa trải qua một cơn đột quỵ, mặc dù có những kêu gọi của lương tâm nhân loại khắp nơi của đồng bào, của mọi người, mọi giới, nhưng nhà cầm quyền cộng sản vẫn tiếp tục đày ải Lm Nguyễn Văn Lý.

-- Đột quỵ là nguy hiểm. Nếu ai đã trải qua chứng bệnh đó ở ngay trong đời sống bình thường ở bên ngoài, với tất cả những phương tiện y tế tối tân ngay như ở Mỹ này, chúng ta hiểu được hoàn cảnh như thế nào. Trong cảnh tù tội, với tuổi trên 63, Linh Mục Lý đã trải qua gần 20 năm ở trong ngục tù cộng sản. Bất chấp những lời kêu gào thống thiết của thân nhân của Cha, họ lại mang ngài trở vào tù!

-- Thế mà giữa hoàn cảnh như vậy, Cha Lý đã không hề nghĩ tới bản thân mình. Cha đã dứt khoát không chấp nhận những đề nghị, yêu cầu, để ngài được khoan hồng. Cũng như thân nhân của ngài đã viết một văn thư gởi cho nhà nước, cũng không hề xin xỏ khoan hồng, biết rõ tâm tính của ngài. Mà chỉ đặt ra trên căn bản nhân loại, trên sự bác ái, tình yêu thương liên đới giữa con người và con người trong hoàn cảnh của một người bệnh hoạn như thế, đòi hỏi nhà cầm quyền cộng sản nếu còn một chút lương tâm thì hãy để cho ngài ra ngoài, để có thể được chữa chạy như những người thường. Nhưng họ đã nhắm mắt, đã khước từ.

-- Trong hoàn cảnh đó, Cha Lý vẫn ngững cao, vẫn đầu cao mắt sáng. Và hôm nay qua lời tường trình của Cha Lợi, thì Cha còn ghi lại, như là một di chúc, bởi vì ngài biết rất có thể trong cảnh ngục tù, với những căn bệnh đang mang trên người, có thể bất cứ lúc nào ngài có thể chết! Một từ ngữ mà có lẽ khi nói tới, nó xoáy vào trong trái tim tất cả những người đang đấu tranh cho tự do tôn giáo. Những người yêu mến Lm Nguyễn Văn Lý phải xót xa đau đớn.

-- Nhưng mà từ nỗi xót xa đau đớn đó, mỗi một người trong chúng ta không khỏi dấy lên những suy nghĩ cảm phục, quý mến thêm một người tù lương tâm là Lm Nguyễn Văn Lý. Bởi vì trong hoàn cảnh đó, ngài đã không nghĩ tới thân mình, mà nghĩ tới những người cùng khổ.













-- Ngài là một người Việt Nam, nhưng mà đồng thời là một Linh Mục. Là một người đã được chính Đấng Cứu Thế chia xẻ thiên chức Linh Mục đời đời của Ngài. Để làm gì? Để đem lại hạnh phúc cho mọi người. Để đến với những người thấp cổ bé miệng. Để đến với những kẻ khốn cùng.

-- Trong trường hợp này, những kẻ khốn cùng là những người, những đứa trẻ em hay bất cứ một người nào vì bị trụy tim, bị mất đôi mắt. Ngài muốn dùng chính đôi mắt đó, khi ngài chết, để gửi tới những em tật nguyền, khiếm thị. Để gửi tới những người mà trái tim vì lý do nào đó không còn đập nữa....Ngài muốn mang lại cho những người cùng khốn đó một chút hy vọng, để tiếp tục một cuộc sống bình thường.

-- Chỉ cần nhắm mắt lại, trong giây lát, để suy nghĩ về thân thế, về cuộc đời, về những đoạn đường đã đi qua của Lm Nguyễn Văn Lý, thêm một chút, để nghĩ về một người đã trải qua hai cơn đột quỵ nhưng vẫn bị nhà nước, với trái tim chai đá, đẩy tiếp ngài vào chốn ngục tù khốn khó.

-- Trong hoàn cảnh như vậy, cũng con người đó, đã có những cử chỉ hào hiệp, mã thượng, theo cái nghĩa thông thường của con người  và lòng nhân ái của một Linh Mục chỉ biết yêu thương và yêu thương mà thôi!

-- Ngày hôm nay, cá nhân tôi, sau khi nghe Cha Lợi tường trình như vậy, tôi muốn nhắc nhở tất cả những chi tiết đó, bởi vì cuộc đời của Linh Mục Lý, những việc làm của ông, chúng ta đã biết quá nhiều rồi. Nhưng mà thêm vào đó, ngày hôm nay cho chúng ta thêm một bằng chứng cụ thể khác, để cho thấy, để làm sáng lên hình ảnh quý mến về Cha Lý.

-- Tôi nghĩ rằng, những người đang nghe chúng ta ở giây phút này, tất cả những anh em trên diễn đàn , tôi đếm được 269 người trên diễn đàn này, còn 2 phòng khác cộng chung vào nữa, chúng tôi biết chúng ta đang chia xẻ với nhau sự xúc động pha lẫn sự cảm phục đối với một người đã hiến trọn cuộc đời cho Giáo Hội của ngài, cho Niềm Tin Ky Tô, cho Đấng sáng lập Giáo Hội là Đấng cũng đã lấy cái Chết để chuộc tội, chuộc lỗi cho thiên hạ....

-- Chúng ta cảm thông với nhau, chia xẻ với nhau, chúng tôi cùng lắng lòng xuống để nghĩ tới tấm gương can đảm đó. Để mà hy vọng. Nhưng chắc chắn không chỉ hy vọng không mà thôi. Mà để noi gương ngài. Nói gương những người đã đi bước trước. Một con người chỉ có nhìn về phía trước. Chỉ có dấn bước đi về phía trước, đi về hướng trước mặt, đi về hướng mặt trời. Để chờ đợi, để mong mỏi, để góp mồ hôi nước mắt, chí lực của mình. Để đem lại ánh sáng cho dân tộc, cho Đất Nước trong hoàn cảnh hiện nay...

http://www.dcvonline.net/php/images/102008/tranpv.jpg

       Trích lời phát biểu
       của nhà văn Trần Phong Vũ
       Phòng Paltalk ngày 20.12.2009

                            (quý vị nghe tiếp audio)

Cha Lý - vị Ngôn Sứ trung thành của Giáo Hội Việt Nam 

  Linh mục Phêrô Phan văn Lợi
 & nhà văn Trần Phong Vũ
  Chúa nhật ngày 22.11.2009

Hình Ảnh Linh mục Nguyễn Văn Lý & Anh Thư Lê Thị Công Nhân  (audio)
Ts Hà văn Hải và nhà văn Trần Phong Vũ
Phòng Paltalk "8406" Chủ nhật ngày 20.12.2009
Mỗi tối Chủ Nhật 7:00--10:00pm giờ Cali


 

Linh mục Nguyễn Văn Lý

Tù nhân và bệnh nhân bất khuất (2)

Bản tin ngày 06-02-2010

            Sáng thứ 2 ngày mồng 1-2-2010, tại trại tù K1 Ba Sao, Kim Bảng, Hà Nam, linh mục Tađêô Nguyễn Văn Lý đã được bà Nguyễn Thị Hiểu (chị), anh Nguyễn Công Hoàng (cháu) từ Quảng Biên, Đồng Nai và ông Minh (em họ), từ Huế, Thừa Thiên, đến thăm viếng.

          

Cả ba tới trại lúc 8g sáng. Sau khi làm thủ tục xuất trình giấy tờ cần thiết, họ được cho vào phòng khách để chờ và chuẩn bị quà gởi. Đúng 9g, ông trung tá tên Nam (người đặc trách linh mục Lý từ bao năm nay) ra đưa họ vào thăm cha thay vì dẫn cha ra gặp họ (vì cha đang trong tình trạng bại liệt nửa người, khó di chuyển). Đi vào sâu trong trại khoảng 400m, cả đoàn đến một căn phòng được dùng để họp, khá rộng, có nhiều ghế xếp gọn.

           

Bước vào phòng, họ thấy linh mục Lý đã ngồi sẵn ở bàn, trên người mang áo sơ mi màu xám tro chứ không mang áo tù sọc dưa như các lần trước. Đúng như lời cha Lý nói với anh Hoàng khi còn ở bệnh viện công an tại Hà Nội hôm thượng tuần tháng 12-2009: “Về trại, chú nhất định sẽ không mang áo tù nữa. Nếu gia đình đến thăm mà trại bắt mang áo tù thì chú sẽ không ra gặp. Chú chỉ ra gặp khi chẳng mặc áo tù. Nếu gia đình thấy chú không ra thì tất đã hiểu!”. Linh mục Lý đứng lên ôm chầm lấy từng người mà khóc trong nỗi xúc động. Đoạn cả 3 ngồi đối diện với cha để nói chuyện. Sát cạnh cha là ông Nam và nơi một bàn xa hơn, có một anh công an trẻ ngồi lắng nghe và quan sát. Vào chuyện, linh mục Lý cho biết:

           

1/ Về tình trạng sức khỏe : Tay và chân phải vẫn liệt, chẳng tiến triển khả quan hơn. Cha đã khước từ sự điều trị chăm sóc của y bác sĩ tại trại trên 10 ngày rồi, và trong thời gian đó cũng hết thuốc do gia đình gởi. Hai ngày đầu họ có lập biên bản về sự khước từ điều trị của cha, mấy ngày sau thì không thấy họ đến lập biên bản nữa. Trước đó, trong trại có đưa cha đi xuống bệnh viện thị xã Phủ Lý để khám tổng quát, làm các xét nghiệm, chụp X quang và chụp cắt lớp (CT scan: computerized tomography). Cha cho biết họ làm khá kỹ, nhưng quên thăm khám 2 động mạch cảnh mà hôm ở bệnh viện 19.8 tại Hà Nội, bác sĩ đã  kết luận là bị xơ vữa.

           

2/ Về thái độ ứng xử: Linh mục Lý đang suy nghĩ và cầu nguyện để xem nếu Chúa muốn, thì thời gian tới cha sẽ tuyệt thực vô thời hạn để áp lực với trung ương (Hà Nội) về trường hợp của mình. Bởi lẽ vấn đề của cha không phải do trại tù mà là do trung ương quyết định. Nếu khi cha tuyệt thực, trại đưa đi bệnh viện cấp cứu thì cha sẽ không đi. Nếu hôn mê mà họ tiếp nước biển thì khi tỉnh lại, cha sẽ giựt rút kim truyền dịch ra... Xin nhắc lại là khi linh mục Lý còn ở bệnh viện công an Hà Nội (từ 15-11 đến 11-12-2009), chính nhà cầm quyền CS đã đề nghị gia đình làm giấy xin đưa cha về tòa TGM Huế để chữa bệnh và gia đình đã làm nhưng rồi, nhưng vì yêu cầu chứ chẳng xin xỏ nên CS đã không giải quyết!

