Translate this page: English French German Spanish Vietnam
Mặc Giao: Bước đường cùng của Cộng sản Việt Nam

Thưa quý vị quý bạn, trước sự kiện nhà nước Việt Cộng chiếm đoạt đất đai, đánh đập khủng bố các linh mục giáo dân Tam Tòa thuộc giáo phận Vinh, kính chuyển đến quý tu sĩ giáo dân Tam Tòa cùng đồng bào quốc nội: Lời nhận định, chia xẻ, tâm tình của nhà văn Mặc Giao, cựu dân biểu Việt Nam Cộng Hòa, hiện là chủ tịch Ủy Ban Canada Tự Do Tôn Giáo cho Việt Nam. (bấm nghe âm thanh phát biểu)

http://audio.freevietnews.com/20090907_macgiao.m3u

 

Hải ngoại ngày 7 tháng 9, 2009


BƯỚC ĐƯỜNG CÙNG CỦA

CỘNG SẢN VIỆT NAM

 

      Mặc Giao

 

Thưa đồng bào trong nước,

 

Chúng tôi tuy sống ở ngoại quốc nhưng vẫn luôn theo dõi sát những gì xảy ra tại quê nhà. Theo dõi để cùng vui, cùng buồn và cùng lo với trên 80 triệu đồng bào cùng máu mủ trong đó có cha mẹ, anh em, bạn bè của chúng tôi.

 

Trong thời gian gần đây, chúng tôi nhận được nhiều tin tức liên quan đến việc đàn áp những người dám lên tiếng bênh vực những đồng bào vô tội bị xử oan ức cũng như bênh vực quyền làm người của dân Việt Nam. Đó là các luật sư Lê Trần Luật, Lê Công Định, anh Nguyễn Tiến Trung, cựu sĩ quan Trần Anh Kim… Việc áp lực những người này phải lên truyền hình thú tội và xin khoan hồng là một hình thức ép cung bằng dọa nạt, hứa hẹn, tra tấn tinh thần và thể lý, trái với những nguyên tắc luật pháp thông thường.

 

Cộng sản còn bịt miệng và bắt bớ những nhà văn, nhà báo, những người viết trên các mạng máy vi tính, như Tô Hải, Phạm Đoan Trang, Mẹ Nấm, Người Buôn Gió v.v… chỉ vì họ muốn nói lên sự thật, đặc biệt là sự thật về việc nhà cầm quyền VN bị khuất phục trước hành động xâm lăng của Trung Quốc về lãnh thổ, lãnh hải và khai thác bauxite tại Tây Nguyên.

 

Tệ hại hơn nữa là những tin về việc chiếm đất nhà thờ Tam Tòa tại Đồng Hới, thuộc giáo phận Vinh, bắt nhốt 19 giáo dân, đánh đập dã man những giáo dân cầu nguyện đòi lại đất của họ một cách hòa bình, trong đó có hai linh mục bị đánh trọng thương.

 










Những sự việc dồn dập như trên đã chứng tỏ sự chống đối của nhân dân càng ngày càng gia tăng và cộng sản càng trở nên hung hãn trong việc đàn áp vì họ đang trong tình trạng bị dồn tới chân tường, phải dùng hết sức lực để chống đỡ hầu tìm cách sống còn, bất chấp luật lệ, không màng tới tình người và tình nghiã đồng bào. Mục đích duy nhất của họ là giữ cho đảng cộng sản tồn tại bằng bất cứ giá nào, dù bằng giá hy sinh quyền lợi của đất nước và những quyền căn bản của công dân.

 

Sau bao nhiêu năm đói khổ và chết chóc vì chiến tranh, vì cải cách ruộng đất, vì chế độ tem phiếu, vì những biện pháp kiểm soát người dân từ cuộc sống tư riêng tới những ý nghĩ trong đầu, ai cũng tưởng khi chiến tranh chấm dứt, đời sống nhân dân sẽ được cải thiện, chẳng những về vật chất mà nhất là về phương diện tinh thần, tức là được trả lại những quyền tự do căn bản để được sống hạnh phúc, sống một cuộc đời theo ý muốn và góp phần xây dựng đất nước giầu mạnh.