            3/ Về vụ án 4 nhà dân chủ bị gán tội "âm mưu lật đổ chính quyền" hôm 20-01-2010 : Linh mục Lý nhận định: làm gì mà họ âm mưu lật đổ trong bạo loạn! Họ đã chỉ muốn lên tiếng kêu gọi chuyển hóa chế độ độc tài độc đảng thành đa đảng đa nguyên, để đất nước tiến bộ hơn, dân tình hạnh phúc tự do hơn. Rồi linh mục Lý nói tiếp: “Như các nhà dân chủ yêu nước đó, tôi cũng đã chỉ muốn đóng vai trò ngôn sứ, vạch trần những sai lầm và tội ác do chế độ gây ra để thức tỉnh lương tâm nơi những con người nắm quyền... hầu họ nhìn thấy sự thật mà cải đổi, mà đổi mới như họ vẫn kêu gọi. Các cán bộ ở trại này đều biết việc tôi đã làm. Tự trong lương tâm, họ đều cho là đúng, nhưng vì hoàn cảnh, họ không dám công khai nói lên sự thật như vậy…”. Đột nhiên linh mục Lý chỉ hình Hồ Chí Minh treo trên vách rồi bình thản nhận định: “Chính ông đó là kẻ gian dối, lừa bịp hầu như cả dân tộc và cả thế giới… Ông ta là mấu chốt, là nguyên ủy của mọi vấn đề tại Việt Nam hôm nay. Phải phơi bày bộ mặt, làm rõ chân tướng của tay "đại gian ác siêu cao thủ bịp bợm này" (thành ngữ cha Lý xưa nay hay dùng) thì mới giải quyết vấn đề cách tận căn được! Ở hải ngoại cũng như ở quốc nội, đã có nhiều công trình nghiên cứu, đưa ra ánh sáng nhiều vấn đề của ông, như học giả Minh Võ, nhà văn Vũ Thư Hiên và mới đây là cuốn phim của cha Nguyễn Hữu Lễ.... Nhiều đảng viên đã biết phần nào sự thật về ông Hồ, nhưng họ phải im lặng, chứ lương tâm họ cũng bứt rứt lắm!” Hai cán bộ công an ngồi im không phản ứng gì. Xin nhắc lại là khi còn ở bệnh viện, linh mục Lý từng tâm sự với thân nhân là cha mong ước có ai đó ở nước ngoài trình luận văn tiến sĩ về ông Hồ để vạch trần thật rõ bộ mặt của ông cho toàn thế giới biết, nhất là cho giới trí thức.

            4/ Về vụ Đồng Chiêm : Ngày 18-01 vừa qua, cha Lý đã tuyệt thực để hiệp thông cầu nguyện cho linh mục quản xứ và giáo dân giáo xứ Đồng Chiêm. Cha cho rằng không bao giờ có linh mục nào lại có đầu óc "bã đậu" đến độ tự dưng dựng cây Thánh giá trên đất không phải là của mình. Cha còn cho biết chính mình cũng đã gặp mấy trường hợp tương tự.

            5/ Về giấy thông báo của trại bình xét “quá trình học tập cải tạo” của cha: Họ muốn phê phán tệ, xấu, kém gì thì mặc kệ họ, cha không bận tâm và gia đình cũng chẳng nên để ý làm gì cho mệt. Đó chỉ là trò hề! Được Cộng sản khen mới đáng xấu hổ. Gia đình chỉ có 2 việc cần làm: mỗi tháng gởi quà và thuốc cho cha 1 lần và mỗi tháng rưỡi cố gắng sắp xếp đi thăm, để có tin tức về bệnh tình cha.

            Hiện nay, dù Linh mục Lý tiếp tục bị biệt giam, nhưng có thêm 3 người bị giam chung khu vực, ban ngày được qua lại với cha để trò chuyện, hoặc giúp đỡ Cha khi cần.

            Xin Đồng bào tiếp tục cầu nguyện cho vị tù nhân được hồi phục sức khỏe và được kiên vững tinh thần, nhất là tìm mọi cách để linh mục Lý thoát khỏi lao tù Cộng sản.

            Viết theo lời kể của thân nhân linh mục Lý.

            Việt Nam, 15g00 ngày 06-02-2010

            Nhóm Phóng viên FNA (Free News Agency) Khối 8406.

ĐƠN KIỆN SỐ 01

của Linh mục tù nhân lương tâm Tađêô Nguyễn Văn Lý

KIỆN NHÀ CẦM QUYỀN CỘNG SẢN VIỆT NAM

về việc Nhà cầm quyền CSVN đã bắt giam giữ trái công luật quốc tế lần thứ 4

từ ngày 18-2-2007 đến thời hạn không rõ ràng

-----------

Huế, Việt Nam, ngày 08 tháng 6 năm 2010

            Kính gửi :              - Tòa án Nhân quyền của Liên hiệp quốc, Thụy Sĩ.

                                          - Các Tổ chức Nhân quyền quốc tế.

            Đồng kính gửi :     - Ông Nguyễn Minh Triết, Chủ tịch Nước CHXHCN Việt Nam.

                                          - Ông Nguyễn Tấn Dũng, Thủ tướng Nước CHXHCN Việt Nam.

           

Kính thưa quí Vị,

            Tôi là tù nhân lương tâm Tađêô Nguyễn Văn Lý, Linh mục thuộc Tổng giáo phận Huế, Giáo hội Công giáo Rôma, đang bị quản chế và điều trị bệnh tại Nhà Hưu dưỡng Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế, 69 Phan Đình Phùng, Huế, Việt Nam, muốn trình bày với quí vị các khiếu kiện sau đây :

I. Tiến trình chịu bất công : 4 lần, 17 năm tù giam và 7 lần, 14 năm quản chế :

            1/- Ngày 18.8.1977 tôi bị NCQ CSVN bắt giam tại trại tạm giam Thừa Phủ, Huế (18.8.1977 - 24.12.1977). Lý do là tôi phổ biến 2 bài phát biểu của Đức cố TGM Philipphê Nguyễn Kim Điền rằng Việt Nam chưa có Tự do Tôn giáo thực sự, trong 2 Hội nghị do chính NCQ CSVN tổ chức năm 1977. Sau đó tôi bị quản chế ở Nhà chung Tổng giáo phận Huế gần 01 năm (1977-1978) và tại giáo xứ Đốc Sơ, Hương Sơ, Huế 2 năm (1981-1983).

            2/- Cuối năm 1983 tôi bị NCQ CSVN kết án 10 năm tù, 3 năm quản chế và bắt giam tại trại tạm giam Thừa Phủ, Huế; 2 trại cải tạo K1, Thanh Cẩm, Thanh Hóa, và K1 Nam Hà, Ba Sao, Kim Bảng, Hà Nam (18.5.1983 - 29.7.1992); cướp đoạt của tôi 4 thùng sách quí, một số máy ghi âm và phát thanh mà không có một biên bản nào. Lý do là ngày 13.8.1981, tôi đã hướng dẫn giáo hữu đứng bên lề đường nguyện kinh 4 lần, khi chúng tôi đi hành hương kính Đức Mẹ La Vang, nhưng bị Công an CSVN ngăn chặn, để khai thông tuyến giao thông cho các giáo hữu hành hương dịp Lễ Đức Mẹ Về Trời 15.8.1981. Sau đó, tôi bị quản chế ở Nhà chung Tổng giáo phận Huế 3 năm (1992-1995) và bị quản chế ở Nhà thờ Nguyệt Biều, Huế hơn 5 năm (1995-2001) vì đã viết bản Tuyên ngôn về thực trạng Giáo hội Công giáo Giáo phận Huế ngày 24.11.1994.

            3/- Cuối năm 2001, tôi bị NCQ CSVN kết án 15 năm tù, 5 năm quản chế và bắt giam trại tạm giam Thừa Phủ, Huế; trại giam K1 Nam Hà, Ba Sao, Kim Bảng, Hà Nam (18.5.2001 -07.2.2005); cướp đoạt của tôi một số sách quí cũng không để lại một biên bản nào. Lý do là từ ngày 12-2-2001 đến ngày 17.5.2001, tôi đã hướng dẫn giáo hữu An Truyền, Phú An, Phú Vang, Thừa Thiên – Huế hiểu biết đôi chút về Tự do Tôn giáo, Tự do Ngôn luận, Tự do Ứng cử - Bầu cử, về Chính trị Công dân (bênh vực công lý, nhân quyền, nhân phẩm) khác với Chính trị Đảng phái (giành quyền quản lý và lãnh đạo Đất nước) như thế nào. Sau đó, tôi bị quản chế ở Nhà chung Tổng giáo phận Huế 2 năm (2005-2007) và bị quản chế ở Nhà thờ Bến Củi, Phong Xuân, Phong Điền, Thừa Thiên-Huế hơn 1 tháng (25.2.2007 – 29.3.2007).

            4/- Ngày 30.3.2007, tôi bị NCQ CSVN kết án 8 năm tù, 5 năm quản chế và bắt giam trại tạm giam Thừa Phủ, Huế; trại giam K1 Nam Hà, Ba Sao, Kim Bảng, Hà Nam. (29.3.2007 - 15.3.2010); cướp đoạt của tôi rất nhiều sách báo, tài liệu và máy móc (mà lần này tôi đang đòi lại như sẽ trình bày ở mục III.A.1.a, 1.b, 1.c, 2.a, 2.b, 2.c, 2.d. dưới đây). Lý do là từ ngày 07.02.2005 đến ngày 18.2.2007, tôi đã phổ biến các tài liệu phơi bày sự thật về Ông Hồ Chí Minh và các tài liệu về công lý, dân chủ, nhân quyền; biên soạn và phát hành bán nguyệt san Tự Do Ngôn Luận; đồng thành lập Khối 8406 với Tuyên ngôn Tự do Dân chủ cho Việt Nam ngày 8.4.2006; ủng hộ và giới thiệu đảng Thăng Tiến Việt Nam.

            Vì tôi bị rối loạn huyết áp, dẫn đến tai biến mạch máu não 3 lần (25.5.2009; 12.7.2009; 13.11.2009), lần thứ 3, NCQ CSVN đưa tôi lên Hà Nội cấp cứu và ngày 15.3.2010 tạm đình chỉ thi hành án 12 tháng, đưa tôi về điều trị bệnh liệt nửa người bên phải do tai biến rối loạn huyết áp, tại Nhà hưu dưỡng Nhà Chung Tổng giáo phận Huế, 69 Phan Đình Phùng, Huế, Việt Nam.

            Dưới chế độ CSVN, từ năm 1977 đến nay, tôi đã ở tù 4 lần, 17 năm; bị quản chế 7 lần, 14 năm. Theo pháp luật của NCQ CSVN, tôi vẫn còn phải ở tù 5 năm và bị quản chế thêm 5 năm nữa.

            Sau 3 lần ở tù và 6 lần bị quản chế trước đây, tôi đã phớt lờ các bất công tôi phải gánh chịu, để dành thời giờ cho Sự nghiệp đấu tranh cho công lý, nhân quyền, tự do dân chủ cho Đồng bào Việt Nam. Nhưng lần này, tôi kính nhờ quí vị làm sáng tỏ các bất công tôi phải gánh chịu, để góp phần ngăn chặn NCQ CSVN tiếp tục đàn áp các Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình đang trực diện đấu tranh cho Công lý, Sự thật, Tự do, Dân chủ cho toàn Dân tộc Việt Nam.

II. Các cơ sở pháp luật để khởi kiện :

A. Căn cứ vào công pháp quốc tế :

1. Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị của Liên hiệp quốc ngày 16.12.1966, Việt Nam xin tham gia ngày 24.9.1982 qui định :

- Điều 19,2 : Mọi người đều có quyền tự do phát biểu quan điểm; quyền này bao gồm quyền tự do tìm kiếm, tiếp nhận, và phổ biến mọi tin tức và ý kiến bằng truyền khẩu, bút tự hay ấn phẩm, dưới hình thức nghệ thuật, hay bằng mọi phương tiện truyền thông khác, không kể biên giới quốc gia.

- Điều 22,1 : Ai cũng có quyền tự do lập hội, kể cả quyền thành lập và gia nhập các nghiệp đoàn để bảo vệ quyền lợi của mình.

2. Tuyên ngôn Quốc tế bảo vệ những người đấu tranh cho nhân quyền ngày 09.12.1998 :

- Điều 5 : Nhằm thăng tiến và bảo vệ quyền con người và các tự do căn bản, mỗi người, tự cá nhân mình hay liên hợp với những người khác, đều có quyền trên bình diện quốc gia hay quốc tế :

a)  Hội họp và tụ họp một cách thuần hòa;

b) Thành lập những tổ chức, những hội đoàn hay những nhóm phi chính phủ, gia nhập và tham dự vào những tổ chức, những hội đoàn, những nhóm phi chính phủ ấy.

- Điều 7 : Mỗi người, tự cá nhân mình hay liên hợp với những người khác, đều có quyền dự kiến những nguyên tắc mới và những ý kiến trong lĩnh vực nhân quyền, thảo luận về nhân quyền và làm thăng tiến sự hiểu biết về nhân quyền.

- Điều 8,1 : Mỗi người, tự cá nhân mình hay liên hợp với những người khác và trên căn bản không phân biệt đối xử, đều có quyền tham gia hữu hiệu vào chính quyền nước họ và vào việc quản lý việc công.

- Điều 8,2 : Nhất là quyền này bao hàm quyền, tự cá nhân mình hay liên hợp với những người khác, đệ trình các cơ quan và các thiết chế quốc gia, cũng như các cơ cấu đảm lãnh việc công, những phê phán và những đề nghị nhằm cải thiện sự tiến hành các cơ quan này và báo hiệu về mọi mặt công tác của họ có nguy cơ gây trở ngại hay ngăn cản sự thăng tiến, bảo vệ và thực hiện nhân quyền cùng các tự do căn bản.

- Điều 12,1 :  Mỗi người, tự cá nhân mình hay liên hợp với những người khác đều có quyền tham gia các hoạt động hòa bình để đấu tranh chống mọi vi phạm nhân quyền và các tự do căn bản.

3. Luật Ký kết, Tham gia và Thực hiện Điều ước Quốc tế, do nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam ban hành ngày 24.6.2005, hiệu lực ngày 01.01.2006, qui định tại “Điều 6 điều ước quốc tế và qui định pháp luật trong nước” :

- 6,1 : Trong trường hợp văn bản qui phạm pháp luật trong nước và điều ước quốc tế mà Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam là thành viên có qui định khác nhau về cùng một vấn đề thì áp dụng qui định của điều ước quốc tế.

- 6,2 : Việc ban hành văn bản qui phạm pháp luật phải bảo đảm không làm cản trở việc thi hành điều ước quốc tế mà Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam là thành viên có qui định về cùng một vấn đề.

Nghĩa là mọi người lương thiện đều hiểu rất rõ về 2 điều luật trên đây rằng : Khi có điều nào trong Luật pháp của một Nước thành viên Liên hiệp quốc khác với hoặc mâu thuẫn với Công ước Quốc tế, thì phải áp dụng Công ước Quốc tế là Văn bản pháp lý có gí trị ràng buộc cao hơn.

B. Căn cứ vào nhân chứng lịch sử :

1. Karl Marx : Cách đây # 170 năm, Ông Karl Marx viết Bộ Tư Bản Luận, Tuyên Ngôn Đảng Cộng Sản tại thủ đô London, đế quốc Anh, không hề bị bắt.

2. Nhóm Nguyễn Ái Quốc : Cách đây # 100 năm, nhóm Nguyễn Ái Quốc gồm nhà yêu nước Phan Chu Trinh, Luật sư Phan Văn Trường, Nguyễn An Ninh, Nguyễn Thế Truyền, Hoàng Quang Giụ, Hoàng Quang Bích, Văn Thu, Nguyễn Như Phong, Nguyễn Văn Tự, Nguyễn Tất Thành viết sách, báo chống lại chế độ thực dân Pháp ngay tại thủ đô Paris, không hề bị bắt.

3. Người Việt làm báo chống Thực dân Pháp ngay tại Việt Nam : Cách đây # 90 năm, cụ Huỳnh Thúc Kháng xuất bản báo “Tiếng Dân” ngay tại Huế năm 1927; Ông Nguyễn An Ninh xuất bản báo La cloche fêlée (Tiếng chuông rè, Tiếng chuông rạn) ở Sài Gòn năm 1923. Cả 2 Ông đều không bị Thực dân Pháp bắt vì dám làm báo chống lại Pháp. Thời đó, riêng tại Nam Kỳ, Việt Nam, các đảng viên cộng sản, nếu đấu tranh bất bạo động, dù công khai, vẫn không bị bắt.

            Cho đến hôm nay, trong cả 4 lần tôi bị bắt, bị kết án, bị nhốt tù 17 năm và trong 7 lần bị quản chế 14 năm, 5 năm tù giam và 5 năm quản chế còn tạm đình chỉ thi hành, tôi đều hoàn toàn vô tội, vì tôi luôn chỉ làm những gì Công luật quốc tế cho phép mà Pháp luật NCQ CSVN phải áp dụng, nếu NCQ CSVN muốn còn là thành viên của Liên hiệp quốc. Trái lại, khi bắt giam, kết tội, quản chế tôi và chiếm đoạt các vật dụng của tôi, chính NCQ CSVN đã ngang nhiên vi phạm nghiêm trọng các Công ước quốc tế mà NCQ CSVN đã xin tham gia, ký kết và hứa sẽ thực hiện, nhưng không hề tuân giữ trong suốt 65 năm qua.

Vì thế, tôi kính nhờ quí vị giúp tôi sao cho thật hiệu quả trong việc đòi buộc NCQ CSVN phải nghiêm túc chấp hành thực hiện :

III. Mục tiêu khởi kiện Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam :

A. Yêu cầu Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam trả lại tôi :

1. Tu phục, Chuỗi kinh và kính mắt tôi đang mang trên người :

1.a. Một chiếc áo linh mục đen dài tôi đang mặc : Chiều 29.3.2007, một sĩ quan công an tỉnh Thừa Thiên – Huế đến Phòng Thánh Nhà thờ Bến Củi mời tôi ra trụ sở thôn Bến Củi làm việc, tôi vừa mở cửa phòng tức khắc một lực lượng công an vũ trang hơn 30 người tràn vào phòng tôi, lấy một tấm vải lớn màu xanh da trời trùm tôi lại và ôm tôi nhét vào xe công an như một bao tải, chở ngay về trại tạm giam Thừa Phủ, Huế. Tại đây, họ lột áo linh mục, tước đoạt một tràng chuỗi Mân Côi và một cái kính viễn thị đeo mắt.

1.b. Một tràng chuỗi Mân Côi nói trên tôi dùng để nguyện kinh.

1.c. Một cái kính viễn thị đeo mắt nói trên tôi dùng để đọc sách báo.

2. Các vật dụng tôi đang sử dụng để phục vụ cho Công lý, Nhân quyền :

2.a. 6 máy Personal Computers (Laptops) hiệu HP, TOSHIBA, ACER mà # 20 Công an tỉnh Thừa Thiên – Huế đã cướp đoạt của tôi tại phòng số 5, khu nhà Hưu dưỡng thuộc Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế tối 18-2-2007, có Linh mục An-tôn Nguyễn Văn Thăng, Thư ký Tòa TGM Huế chứng kiến và cùng ký tên vào biên bản.

2.b. 6 máy in Laser hiệu CANON trong trường hợp như trên.

2.c. 6 điện thoại di động hiệu NOKIA, SAMSUNG, MOTOROLA và # 120 Simcards trong trường hợp như trên.

2.d. Gần 200 sách, báo, bài viết (mỗi loại hàng chục bản) về Công lý, Nhân quyền, Dân chủ, Tự do, Bầu cử, sự thật về Ông Hồ Chí Minh và về đảng CSVN trong trường hợp nói trên. Khi cướp đoạt và mang đi, các Công an đã đựng số tài liệu này trong 6 thùng giấy lớn.

B. Yêu cầu Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam phải bồi thường :

1. Các thiệt hại vật chất :

1.a. Tất cả các vật dụng cá nhân của tôi đã nêu ở các tiểu mục 2.a, 2.b, 2.c, 2.d của mục III.A.2. trên đây.

1.b. Nếu các thiết bị và máy móc đó đã bị hư hỏng thì NCQ CSVN phải bồi hoàn cho tôi 200 triệu VNĐ theo thời giá hiện nay (2010).

1.c. Riêng các vật dụng ở các tiểu mục 1.a, 1.b, 1.c, 2d. của mục III.A.1.và 2. thì NCQ CSVN phải hoàn trả tôi đúng các vật dụng mà NCQ CSVN đã chiếm đoạt trái phép của tôi.

1.d. Về 3 năm ở tù biệt giam một mình, kèm theo bệnh rối loạn huyết áp phát sinh 4 lần (gần đây có thêm 1 lần vào tháng 5.2010) tai biến mạch máo não, làm tôi bị liệt nửa người bên phải, NCQ CSVN phải bồi thường cho tôi ít nhất là 10 tỉ VNĐ hiện hành.

2. Các thiệt hại tinh thần :

            Chỉ cần một lời xin lỗi của Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam, 01 (một) VNĐ danh dự; chấm dứt mọi hành động đàn áp, bắt bớ, tù đày tất cả các Chiến sĩ Hòa bình đang đấu tranh cho Công lý, Tự do, Dân chủ cho Việt Nam và trả tự do ngay, vô điều kiện, tất cả các Chiến sĩ Hòa bình đang bị giam cầm trong các trại giam của Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam.

            Nguyện xin Thiên Chúa luôn chúc lành trên thiện tâm phục vụ công lý hòa bình cho Nhân loại của tất cả quí vị.

Xin trân trọng kính chào và chân thành cảm ơn tất cả quí vị.

                                           Khởi kiện từ Nhà Hưu dưỡng Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế

                                                               69 Phan Đình Phùng, Huế, Việt Nam

                                                                       ngày 08 tháng 6 năm 2010

                                                                         (đã ký tên và đóng dấu)

                                                            Tù nhân lương tâm Tađêô Nguyễn Văn Lý

                                                   Linh mục Công giáo Tổng Giáo phận Huế, Việt Nam.