 

Nhưng khi nhìn lại 34 năm qua, từ khi súng đạn đã im tiếng trên quê hương, trong khi các quốc gia láng giềng như Thái Lan, Mã Lai, Đài Loan, Tân Gia Ba đã thực hiện những tiến bộ vượt bực, cả về kinh tế lẫn chính trị với chế độ tự do dân chủ vững mạnh, thì đất nước Việt Nam thân yêu của chúng ta vẫn chìm đắm trong sự lạc hậu, thua kém người ngày càng xa, dân Việt Nam thì bị kềm kẹp, bóc lột bởi một thiểu số lãnh đạo chỉ biết dùng bạo lực, gian trá và tham nhũng để cai trị dân.

 

Từ khi nhà nước phải bắt buộc áp dụng chính sách đổi mới, đời sống vật chất của dân ta được cải thiện phần nào vì lý do con đường phát triển kinh tế theo chủ thuyết cộng sản sản đã hoàn toàn bế tắc, nên những người cầm quyền phải thay đổi cách làm ăn, một số biện pháp ngăn sông cấm chợ đã được hủy bỏ. Tuy nhiên việc đổi mới kinh tế này chỉ cho phép dân đen được gặm chút xương. Bao nhiêu những miếng thịt ngon đã vào miệng các quan chức và những người có liên hệ với họ! Dù các quan đã no nhưng những quyền căn bản của người dân vẫn không được trả.

 

Dân ta vẫn chưa có quyền sở hữu đất đai. Mỗi khi nghe tin có dự án sẽ được thực hiện tại địa phương mình là dân hoảng sợ: không biết căn nhà, miếng đất của mình sẽ bị xung công lúc nào!


Thái Hà thánh giá


Các tôn giáo đòi lại đất đai, cơ sở của mình để làm nơi thờ phượng hoặc sinh hoạt thì bị vu oan là phá hoại tài sản quốc gia, gây xáo trộn trật tự công cộng, bị công an và đám côn đồ được nhà nước thuê đóng vai "nhân dân tự phát" xông vào đánh đập dã man. Những người đi đòi đất của mình hay của cộng đoàn mình còn bị nhốt tù và đưa ra tòa xử. Công lý ở đâu? Nhà nước pháp quyền ở đâu?

 

Quyền tự do ngôn luận tại Việt Nam hoàn toàn bị tước đoạt. Tất cả các tờ báo, các đài truyền thanh, truyền hình đều nằm trong tay các cơ quan nhà nước. Vì thế nhà cầm quyền muốn nhào nặn tin tức kiểu nào tùy ý, người dân chỉ được nghe những gì nhà nước muốn cho nghe.












Ngay những người muốn lên tiếng hô hào bảo vệ tổ quốc, chống lại âm mưu xâm lăng lãnh thổ và lãnh hải của Trung Quốc cũng bị nhà nước bịt miệng, bắt đi thẩm vấn, nhốt tù. Như vậy quyền yêu nước cũng không được chấp nhận. Muốn yêu nước cũng phải được phép của nhà nước cộng sản. Điều này chứng tỏ sự độc tài đã đi tới điểm tuyệt đối và cũng tố cáo sự lệ thuộc và thân phận tay sai của cộng sản Việt Nam đối với Trung Quốc.

 

Những hành động ăn gian nói dối, vu oan giá họa, áp lực ép cung, thuê côn đồ đánh người tu hành, ném phân và chuột chết vào cửa nhà của những người đối lập… chứng tỏ chính quyền Việt Nam hiện nay đã xuống cấp một cách trầm trọng, không xứng đáng cầm quyền cai trị dân. Thêm vào đó là nạn tham nhũng hoành hành từ trên xuống dưới, gây khốn khổ cho mọi tầng lớp nhân dân và có nguy cơ làm băng hoại toàn thể xã hội Việt Nam.