 

 

LỜI  CHỨNG  SỐ  4

của Linh mục tù nhân lương tâm Tađêô Nguyễn Văn Lý

--------

HƠN 20 NHỤC HÌNH & KỸ XẢO CÁN BỘ CSVN

ĐÃ VÀ ĐANG SỬ DỤNG ĐỂ TRA TẤN CÁC TÙ NHÂN

TRONG CÁC NHÀ TẠM GIỮ, TRẠI TẠM GIAM VÀ TRẠI GIAM

TẠI VIỆT NAM HIỆN NAY - 2010

-------

Việt Nam, ngày 8 tháng 6 năm 2010

- Công ước Quốc tế (CƯQT) về các quyền dân sự và chính trị của Liên hiệp quốc ngày 16.12.1966, Việt Nam xin tham gia ngày 24.9.1982, qui định :

Điều 7 : Không ai có thể bị tra tấn, phải chịu những hình phạt hay đối xử tàn ác, vô nhân đạo, làm hạ thấp phẩm giá con người.

- Bộ Luật Tố Tụng Hình Sự (BLTTHS) của Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam (NCQCSVN) năm 2003 đang hiệu lực qui định :

Điều 6 : … Việc bắt và giam giữ người phải theo qui định của Bộ Luật này.

Nghiêm cấm mọi hình thức truy bức, nhục hình.

Điều 7 : Công dân có quyền được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm, tài sản. Mọi hành vi xâm phạm tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm, tài sản đều bị xử lý  theo pháp luật….

Điều 8 : Không ai được xâm phạm chỗ ở, an toàn và bí mật thư tín, điện thoại, điện tín của công dân…

Điều 9 : Không ai bị coi là có tội và phải chịu hình phạt khi chưa có bản án kết tội của Tòa án đã có hiệu lực pháp luật.

Nhưng trong thực tế, chính khá nhiều (và có nơi, có lúc rất nhiều) các Cán bộ (CB) của bộ máy đàn áp khổng lồ của CSVN đã làm ngược lại, mà không hề sợ Cơ quan nào xử lý mảy may gì, cũng chẳng e dè dư luận nào cả. Các CB CSVN đã và đang ngang nhiên vi phạm rất nặng nề các điều luật trên như thế nào và tại sao ???

A. Về điều 8 BLTTHS : Các CB CSVN đã vi phạm quá lộ liễu, không cần phải rườm lời. Chỉ có trẻ con và người mất trí mới không thấy, không biết rõ.

B. Về điều 7 & 9 BLTTHS : 1. Trước khi bị bắt : Khi NCQ CSVN muốn bắt ai thì đã luôn mặc nhiên coi người đó là kẻ có tội rồi, nên các CB hầu như muốn đối xử thế nào tùy ý, có khi rất lố bịch lộ liễu :

* Đối với một số người có ảnh hưởng trên công luận : bộ máy tuyên truyền khổng lồ của CSVN (báo chí, truyền thanh, truyền hình) tận dụng hết công suất tha hồ bôi lọ, chụp đủ mọi thứ mũ, xuyên tạc, công khai kết tội sẵn, trước các loại tòa án giả tạo hình thức sau đó nhiều tháng, có khi cả năm. Ví dụ: từ tháng 12-2000 đến 18-5-2001, loa phóng thanh của xã Thủy Biều, TP Huế liên tục mạ lỵ tôi buổi sáng 5 bài, buổi chiều 5 bài cho giáo dân Nguyệt Biều và dân xã Thủy Biều nghe; loa phóng thanh của xã Phú An, huyện Phú Vang, tỉnh Thừa Thiên – Huế chĩa thẳng vào Nhà thờ An Truyền, ngay trong giờ Kinh – Lễ,  buổi sáng 9 bài, buổi chiều 9 bài (15.2 – 18.5.2001); loa phóng thanh của xã Phong Xuân, huyện Phong Điền, tỉnh Thừa Thiên – Huế phát buổi sáng 7 bài, buổi chiều 7 bài (25-2 đến 30-3.2007) mạ lỵ tôi cho giáo hữu Bến Củi và dân xã Phong Xuân nghe…

* Đối với các công dân bình thường : các CB có thể đánh, mắng, đe dọa, trừng phạt hành chánh. Chỉ riêng từ đầu năm 2010 này, nhiều công dân bị đánh rất dã man, cả bị giết nữa (25-5-2010 tại Nghi Sơn, xã Tĩnh Hải, huyện Tĩnh Gia, tỉnh Thanh Hóa)

2. Sau khi bị bắt : Trên đường áp tải và tại các nhà tạm giữ cấp phường, xã, quận, huyện : tùy địa phương và tâm tính của các CB phụ trách, các CB đã có thể sử dụng các loại nhục hình, bức cung, tra tấn dưới đây.

C. Về điều 7 CƯQT 1966 và về điều 6 & 7 BLTTHS :  Sau khi bị bắt : Tại các nhà tạm giữ, trại tạm giam và trại giam (trại cải tạo): Theo lời kể của các tù nhân tôi đã sống chung, đã gặp hoặc đã nghe tường thuật trong các lần ở tù vào các năm 1977 (1 trại: Thừa Phủ, Huế), 1983-1992 (3 trại: Thừa Phủ, Huế; Thanh Cẩm, Thanh Hóa; Nam Hà, Hà Nam), 2001-2005 (2 trại: Thừa Phủ, Huế; Nam Hà, Hà Nam), 2007-2010 (2 trại: Thừa Phủ, Huế; Nam Hà, Hà Nam), của các nữ tù nhân bị giam gần đây ở Hỏa Lò, Hà Nội; K3 – K5, Trại 5, Yên Định, Thanh Hóa (2000 -2010), nhất là các lời chứng của tù nhân lương tâm Lê Thị Kim Thu, đã bị tạm giam tại Trại số 1 của Công an Tp Hà Nội, Hỏa Lò, Hà Nội (14.8.2008 - 03.3.2009) và được chuyển về trại giam K3, Ninh Khánh, huyện Hoa Lư, tỉnh Ninh Bình (03.3.2009 - 14.11.2009), và của luật sư TNLT Lê Thị Công Nhân đã bị tạm giam tại Trại số 1 của Công an Tp Hà Nội, Hỏa Lò, Hà Nội (6.3.2007 - 27.01.2008) và được chuyển về trại giam K4, Trại 5, Yên Định, Thanh Hóa (27.01.2008 - 6.3.2010). Cả 2 nữ TNLT rất nổi tiếng này sẵn sàng làm chứng về hầu hết các kỹ xảo tra tấn dưới đây,  với bất cứ cơ quan điều tra nào của Liên hiệp quốc và Quốc tế vui lòng quan tâm đến vấn đề nhân quyền tại Việt Nam hiện nay.

Các nhục hình và các kỹ xảo tra tấn sau đây đã được CSVN nghiên cứu tuyển chọn qua kinh nghiệm lâu năm, thường chỉ để lại thương tích 3-6 tháng, có thể tự lành hoặc dù mặc nhiên là gây tổn thương bên trong, có thể dẫn đến tử vong và sẽ được pháp y gán cho một bệnh vớ vẩn nào đó, nhưng lại rất ít để lại dấu vết bên ngoài lâu dài, đề phòng có thể bị khiếu kiện về sau.

Hiện nay, các CB thụ lý 1 vụ án, nếu điều tra thành công, thu hồi một tài sản (do hối lộ, tham ô, buôn lậu, bán ma túy,…), thì được thưởng 40-60% (1 tỷ, được thưởng 400-600 triệu). Do đó, rất sẵn sàng tra tấn để đạt cho được mục đích.

Ngoài ra, các nhục hình đang được sử dụng còn mang thú tính quái dị, bị ám ảnh dâm loạn và hoang dã, ác độc khác thường, đến độ rất khó tin, nhưng hoàn toàn có thật, như được mô tả khá đầy đủ sau đây.

1/- Nhục hình, tra tấn, hình phạt & cấm đoán vô lý dành cho tù nhân nam lẫn nữ : Áp dụng cho tù nhân nữ nhiều hơn, vì tù nhân nam biết đề kháng hơn, dám “bật” mạnh, dám liều chết đánh trả mãnh liệt :

1/1. Cấm Truyền Đạo : Điều 11/15 Nội qui Trại giam hiện nay là “Cấm truyền Đạo”. Tôi liên tục phản đối điều 11/15 này từ tháng 2.2001 đến tháng 3.2010 và tuyên bố công khai bằng văn bản 27 lần rằng: “Chỉ nguyên bao lâu còn 3 từ “Cấm truyền Đạo” trong Nội Qui trại giam CSVN, tôi sẵn sàng ở tù cho đến chết”. Nhiều CB cũng cho 3 từ này là rất vô lý và chỉ có hại cho uy tín của CSVN, nhưng thẩm quyền chính thức của bạo quyền CSVN vẫn chai lì chưa thay đổi.

1/2. Bắt gọi CB là Ông/Bà, xưng là cháu, dù “Ông/Bà” ấy mới chỉ 19-20 tuổi, còn “cháu” đã U70, U75, U80!

1/3. Cưỡng bức lao động có tính nhục hình : bắt gánh phân người (bắc), phân trâu, bò, dê,…chỉ cốt để hành hạ, lăng nhục, bẻ gãy ý chí.

1/4. Đánh hội đồng : một nhóm CB nam, nữ, giày da cứng chắc, có thể dùng dùi cui hoặc không, thay nhau đánh, đấm, đá một tù nhân như một quả bóng cho đến khi chán chê, hoặc nạn nhân bị buộc quì gối van xin “Xin Ông/Bà tha cho cháu, cháu xin… rút kinh nghiệm”, hoặc cho đến khi nạn nhân ngất xỉu.

1/5. Bắt quì, rồi đánh, đá, đạp : với dùi cui, dép, giày da,… vào mặt, ngực, hạ bộ,.. cho đến khi nạn nhân “khiêm tốn” van xin hoặc bất tỉnh.

1/6. Bắt nằm sấp hoặc nằm ngửa, rồi đạp lên ngực, bụng, vai, lưng,…cho đến khi ói máu/ bất tỉnh.

1/7. Còng tay và treo trên thành cửa sổ lâu giờ : cho đến khi chịu ký biên bản nhận “tội”.

1/8. Phơi nắng : Bắt nằm giữa nắng từ 2-4 giờ, dù đang bệnh, cho đến khi ngất xỉu hoặc chịu ký biên bản nhận “tội”.

1/9. Nằm buồng kỷ luật đặc biệt : Khi tù nhân “vi phạm nội qui trại giam”, tiết lộ nhục hình / tra tấn, phản kháng/ chống lại các CB về các bất công / cấm đoán vô lý,… thì bị cùm chân, có khi bị lột hết áo quần, kể cả quần lót, 7-14 đêm ngày, gia tăng biệt giam 3-6-12, 24, 36,… tháng hạn khi cần. Có khi bị đánh đập rất dã man, kèm theo các nhục hình, làm các tù nhân (đặc biệt là nữ) tê liệt ý chí phản kháng, không dám tường thuật lại, vì quá hãi hùng.

2/- Nhục hình, tra tấn & hình phạt dành riêng cho tù nhân nam :

2/10. Chích roi điện vào dương vật : Vì sỉ diện, thường các tù nhân nam rất ngại tự kể lại.

2/11. Đánh vào dương vật : Lấy roi đánh vào dương vật cho xấu hổ, đặc biệt là bắt đặt dương vật kê lên thành cửa sổ, lấy dùi cui đánh cho tóe máu hoặc phun tinh dịch ra, cho liệt dương.

3/- Nhục hình, tra tấn & hình phạt dành riêng cho tù nhân nữ :

3/12. Quì ngậm dùi cui : Các tù nhân nữ quì ngậm dùi cui của CB dùng để đánh tù (tượng trưng cho dương vật), hai hàng nước mắt chảy dài suốt 2-4 tiếng đồng hồ trong tủi nhục tột cùng.

3/13. Đói mà không thể được ăn : CB buộc tù nhân trực sinh lấy bánh chưng (do thân nhân thăm nuôi gửi vào) cắt ra làm 4, vứt vào thùng rác, lẩn băng vệ sinh phụ nữ; hoặc lấy bánh mì, cơm, đổ nước bẩn vào ngâm, rồi thách đố: “Con nào mà nhặt bánh chưng/cơm đó lên ăn, còn thua con chó”. Hoặc CB lấy cơm đứng từ đầu sàn, ném tung rải khắp buồng giam, văng lên mền, chiếu, rồi bắt tù nhân thu dọn cho bõ ghét.

3/14. Còng tréo tay : Bắt tréo 1 tay (trái) từ sau lưng lên vai (phải) để còng với cổ tay kia (phải) tréo từ vai (phải) xuống chập vào tay (trái), rất đau đớn. Sau vài giờ bị thẩm vấn với tay bị còng tréo, tù nhân bị liệt cả 2 tay chỉ còn buông thỏng lòng thòng, phải nhờ tù nhân khác đút cơm và giúp đỡ các việc sinh hoạt hằng ngày. Thường # 3-6 tháng thì 2 tay tự khỏi.

3/15. Đặt chân ghế lên mu bàn chân tù nhân : Bắt tù nhân ngồi đưa 1 bàn chân ra. CB lấy ghế 4 chân, đặt 1 chân ghế lên mu bàn chân của tù nhân, rồi ngồi lên ghế ấy thẩm vấn nạn nhân suốt 2-3 giờ liền để ép cung. Nạn nhân rất đau đớn như xương bàn chân gãy vụn. 3-6 tháng sau có thể tự lành.

3/16. Lăn thước vuông trong kẽ ngón tay : CB lấy thước kẻ vuông luồn vào 4 ngón tay đan chéo nhau của 1 bàn tay tù nhân, 1 tay CB cầm chụm 4 đầu ngón tay nạn nhân lại, tay kia CB xoay lật thước kẻ vuông, để nạn nhân đau như bị mài gọt vào da thịt và xương ngón tay.

3/17. Thông tai : Đặt đầu tù nhân lên mặt bàn, úp nghiêng 1 tai xuống mặt bàn. CB vỗ mạnh nhiều lần xuống tai kia của nạn nhân, cho rung màng nhĩ, gây rối loạn tiền đình. Sau màn thông tai đặc sản VN này, nạn nhân bị nhức buốt tận óc, ói mửa, phải tự lê bước về buồng giam lảo đảo như người say.

3/18. Lột hết áo quần, kể cả quần lót : “Tại trại K3, Ninh Khánh, Hoa Lư, Ninh Bình, sáng ngày 14-11-2009, CB Đinh Thiết Hùng buộc tôi (tù nhân Lê Thị Kim Thu), trước khi được trả tự do, phải vào nhà vệ sinh khám người, một số CB nữ đứng chờ sẵn, đeo găng tay bảo hộ để khám âm đạo, tôi phản đối, yêu cầu mời Bác sĩ và Ban Giám thị đến chứng kiến, nếu tìm không ra đồ vi phạm gì, tôi sẽ làm đơn tố cáo. CB nói: “Không cho khám, không cho nó về !” tôi trả lời: “Không về thì thôi, nhà tù lớn vào nhà tù nhỏ, nhà tù nhỏ ra nhà tù lớn, chứ thiết tha gì.” Tôi quay vào trại lại. CB hô các tù nhân khác khóa cửa khu giam lại, tôi trở lại khu giam của mình. CB trực trại thông báo cho các tù nhân khác ra sân chung “tập điều lệnh”, tôi cũng theo họ ra sân chung xem diễn tập # 3 giờ. Rồi CB Hùng vào gặp tôi bảo ra trại lấy đồ… Sau khi nhận tư trang, có 4 CB nữ đợi sẵn, cửa cổng vào khu bị khóa. Các CB ép buộc tôi phải lột hết quần áo, hoàn toàn khỏa thân, bị khám từ áo ngực, đến quần lót, CB Thu Hằng yêu cầu tôi vào nhà vệ sinh ngồi trên bàn cầu cao  # 50cm để họ thọc tay vào âm đạo khám, tôi không cho, họ bắt tôi đứng lên ngồi xuống nhiều lần, để có gì trong âm đạo thì rớt ra. Sau đó, CB ngồi khom người nhìn vào âm đạo xem trong đó có giấu gì không. Trên quần lót tôi có ghi các số điện thoại của những tù nhân thân quen và địa chỉ gia đình của 1 người tù nam bị đánh chết, thuộc K2 Ninh Khánh, họ thu giữ cái quần lót đó không trả lại, mà chẳng cho cái quần lót khác để mặc vào người đi về. CB gọi tôi ra khu hành chánh của trại để làm thủ tục ra trại. CB trao tôi tiền xe là 750.000 VNĐ. Tôi không nhận và ghi rõ lý do vào biên bản : Cái tôi cần không phải là 750 ngàn đồng mà là cái quần lót để mặc đi về. Sau đó CB cầm biên bản vào trong, trình cho ai tôi không rõ… khi đi ra có thêm CB trinh sát Phong buộc tôi vào phòng viết lại biên bản. Tôi không vào, chỉ đứng ngoài hành lang. Khi CB viết xong biên bản đưa cho tôi ký tên, tôi vẫn cứ viết : Cái tôi cần là cái quần lót. Họ nổi điên bảo tôi là chuyện cái quần lót tính sau. Tôi trả lời : Cho dù các CB có viết 10 cái biên bản, tôi vẫn ghi vào biên bản đòi cái quần lót của tôi. CB nói : Chị để lại quá nhiều chuyện ở trại này ! Cuối cùng, họ yêu cầu một CB nữ tên Tuyên dẫn tôi ra khỏi cổng trại, buộc tôi phải trở lại cuộc sống “tự do” mà không có được một cái quần lót mặc trong người !!! Mãi mãi tôi vẫn đòi CSVN trả lại tôi cái quần lót này.” (Nguyên văn lời kể của chính tù nhân lương tâm Lê Thị Kim Thu).

3/19. Chích roi điện vào 2 đầu vú : CB dùng roi điện chích vào 2 đầu vú để tra tấn, ép cung.

3/20. Rà dùi cui điện vào vùng kín : CB lột hết áo quần, rà dùi cui điện vào vùng kín nữ bên ngoài quần lót mỏng, làm cháy xoăn lớp lông và làm bỏng lớp da bên trong.

3/21. Dùng găng tay lao động móc âm đạo tập thể : “Tại trại giam số 1, Hỏa Lò của Công an TP Hà Nội, lặp đi lặp lại nhục hình này : CB Nguyễn Thị Lan (Lan Cáo), # 32 tuổi, vào buồng giam hỏi : Ai có gì bỏ ra. Đừng để tôi dùng chiếc găng tay này nhé! CB gọi 25 nữ tù nhân, bắt cởi hết áo quần ra, buộc ngồi xuống rãnh giữa 2 bệ sàn ngủ bằng xi-măng, bắt quay mặt vào tường sàn ngủ, lần lượt từng người, hai tay chống xuống sàn, cởi quần lót ra, chổng mông lên để CB chỉ dùng một chiếc găng tay lao động thô ráp, lần lượt thọc rất thô bạo vào 25 âm đạo, mò tìm tiền, giấy ghi chép,… kể cả nữ tù nhân đang bị hành kinh cũng phải lột băng ra, không chừa một ai, nếu có lây nhiễm HIV, AIDS cũng phớt lờ, mặc cho các tù nhân đau đớn khóc rên trong tủi nhục tột cùng, do nhục hình “made in Việt Nam” cực kỳ độc đáo này. Các CB Nhung (Nhung Cáo, # 32 tuổi), Nguyễn Thị Bích Thủy (# 28 tuổi) ở Hỏa Lò cũng thường sử dụng hoặc chứng kiến nhục hình này.

D. Có thể còn nhiều đòn nhục hình, tra tấn khác ác độc dã man hơn nữa mà tôi không biết rõ ràng chính xác, kính mong các cựu tù nhân, nhất là các cựu tù nhân tôn giáo, chính trị, lương tâm khác bổ sung cho Lời Chứng số 4 này trước công luận quốc tế văn minh hiện nay. Chúng ta phơi bày sự thật không mảy may do thù hận một ai, nhưng vì trách nhiệm phải lên án và triệt tiêu cái ác xấu bất cứ từ đâu đến, dưới bất cứ hình thức nào, đồng thời phải đòi công lý cho mọi thành phần của gia đình nhân loại, cụ thể là của Đồng bào Việt Nam.

            Trước khi được thả, tất cả các nữ tù nhân ở các trại giam liên quan đều phải học tập 4 ngày, bị đe dọa, yêu cầu cấm nói các nhục hình nêu trên ra bên ngoài nếu muốn được thả và được sống yên ổn. Vì thế, bao năm qua, hầu hết các tù nhân nữ ra tù không dám tiết lộ các nhục hình đó, chỉ vì sự sợ hãi quá độ đã làm họ gần như tê liệt hoàn toàn.

Nhưng ngoài 2 tù nhân lương tâm Lê Thị Kim Thu và Lê Thị Công Nhân, tù nhân Nguyễn Thị Khương, sinh năm 1960, thường trú tại 35A, phường Kỳ Bá, TP Thái Bình, sau khi bị nhục hình 1/8 (phơi nắng) nhiều giờ, nhiều lần, hiện đang được điều trị tại trạm xá, trại giam K3, Ninh Khánh, Hoa Lư, Ninh Bình, sẵn sàng làm chứng về các nhục hình 1/2.4.6.8.9; 3/12.13.18.21.

            *** Tại sao CB CSVN lại hoang dã, ác tâm và tàn bạo đến thế ?

            Câu trả lời rất chính xác và rất vắn gọn đầy đủ chính là : Vì họ là các đệ tử chân truyền của Các-mác, Lênin, Stalin, đặc biệt là Mao Trạch Đông và Hồ Chí Minh !!!

Lm tù nhân lương tâm Nguyễn Văn Lý – Huế, 8-6-2010

Ngày giỗ lần thứ 22 Đức cố TGM Philipphê Nguyễn Kim Điền,

Đã tử đạo ngày 8-6-1988 tại bệnh viện Chợ Rẫy, Sài Gòn, do bị Y Bác sĩ CSVN cho uống thuốc độc (Xem “Lời chứng về cái chết của Đức TGM Philipphê Nguyễn Kim Điền (Đức TGM đã tử đạo như thế nào ?) của Lm Tađêô Nguyễn Văn Lý, ngày 30-01-2001”).

 

 

Phác thảo chân dung

Người Chiến sĩ Hòa bình Việt Nam hôm nay

(có bổ sung)

TNLT Lm Tađêô Nguyễn Văn Lý - 30.4.2006 – 30.5.2010

           

            Mọi người thiện chí khắp nơi trên thế giới và mọi người Việt Nam trong cũng như ngoài Nước có tâm huyết với Quê hương đều cháy bỏng khao khát có một Tổ quốc VN biết chôn vùi thành công chủ nghĩa và chế độ cộng sản vĩnh viễn vào quá khứ cách văn minh, ôn hòa ; chuyển đổi chế độ CS hiện hành thành một chế độ đạo đức, công bằng, dân chủ thật sự để toàn Dân sống đạo đức, an bình, tự do, thịnh vượng.