 

Ấy là chúng ta chưa nói tới sự hỗn loạn và thối nát của hệ thống y tế và giáo dục. Người đau ốm không được chữa trị nếu không có tiền đóng nhà thương và tiền đút lót ở mọi cửa. Người trẻ không được dậy dỗ tới nơi tới chốn để trở thành những công dân hữu dụng mai sau. Trái lại, họ chỉ được thấy những gương xấu tràn lan khắp xã hội, kể cả nơi những thầy cô lẽ ra phải làm gương tốt cho học trò. Ai cũng nhận thấy tình trạng đất nước bi đát như trên dù chỉ qua vài nét phác họa.

 










Những người cộng sản không có chính sách đường dài vì họ nghĩ chế độ của họ không còn tồn tại được bao lâu. Chính sách đường dài là phải lo bảo vệ tổ quốc, tìm phúc lợi cho nhân dân trong hiện tại và xây dựng những thế hệ công dân tốt cho mai sau.


Lối vơ vét trước khi chạy là chính sách hiện nay của cộng sản. Và khi muốn chạy an toàn thì phải tìm cách đạp đổ mọi cản trở trên đường tẩu thoát. Đó là lý do những người cầm quyền cộng sản hiện nay đang điên khùng đàn áp mọi thành phần nhân dân mà họ nghĩ có thể làm họ mất ăn và khó chạy thoát.

 

Càng thấy cộng sản phản ứng một cách điên khùng, chúng ta càng không sợ hãi, vì kẻ mạnh thì thường không vội vã, dễ ứng xử hợp tình hợp lý. Ngược lại, kẻ yếu lại hay hùng hổ, phách lối để che đậy thế yếu của mình. Kẻ yếu trước khi bỏ chạy cũng thường có những hành động tàn ác, phá phách, vô trách nhiệm. Nhưng càng phản ứng điên khùng thì bước đường cùng đến với họ càng nhanh.

 










Họ biết rất rõ nhân dân đã bất mãn cao độ, đã quá chán ghét họ, chỉ chờ cơ hội là vùng lên đạp đổ cả hệ thống cai trị độc tài, thối nát và bất lực. Họ biết quốc tế khinh thường họ, vì họ vi phạm mọi thứ nhân quyền một cách trắng trợn và vẫn giữ thái độ trí trá cố hữu trong những bang giao. Họ biết họ đang bị ngoại bang chèn ép vì đã chấp nhận làm tay sai cho ngoại bang. Họ biết nội bộ của chính họ đang xâu xé nhau vì tranh dành quyền lợi và cả trong việc chọn lựa một giải pháp tự cứu.

 

Toàn dân Việt Nam còn chờ đợi gì mà không đồng loạt đứng lên xua đuổi bọn sói lang độc ác chưa từng có trong lịch sử dân tộc từ khi dựng nước tới nay? 55 năm chịu đựng đối với dân miền Bắc và 34 năm với dân miền Nam đã qúa đủ rồi! Lịch sử phải được sang trang càng sớm càng tốt để chúng ta có cơ hội nắm tay nhau xây dựng lại đất nước và đem lại tình yêu thương cho mọi thành phần dân tộc.

 

      Xin kính chào đồng bào trong tình đoàn kết và

trong quyết tâm xây dựng một tương lai tươi sáng cho quê hương.

 

Mặc Giao

Canada ngày 7 tháng 9, 2009


 http://4.bp.blogspot.com/_VUOKu9Q80PQ/R_VNaLjgxrI/AAAAAAAAADk/HBMxwg-eCeY/s400/h1.jpg

Nhà văn Mặc Giao nguyên là cựu dân biểu

Việt Nam Cộng Hòa, hiện nay là chủ tịch

Uỷ Ban Canada Tự Do Tôn Giáo cho Việt Nam.