            Muốn đạt được điều này, cần phải có một thế hệ chiến sĩ hòa bình đích thật. Người viết xin đề nghị một số nét phác thảo chân dung lớp người chiến sĩ hòa bình (NCSHB) thích hợp cho Đất nước Việt Nam hiên nay.

            1- Có một đời sống tâm linh và khiêm tốn vững chắc :

            Hòa bình không phải là hết chiến tranh. Hòa bình không phải chỉ là có đủ cơm ăn, áo mặc, nhà ở, xe cộ, bệnh viện, trường học, sân vận động, nhà hát,... Hòa bình trước hết và trên hết là một trạng thái tâm hồn an vui thanh thản với bản thân, từ hòa và nhân ái với người khác cận kề xung quanh trong một môi trường xã hội đạo đức lành mạnh và thân mật tâm giao với Thượng Đế là Cha Nhân Từ vô cùng và thật sự của mình.

            Do đó, NCSHB đích thực, trước khi có khả năng đưa hòa bình đến cho Dân tộc, phải là người hòa bình thực sự từ trong tâm khảm sâu xa của mình ; phải có một đời sống thiền định - cầu nguyện ổn định bền vững : mỗi ngày ít nhất phải có 30-60 phút dành cho việc tâm sự với Đấng Tạo Hóa, hồi tâm nhận định lại bản thân và sám hối.

            Không có việc tối thiểu này, dứt khoát không thể làm chiến sĩ hòa bình được, mà chỉ là người ảo tưởng chỉ muốn dựa vào nỗ lực nhân bản để giải quyết vấn đề hòa bình, thậm chí chỉ thích la lối, thóa mạ người khác và khi có điều kiện thì đương nhiên thích đấm đá và dùng bạo lực để nói là xây dựng hòa bình chứ thực ra là chỉ tạo nên lầm lạc, xáo trộn, bất ổn, bất công và chiến tranh mà thôi (kinh nghiệm vô cùng xót xa của cách thức dùng bạo lực chiến tranh để giải quyết vấn đề hòa bình cho Việt Nam từ 80 năm qua hẵn đã quá đủ cho chúng ta rồi).

            Cần có một thứ tự ưu tiên về thời giờ và công việc hòa bình : Thượng Đế, Tha nhân và Bản thân. Đảo ngược lại chắc chắn sẽ chỉ dẫn đến ích kỷ, khủng hoảng và thất bại ngay không biện minh được.

            Chính nhờ đời sống tâm nguyện và khiêm tốn mà NCSHB kiên vững trong mọi thử thách, biết vượt qua các trở ngại, phục hồi khi vấp sai lầm, không sợ hãi bất cứ đe dọa nào, kể cả các lầm lỗi của chính bản thân.

            NCSHB có đời sống tâm nguyện không sợ bị tra tấn, đánh đập, đói khát, tù đày, khủng bố, vu khống, mạ lỵ,... chỉ sợ một điều duy nhất là chính mình làm điều sai trái. Nhưng tội lỗi cũng không đáng sợ, vì đã có đời sống sám hối giúp phục hồi đời sống tâm giao thân mật với Thượng Đế rồi. Cuối cùng, NCSHB không còn bất cứ đối tượng nào để sợ.

            Ai tự hào rằng mình tự nỗ lực để tự giải quyết các vấn đề này, người đó đã thất bại ngay từ đầu. Cần khiêm tốn nhận ra giới hạn rất mong manh của bản thân để luôn coi mình là hèn kém, phải có sự soi dẫn nâng đỡ của Thượng Đế và của tập thể cộng đồng. Càng khiêm tốn càng là chiến sĩ hòa bình.

            2- Sống công bằng, trong sạch và nhân từ :

            Một vấn đề nhạy cảm vào bậc nhất là các cộng sự viên cũng như quần chúng rất quan tâm đến tính công bằng ngay thẳng trong vật chất và các quyền lợi của người khác. Do đó, điều đầu tiên NCSHB cần lưu tâm là lo sao cho mình được uy tín trong ngân khoản và tài sản chung. Cần hiểu cho thật đúng rằng : tài sản là của nhân loại, những gì mình có trong tay là của muôn người được Tạo Hóa ký thác cho mình quản lý và phân phối sao cho công minh, chứ không phải mình được toàn quyền phung phá mặc sức.

            Khi có nhiệm vụ quản lý thì hiểu rằng mình chỉ là cái máng chuyển thông tài sản : máng thì phải dốc để tài sản lưu thông nhanh. Lưu thông xong là máng phải khô không tồn đọng. Ngoài việc phải sống công bằng về của cải vật chất là điều dễ thấy, còn cần công bằng về các tài sản khác như danh dự, tình cảm, ngôn ngữ là những giá trị còn quí giá hơn vật chất gấp ngàn lần. Công bằng trong mọi lãnh vực chính là sống trong sạch ngay từ trong tâm ý : Chính ý, chính niệm, chính ngôn, chính hành.

            Công bằng là không gây ra bất công cho ai. Nhưng như vậy chưa đủ. Sống tốt với người xung quanh còn cần phải từ hòa : nhân từ và khoan hòa. Nếu phê phán cộng sản là gian ác mà chúng ta thiếu nhân từ thì khi đã có quyền lực chúng ta cũng sẽ gian ác không kém. Nếu phê phán cộng sản là độc tài mà chúng ta thiếu khoan hòa thì khi nắm quyền chúng ta cũng sẽ độc tài như thế hoặc tệ hại hơn.

            Chỉ biết đòi công bằng mà thiếu nhân từ thì chắc chắn sẽ tạo nên bất công khác và xã hội lại mất ổn định. Nhờ lòng nhân ái như hoa trái mà công bằng trở thành công minh, tức công bằng trong sáng suốt. Cuộc sống an vui nhờ lòng nhân từ, hơn là chỉ nhờ công minh.

            3-  Có nhận thức và thái độ chuẩn xác với chủ nghĩa và chế độ CSVN :

            Đây là vấn đề phức tạp và khó khăn nhất không chỉ đối với toàn Dân, những người Dân bình thường mà ngay cả giới trí thức, sĩ phu, chức sắc các Tôn giáo (TG) và đối với cả chính cấp lãnh đạo cộng sản nữa.

            Chủ nghĩa và chế độ CSVN tốt hoặc xấu đến mức nào ? Phải có thái độ đúng đắn nào với chủ nghĩa và chế độ ấy ? Bao nhiêu năm, bao nhiêu người mơ hồ và ảo tưởng về vấn đề này, dẫn đến nhiều lựa chọn lầm lạc, tác hại không những cho bản thân mà còn cho cả Dân tộc đến những 80 năm qua. Đây cũng chính là thảm họa của các TG tại VN. Lẽ ra các TG phải là đuốc soi đường cho toàn Dân lựa chọn, nhưng đáng tiếc là vì nhiều lý do rất phức tạp, hầu hết các TG tại VN đã chưa làm được điều này, chẳng những khiến cho TG mình bị phân hóa, biến chất và thoái hóa lắm khi rất trầm trọng, mà còn làm cho toàn Dân lầm lạc theo.

            Lẽ ra các TG phải thống nhất nhận thức và thái độ đối với chủ nghĩa và chế độ CSVN cách vững chắc và đầy đủ, rồi mới nghĩ đến việc phát triển. Thực tế, hầu hết các TG tại VN đều đã làm ngược lại, là đang khi chưa thể tìm ra con đường thống nhất nhận thức và thái độ đối với chủ nghĩa và chế độ CSVN, mà lại chỉ quá hăng say muốn phát triển. Kết quả là sự lựa chọn rất tùy tiện của từng nhà lãnh đạo đơn lẻ đã làm cho việc thỏa hiệp với Cộng sản ngày càng trở nên phổ biến.

            Thay vì cần làm ĐÚNG VIỆC, ai nấy đều chỉ thích làm ĐƯỢC VIỆC dù phải trả các giá quá đắt di lụy lâu dài và rất trầm trọng cho lịch sử muôn đời. Quá nhiều người, kể cả một số Chức sắc TG, sử dụng “bao thư”, “lót tay”, “bôi trơn” ; tham dự các buổi họp hình thức vô bổ hoặc tác hại, hiện diện các “meeting trọng thể”, phát biểu, làm văn,... ca tụng không biết ngượng... một cách quá tự nhiên, thông thạo, thành nếp, coi như là đương nhiên phải thế, không thể khác !!!

            Sử dụng các từ “giải phóng, ngụy quân, ngụy quyền” một cách quen thuộc thiếu ý thức không còn sỉ diện gì nữa, dù “cha mẹ mình, chú bác mình, bạn hữu mình,...” vốn là các Chiến sĩ - kể cả 158 Chiến sĩ đã tử trận để bảo vệ không thành công quần đảo Hoàng Sa năm 1974 (trong khi quân xâm lược phương Bắc lại được gọi là các "đồng chí cao cả Bắc triều") - anh dũng gian khổ trăm bề, đã từng đổ xương máu bảo vệ mình một thời bình yên để ăn học, tu luyện... trong mấy chục năm trời !!!

            Ngày nay, với những bằng chứng quá rõ về sự sai lầm của CSVN, không chỉ trong một số công việc, mà sai lầm tận trong bản chất học thuyết và phạm các tội ác đặc biệt nghiêm trọng cách có hệ thống và kéo dài gần cả thế kỷ, như Nghị quyết 1481 ngày 25-01-2005 của Nghị viện Hội đồng Châu Âu gồm 46 Nước vừa khẳng định, thế mà nhiều người vẫn được coi là “trí thức, sĩ phu” vẫn chưa dứt khoát được trong nhận thức là CSVN thực sự tốt hay xấu ? Một hệ thống bạo quyền như vậy mà tiếc thay một số người vẫn còn mơ hồ cho là cần thiết sao ? Thực ra nó đã quá hãi hùng cho toàn Dân VN rồi !!!

            NCSHB, dựa vào những kiến thức quân bình, xác thực, những thông tin rộng rãi đa phương, nhìn thẳng vào thực tế Việt Nam hôm nay (2010), bình tĩnh tìm mọi phương cách ôn hòa - văn minh, chỉ nguyên bằng lời nói và chữ viết (không la lối, thóa mạ, cường điệu, chửi rủa...), để quyết tâm nỗ lực chấm dứt CSVN, chuyển đổi Quê hương theo kinh nghiệm thành công của đại đa số các Nước văn minh toàn cầu, đặc biệt là các Nước Bắc Âu.

            4- Có tâm hồn luôn hòa bình nhân từ :

            NCSHB không có hận thù với bất cứ ai. Kiên quyết lên án tội ác, độc đoán, nhưng luôn đầy cảm thông và trắc ẩn đối với nhân viên của bạo quyền. Với các Anh hùng Dân tộc chính danh và các người lành thánh, NCSHB luôn cảm phục. Còn đối với các đối tượng khác, NCSHB nên luôn biết cảm thông. Ngoài ra NCSHB không cần có thái độ thứ 3. Chỉ nguy hại. Chính tâm hồn hòa bình làm tăng sức chiến đấu cho chúng ta, khiến chúng ta trở nên vô địch.

            5- Biết sử dụng Internet :

            Mọi chế độ độc tài và nhất là CSVN dùng sự bưng bít, xuyên tạc, dối gạt thông tin và sự sợ hãi của toàn Dân, kể cả sự sợ hãi của chính chủ tịch đảng, chủ tịch nước, để kéo dài sự thống trị và nô dịch Dân.

            Vì vậy, Thông tin Ngôn Luận là vũ khí lợi hại nhất để giúp Dân thắng nỗi sợ hãi truyền kiếp và nhận thức đúng Sự Thật của Đất nước. Từ đó, Dân sẽ biết cách tập hợp thành sức mạnh để giải thể Chế độ CS. (Tìm đọc “Làm sao thắng sợ hãi” ngày 24-8-2005 của Lm Nguyễn Văn Lý).

            Bởi vậy, nhất là trong thời đại thông tin toàn cầu hiện nay, NCSHB phải thông thạo sử dụng Internet, phải coi Internet là vũ khí lợi hại nhất để thắng gian tà một cách hợp pháp mà bạo quyền CS rất khó đối phó. Lý do là vì CSVN dù biết Internet là tử huyệt của mình, vẫn buộc lòng phải giao lưu với Quốc tế và vẫn phải rêu rao với Quốc tế rằng VN là văn minh thông thoáng.

            NCSHB phải biết dựa vào điều 5,1 ; 5,2 và 19,2 của Công ước Quốc tế về các quyền Dân sự và Chính trị của Liên Hiệp Quốc ; mục I, 2 chương II của Sách Trắng về Nhân quyền - Thành tựu bảo vệ và phát triển quyền con người ở Việt Nam : “Chính phủ Việt Nam chủ trương khuyến khích và tạo mọi điều kiện để người Dân tiếp cận, khai thác và sử dụng rộng rãi thông tin trên mạng Internet để tận dụng Internet.

            Vì tất cả mọi hạn chế về Internet, nếu có, đều trái với nguyên tắc này của Sách Trắng do Bộ Ngoại giao Nước CHXHCNVN công bố tại Hà Nội, ngày 18.8.2005 và Công ước Quốc tế về các quyền Dân sự và Chính trị của Liên Hiệp Quốc được biểu quyết ngày 16.12.1966, Việt Nam xin tham gia ngày 24-9-1982.

            6- Đi vào một kế hoạch thực tế do một tập thể nào đó chỉ đạo sát với tình hình Đất nước :

            Không mơ hồ, hoang tưởng, không cầu toàn, không sử dụng bạo lực trong ngôn từ cũng như trong hành động, không do dự chần chừ, không quá dè dặt đa nghi đâu cũng thấy “cò mồi”/ “chó săn” / “đấu tranh cuội” / “tay sai CS”.

            Mặc dù NCSHB chỉ liên kết với những ai biết dứt khoát với ông Hồ Chí Minh và chủ nghĩa Cộng sản như một điều kiện duy nhất, không mơ hồ trong vấn đề rất cơ bản này, nhưng NCSHB phải mạnh dạn tin vào lương tri lành mạnh của người Dân bình thường đã biết thế nào là CS, luôn thao thức cho một tương lai của Đất nước sớm tươi sáng hơn ; biết tin tưởng vào một tập thể tương đối chưa lý tưởng, chỉ cần cùng một tâm ý và có một ban điều hành tạm biết làm việc ; có tinh thần đoàn kết, trung thực và kỷ luật.

            Dần dần tập thể ấy sẽ biết liên kết với các tập thể khác để trở thành các liên minh lớn mạnh hơn hầu từng bước giành lại 26 Nhân quyền cơ bản cho toàn Dân VN (Các tài liệu nền tảng của Khối 8406, số 4, trang 8-9). Chính phong trào sẽ tự đào tạo ra các nhà lãnh đạo có đường lối và phương cách dẫn đến thành công.

            7- Thái độ khi đối diện với bạo quyền CSVN :

            7.1- Công An / Cán bộ CS đến thăm tại nhà : bước đàn áp 1 :

            Trong chế độ CS, khi Cán bộ / Công an của tà quyền / bạo quyền (từ đây xin gọi chung là CB, Dân quen gọi là Cá) đến thăm tại nhà, sự thường ai cũng lo sợ. NCSHB cần ứng xử thật chuẩn như sau :

            CB đến thăm tại nhà tức là mới đàn áp bước 1, là tìm cách tiếp cận chúng ta để chỉ thăm dò tìm phương án. Chưa có gì nghiêm trọng.

            Vừa cầu nguyện, vừa bình tĩnh, lịch sự trong tâm ý chủ động chinh phục CB, chiến thắng sự quấy rối tâm trí (mind harassment) của bộ máy công quyền chuyên đàn áp, khủng bố Dân rất điêu luyện.

            Chủ yếu lắng nghe, nói rất ít hoặc cố gắng yên lặng tối đa để xem thâm ý các CB muốn gì. Tuyệt đối tránh hấp tấp cãi lại, nổi nóng sẽ sinh nhiều sơ hở. Thường CB không đủ lý do chính đáng trong lương tâm để đàn áp Dân, nên hay vòng vo rất lòng thòng trước khi để lộ thâm ý là tìm cách để đàn áp chúng ta về một vấn đề gì đó.

            Chúng ta hãy để yên cho CB chiếm đoạt thời giờ quý giá của chúng ta để CB tự cảm thấy đã mắc nợ chúng ta, đã gây ra mind harassment chúng ta cách phi pháp. Đó là nguyên cớ để lần sau chúng ta có lý do khước từ sự “mind harassment” cách bất công ấy.

            Hãy hết sức ôn tồn, nhỏ nhẹ để tránh trả lời các vấn đề xét thấy các CB không có quyền dò hỏi bằng cách “tỏ ra ngạc nhiên” không hiểu chuyện đó liên quan thế nào đến “an ninh cho Tổ quốc” ? / tảng lờ cho CB bị mất thêm thời gian tìm cách vòng vo để nhập đề lại.

            Nếu cần trả lời, phải biết cách trả lời khôn ngoan sao cho kín đáo lạc đề chừng nào hay chừng đó để chứng tỏ mình đã quá mõi mệt khi được “phúc” công bộc của chế độ hạ cố đến tệ xá kiểu phát xít trá hình này, và chuyển được sự đã quá chán ngán của người Dân đối với chế độ vào tâm trí các CB đó, để họ phải lây nhiễm sự chán ngán ngay chính này.

            Tránh hết sức để khỏi nhận lãnh ân huệ “chiếu cố giúp đỡ” của Tà quyền / Bạo quyền.
            7.2- Bị CB gửi “Giấy Mời”  đến cơ quan Bạo quyền : Bước đàn áp 2 :

             Có thể sẽ dẫn đến Lệnh Triệu tập. NCSHB nên đối phó và chủ động tấn công như sau :

            Phải đi Photo ngay Giấy mời này để làm bằng chứng đấu tranh. Khi đến cơ quan (CA, UBND phường / xã) nên “để quên” Giấy mời bản gốc ở nhà, hoặc đã có bản Photo lưu ở nhà rồi.

            Vì chúng ta cũng phải làm ăn sinh sống, nên nếu Giấy mời được gửi tới quá sát (chiều cùng ngày, hôm sau...), chúng ta không cần phải đi, vì phải thu xếp công ăn việc làm, không sợ sệt vu vơ. Mời tức chúng ta có quyền đi hoặc không.

            Khi đã đoán biết nội dung cuộc gặp, chúng ta có quyền không đi. Trường hợp xét thấy đi chỉ thêm nguy hại, chúng ta không nên đi. Sau 3 lần không đi, có thể sẽ có Giấy Triệu tập vì lý do “không chấp hành” Giấy mời.

            Đến cơ quan, NCSHB phải coi đây là cơ hội để chinh phục bạo quyền, không nôn nóng được về, không nôn nóng mong xong việc. CB còn nôn nóng hơn chúng ta và không hứng thú gì khi đàn áp chúng ta cả, chẳng qua cũng chỉ hèn hạ làm theo lệnh trên vì miếng cơm manh áo thôi. Hãy cố gắng kiềm chế để chỉ nghe và hầu như không cần trả lời hoặc kẹt lắm thì cũng chỉ rất ít trả lời và trả lời thật vắn tắt.

            Vì chúng ta chỉ sử dụng vũ khí bất bạo động và quyền tự do thông tin ngôn luận thôi, nên chúng ta không vi phạm luật pháp công minh nào hết. Các Bộ luật, Pháp lệnh, Nghị định, Nghị quyết, Thông tư,... của một Bạo quyền mâu thuẫn với các Công ước Quốc tế đều không có giá trị, vì chúng phải ở dưới các Công ước Quốc tế.

            Chúng thường cũng mâu thuẫn với Hiến pháp năm 1992 của chính Bạo quyền này nữa. Vậy chúng ta cứ bình tĩnh ngồi nhắm mắt cầu nguyện và lắng nghe xem CB ngụy biện thế nào, nói sơ hở ra sao. Nếu cần chúng ta tấn công nhẹ nhàng vào các chỗ sơ hở đó.

            Hãy tận dụng tối đa nguyên tắc “vô chiêu thắng hữu chiêu”, “tịnh chế động”. Hãy hiên ngang, bình tĩnh, nhỏ nhẹ để dùng chính nghĩa của mình mà chinh phục CB.

            Tuy là được mời, nhưng vẫn để bị “thẩm cung”, lấy bằng chứng để CB xử lý chúng ta và bạn hữu chúng ta. Do đó, cần khôn ngoan ứng xử để thoát khỏi các loại “bẫy cung” của tà quyền. Càng phải im lặng và rất ít nói.

            Hãy cho CB biết rằng : Nếu chúng ta đang sống trong một Nước văn minh thì yêu cầu VN tuân thủ các Công ước Quốc tế. Nếu VN có pháp luật riêng mâu thuẫn với các Công ước ấy thì Nhà cầm quyền VN là một Bạo quyền độc đoán. Đối với một Tà quyền độc tài, chúng ta vui lòng chịu bất công, không thể đối thoại được, chỉ cần im lặng chịu bất công và nếu thấy hiệu quả cần thiết thì cho CB biết các bất công ấy, không cần nói thêm gì nữa.

            Hãy từ chối viết tường thuật, ký các biên bản mà mình biết sẽ ràng buộc về pháp lý về sau.

            7.3- Bị “Triệu tập” : Bước đàn áp 3 :

            Đối với Bạo quyền, chúng ta bị “Triệu tập” tức là bị coi có “vấn đề” nghiêm trọng gì đó, cần điều tra, “giáo dục”,... Chúng ta chỉ nên có các thái độ như khi bị “Giấy Mời” thôi, nhất là phải photo lưu Giấy Triệu tập ; mấy lần là mấy bản lưu.

            Bị triệu tập là đương nhiên phải bị “thẩm cung”. NCSHB lại càng cẩn trọng và biết sử dụng vũ khí vàng tuyệt vời là cầu nguyện trong im lặng, lãnh đạm và có thể bị cho là “khinh mạn”, dù NCSHB không bao giờ khinh miệt ai. Kể cả đối với đối phương, NCSHB chỉ thông cảm và dùng cầu nguyện, yên lặng làm vũ khí tự vệ và chiến thắng bạo quyền.