(bài post thêm)

Trích www.diendangiaodan.com

 

VIẾT TỪ CANADA

 

Mặc Giao

 

TAM TÒA:

CON ĐƯỜNG TỰ HỦY CỦA CỘNG SẢN

 

      Kể từ khi cộng sản đàn áp dã man giáo sĩ và giáo dân tại Tam Tòa vào tháng 7-2009, người lên tiếng mạnh mẽ nhất với những lý luận vững chắc nhất không phải là một giám mục nào, mà là Linh mục Pascal Nguyễn Ngọc Tỉnh thuộc Dòng Phanxicô, tu viện Đa Kao, Sài Gòn. Sau bài “Tam Tòa:chuyện nhỏ?!” được viết ngày 31-07-2009 (anh Trần Phong Vũ phân tích và bình luận trong số báo này), Linh mục Nguyễn Ngọc Tỉnh đã giảng một bài rất thẳng thắn và sâu sắc trong thánh lễ ngày 9 tháng 8 tại nhà thờ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp, thuộc Dòng Chúa Cứu Thế, đường Kỳ Đồng, Sài Gòn. Thánh lễ này do các linh mục Dòng Chúa Cứu Thế gốc giáo phận Vinh tổ chức.

 

      Chúng tôi không thuật lại toàn bộ bài giảng, chỉ xin nhắc lại những điều chúng tôi cho là quan trọng và ý nghiã nhất:

 

      1/ Giáo Hội phải trả giá: Giáo Hội Công Giáo VN được phép xây cất những nhà thờ, chủng viện, tu viện hoành tráng, số chủng sinh, linh mục gia tăng, các giám mục, linh mục, tu sĩ được đi nước ngoài như đi chợ.


Tất cả những thứ “được phép” này đã tiếp tay cho chiến thuật tuyên truyền về tự do tôn giáo của nhà cầm quyền và phải trả giá bằng sự im lặng trước những sự kiện dân oan đòi đất, những người tranh đấu cho nhân quyền bị bắt bớ, việc mất đất , mất biển và vụ bauxite. Việc làm thinh của Giáo Hội trước những vấn đề này đã khiến người ta có cảm tưởng Giáo Hội tự tách mình ra khỏi cộng đồng dân tộc.

 

      2/ Giáo Hội đã không làm bổn phận của mình: Giáo Hội xa lạ với người nghèo, lạnh lùng với các tôn giáo khác. Ủy Ban Truyền Thông Xã Hội chỉ là cỗ máy trùm mền. Ủy Ban Công Lý và Hòa Bình, một định chế quan trọng của Giáo Hội, không được thành lập. Đạo chỉ còn là một thứ nghi thức bề ngoài.

 

      3/ Hậu qủa: Tất cả những điều trên đã biến Giáo Hội thành đồ trang trí cho chế độ, đã làm cho hình ảnh của Giáo Hội và của Chúa Kitô có nguy cơ bị biến dạng. Điều này làm chúng ta lo âu hơn là mất vài miếng đất.

 

      4/ Phải cầu nguyện cho những gì?: Không phải chỉ cầu nguyện cho việc đòi lại vài miếng đất bị chiếm bất hợp pháp, dù tôn giáo cần không gian cần thiết để cầu nguyện, nhưng phải nhìn vấn đề một cách toàn diện. Vì vậy phải cầu:

-        Cho những người cầm quyền biết chúng ta không chấp nhận mãi mãi bị đối xử bất công,

-        Cho chúng ta ý thức là chúng ta không sống trên cung trăng, trên sao hỏa, nhưng sống với đồng bào, với đất nước Việt Nam,

-        Cho khát vọng tự do, dân chủ, công lý phải là khát vọng của cộng đồng tín hữu,

-        Cho sự đồng tâm nhất trí của cộng đồng tạo nên sức mạnh của lòng tin,

-        Cho các vị lãnh đạo Giáo Hội VN không phải trải qua kinh nghiệm đau thương như Giáo Hội Ba Lan: một tổng giám mục phải từ chức vì là cựu điểm chỉ viên của cộng sản,

-        Cho các mục tử biết tích cực tham gia vào việc tái lập công lý và hòa bình, vì “Linh mục thì nhiều, mục tử chẳng có bao nhiêu” (Thánh Âu-cơ-tinh).