            Dùng nguyên tắc của chính CSVN : “Dân được làm tất cả mọi việc Pháp luật không cấm, còn CB chỉ được phép làm những gì Pháp luật cho phép” để tự vệ và tố cáo lại các CB tác oai tác quái.

            7.4- Bị cắt điện thư, điện thoại,...Bước đàn áp 4 :

            Phải làm cho bạo quyền biết biện pháp “phát xít” này vô ích trong thời đại thông tin bùng nổ này, vì chúng ta có quá nhiều bạn hữu để tiếp ứng nhau rồi.

            7.5- Bị khám người, phòng, nhà và bị tịch thu, niêm phong đồ dùng : Bước đàn áp 5 :

            Phải đòi cho được lệnh chính thức bằng văn bản. Giữ lệnh đó và lưu để khiếu nại về sau.

            Khám người thì chỉ có CB nữ mới được quyền khám NCSHB nữ.

            Khám nhà và khám phòng thì phía nạn nhân phải có đủ số nhân chứng ngang bằng với số CB cùng vào phòng / nhà. Nếu CB đông, người nhà chứng nhân cũng phải đông, để một kèm một, không cho CB đánh cắp hoặc bỏ tài liệu xấu vào. (nói cho CB biết nguyên tắc đó).

            Buộc CB viết biên bản đầy đủ, dù kéo dài bao lâu cũng phải làm.

            Tố cáo trước công luận quốc tế về các “thủ đoạn phát-xít” này.

            7.6. Bị bắt, tạm giữ, tạm giam : Bước đàn áp 6 :

            Đến đây NCSHB bị gọi là “Bị can”. Đây là dịp để NCSHB tỏ lộ sĩ khí, anh hùng. Cần bình tĩnh, thản nhiên. Coi chuyện này là bình thường, là bước đường NCSHB đương nhiên phải trải qua. Không thách thức, la lối, mắng chửi hoặc sợ hãi. Các thái độ ấy chỉ gây hại. Không nôn nóng sớm được thả. Không tỏ ra chúng ta cần về (để làm việc). Không tỏ ra ước muốn điều gì tầm thường để khỏi bị bạo quyền dùng điều ấy làm áp lực các vấn đề quan trọng khác.

            Nên ăn uống bình thường. Nếu cần tuyệt thực, phải tuyệt thực từ 20-30 ngày trở lên (tùy sức khỏe mỗi người). Nên uống một ít nước lạnh mỗi khi thấy đói giữa các bữa cơm thông thường (# 9 h / 15 h / 21 h). Không tuyệt thực lắc nhắc # 3-7 ngày, chỉ làm bạo quyền nhàm lờn. Chỉ ngưng tuyệt thực khi đã đạt mục tiêu đấu tranh nào đó.

            7.7. Bị đánh, tra tấn, nhục hình, mớm cung, ép cung : Bước đàn áp 7 : 

            Bộ Luật Tố Tụng Hình Sự năm 2003 của CSVN ngăn cấm tất cả các điều này. Nhưng thực tế, hiện nay tại nhiều nhà tạm giữ, trại tạm giam và trại giam ở khắp VN, các CB đang dùng gần 20  kỹ xảo tra tấn cực kỳ dã man, đầy thú tính (có lẽ chỉ có ở TQ và VN), không để lại dấu vết, dù tù nhân có thể chết (sẽ được báo cáo là bị bệnh gì đó), nhất là đối với tù nhân nữ. Khi bị tra tấn và chịu nhục hình NCSHB cần can đảm thẳng thắn phản kháng, tự vệ, nhất là cho CB hành hình biết chúng ta sẽ tố cáo các điều dã man nhơ nhớp này trước công luận quốc tế. (Tìm đọc "Các kỹ xảo CB CSVN tra tấn các tù nhân VN hiện nay").

            7.8. Bị nghe đọc cáo trạng : Bước đàn áp 8 :

            Từ đây NCSHB bị gọi là “bị cáo”. Bịt tai lại không nghe. Đừng bận tâm đến mức án độc đoán với các tội danh xảo trá chỉ có trong các chế độ “phát-xít” : tuyên truyền chống chế độ, chống đối chính sách, phá hoại đoàn kết, gây rối trật tự trị an, lợi dụng dân chủ, lợi dụng tôn giáo,... Hãy tự hào về giá NCSHB phải trả cho Công lý, Tự do Dân chủ của Tổ quốc Dân tộc và tin cậy vào sự can thiệp của Quốc tế.


            7.9. Bị đưa ra Tòa án xử : Bước đàn áp 9 :

            NCSHB phải khước từ luật sư do bạo quyền chỉ định làm trò hề dân chủ trá hình. Nếu có Luật sư chân chính, thì NCSHB cần phối hợp với Luật sư ấy, tận dụng tối đa phiên tòa để trực diện công khai đấu tranh cho Công lý, Sự thật, các Nhân quyền cơ bản, nhất là quyền Tự do Ngôn luận. Nếu tiên liệu không thể biến phiên tòa thành diễn đàn đấu tranh sòng phẳng, thì không nên nhận luật sư và chỉ cần hoàn toàn im lặng trước tòa án trò hề của bạo quyền để nhận chìm xuống bùn nhơ danh dự của nền tư pháp xảo trá của độc đảng. Nếu đọc / ngâm thơ, ca hát buộc bạo quyền bịt miệng, NCSHB lại càng thắng lớn.


            7.10. Bị đưa vào trại giam (trước đây gọi là trại cải tạo) : Bước đàn áp 10 :

            Từ đây NCSHB bị gọi là “bị án” / “phạm nhân. Hiên ngang vui chịu cảnh tù đày và tự coi mình là tù nhân lương tâm, không chấp nhận bị gọi là phạm nhân, tận dụng cơ hội biến trại giam thành trường đào tạo về Công lý, Dân chủ, Nhân quyền cho các bạn tù, kể cả tù nhân hình sự, vì họ cũng là nạn nhân của một nền chính trị xảo trá - bất công. Hiện nay cơm no, có rau, nước mắm,... Thức ăn gia đình không tiếp tế được thì các bạn tù chia sớt cho nhau không đến nỗi sinh bệnh tật. Đồ ấm gia đình có thể lo được. Không cần mong đợi giảm án. Chắc chắn vì NCSHB không chủ trương và không làm gì bạo động nên không thể bị án quá nặng.

            7.11. Bị viết kiểm điểm, được giảm án, được thả : Bước đàn áp 11 :

            Hiện nay cứ 3 tháng NCSHB bị buộc viết 1 bản kiểm điểm thái độ cải tạo. Điều 2,3,4 về nội quy, đọc sách báo, lao động thì rất dễ viết. Chỉ có điều 1 là rất khó viết : mục đích của tà quyền là bắt chúng ta nhận tội. Nếu không nhận thì bị cùm chân, kiên giam, biệt giam, không cho gặp thân nhân, nhận thư / quà và không thể được thả sớm. Nếu nhận tội thì trái lương tâm và trái sự thật. Vậy tùy loại tội danh mà nên viết thế nào cho ổn thỏa lương tâm.

            Các tội danh như “gián điệp, lật đổ, bạo loạn”,...không thể nhận được. Về một số tội danh khác, dù không hề nhận tội, vẫn có thể khôn khéo viết theo kiểu chơi chữ : “Vì danh dự của Nhà cầm quyền CSVN, tôi chấp nhận thi hành án”. Trước đây, hầu hết các Nhân viên Chế độ Sài Gòn đều viết : “Tôi an tâm cải tạo” (ý nói tôi an tâm tu sửa bản thân, không trốn trại). Tốt nhất là khuớc từ viết kiểm điểm, hiên ngang chỉ nhận mình là tù nhân lương tâm, an tâm ở cho hết án và trông đợi sự can thiệp của Quốc tế. Tuyệt vời hơn, thay vì kiểm điểm bản thân, NCSHB nên tận dụng dịp có được giấy bút này mà kiểm điểm lại bạo quyền CS cho thật chuẩn xác, đanh thép, sắc bén, dù có thể vì đó mà bị gia tăng hình phạt (bị cùm chân, kiên giam, biệt giam,…).

            7.12. Bị ràng buộc sau khi ra khỏi tù : Bước đàn áp 12 :

            Thường khi nhận Giấy Ra Trại không có ràng buộc gì, nhưng khi về trình diện tại địa phương thì rất dễ bị ràng buộc. Vậy, ngay từ đầu, khi về lại đia phương, NCSHB phải biết đề kháng không sợ hãi, không chịu sự ràng buộc phi lý. Và bạo quyền phường, xã không thể đủ bản lãnh để ràng buộc chúng ta, nên lờ đi để chúng ta yên. Ví dụ, quy định phải trình diện hàng tháng, đi ra khỏi xã, phường phải xin phép,... Nếu chúng ta không chấp nhận, thì bạo quyền ấy cũng không áp đặt chúng ta được, đành chỉ biết xí xóa cho qua, để giữ thể diện cho chính họ.

            Chúng ta lại tiếp tục chiến đấu !

            Chúc quý bạn luôn an vui và thành công trong Sự nghiệp đem Công lý, Tự do Dân chủ đến cho Tổ quốc và Đồng bào thân yêu. Mến chào tất cả các CSHB của VN ! @@@

            Tù nhân lương tâm Lm Tađêô Nguyễn Văn Lý - 30.4.2006 – 30.5.2010

 


Posted on 16 Mar 2010
TOP
back to Audio FreeViet INDEX
...MORE COLLECTIONS

  • Giáo xứ Hà Đông + Việt cộng âm mưu cướp tài sản Công Giáo
  • Liên phòng PALTALK: Yểm trợ Khối 8406 bốn năm hoạt động kiên trì, gian nan
  • Lê Thị Công Nhân: một mũi tên, một thành trì!
  • Việt cộng phóng thích Linh mục Nguyễn Văn Lý!
  • Mục Sư Trần Thanh Vân: Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam tại Hoa Kỳ chúc Tết Đồng Bào
  • Thủ tục Khiếu Tố các vi phạm Nhân Quyền tại Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc
  • Gs Nguyễn Chính Kết: Cuộc đấu tranh trong Nước hiện nay
  • Lê Thị Huệ phỏng vấn nhà hoạt động Thi Vũ Võ Văn Ái
  • Giáo xứ Đồng Chiêm: Việt Cộng đánh dân đổ máu, thương tích nặng
  • TS Nguyễn Xuân Nghĩa: Giờ Giải Ảo + Bên Kia Màn Khói
  • Ts Phan Văn Song: Tinh thần Đại Việt giữ nước và cứu nước
  • Ts Nguyễn Đình Thắng: Muốn thay đổi, phải hành động!


    Các Đài Phát Thanh Việt Ngữ
    hướng về Việt Nam:

    » VOA
    » BBC phát thanh từ Luân Đôn
    » RFI (Radio France Internationale)
    » RFA - Radio Free Asia
    » VERITAS - Chân Lý Á Châu
    » Đài Phật Giáo Việt Nam

    Các đài phát thanh từ Hoa Kỳ:

    » Radio Bolsa
    » Saigon Radio Hải Ngoại


    « FreeVietNews.com

  •  



      
      Services | © 2008 - 2024
    (1)