 

      Nếu giáo dân viết ra những điều trên, chắc chắn sẽ bị lên án là “chống cha chống Chúa”. Khi một linh mục thẳng thắn nêu lên những sự thật đau lòng và những ước mong cho Giáo Hội phải dấn thân hành động để khỏi làm biến dạng khuôn mặt của Chúa Kitô, hỏi có ai dám kết án vị linh mục này? Linh mục Nguyễn Ngọc Tỉnh không làm công việc “vạch áo cho người xem lưng”, nhưng vì “ở trong chăn” nên phải nói lên sự thật một cách can đảm.

 

Sự can đảm càng lớn lao hơn khi những lời sự thật nhắm thẳng vào những vị lãnh đạo của Giáo Hội và giữa một bầy thú dữ luôn rình rập để phanh thây những ai dám tố cáo lòng lang dạ sói của chúng. Chúng ta hy vọng những lời sự thật này sẽ đánh động tâm tư các chủ chăn. Trong trường hợp các ngài đang có những suy nghĩ thận trọng để đưa ra một đường lối ôn hòa nhưng hữu hiệu, những lời phát biểu của Linh mục Nguyễn Ngọc Tỉnh sẽ là một đóng góp giá trị cho một đường lối mới, nếu có.

 

Khi kết thúc phần viết này, chúng tôi được đọc bản tin của Catholic World News đăng trên VietCatholic ngày 14-08-09, theo đó Hội Đồng Giám Mục VN cho phổ biến ngày 12-08-09 một lời tuyên bố kêu gọi đối thoại hòa bình về những cuộc đàn áp đang diễn ra nhắm vào giáo dân thuộc giáo phận Vinh. Hội Đồng Giám Mục tỏ mối quan tâm về những căng thẳng do việc tranh chấp đất đai giữa giáo dân và nhà cầm quyền địa phương, đặc biệt là những phương pháp cực đoan do chính phủ thi hành.

 

Các giám mục cũng đòi hỏi nhà nước cải tổ luật đất đai và tôn trọng quyền sở hữu đất của công dân, nếu để nhà nước độc quyền quản trị như hiện nay, sẽ sinh ra lạm dụng và tham nhũng. Các giám mục cũng than phiền về việc các cơ quan truyền thông nhà nước không tôn trọng sự thật khi loan tin về các vụ tranh chấp. Như vậy là Hội Đồng Giám Mục VN đã có lên tiếng về vụ Tam Tòa thuộc giáo phận Vinh.

 

Tuy nhiên, lời lên tiếng xem ra qúa yếu ớt, nếu không nói là qúa nể nang nhà cầm quyền trong khi đất nhà thờ bị phong tỏa, thánh giá Chúa bị lấy đi, 20 người trong đó có 2 linh mục bị đánh trọng thương, người gẫy tay, người bể đầu, người gần lòi con mắt, nhiều người khác bị bắt đi điều tra. Chúng ta không đòi hỏi một cuộc đối đầu mắt trả mắt, răng trả răng, nhưng lẽ ra Hội Đồng Giám Mục phải đòi truy nguyên trách nhiệm của những người gây ra vụ này, đòi bồi thường xứng đáng cho nạn nhân, trả lại đất nhà thờ và tự hậu chấm dứt những hành động dã man tương tự. Như vậy may ra nhà cầm quyền mới quan tâm phần nào và các nạn nhân cũng như toàn thể giáo dân mới được an ủi vì thấy con chiên không bị các chủ chăn bỏ rơi.


ĐẶC ĐIỂM ĐỊA LÝ VÀ NHÂN VĂN
CỦA GIÁO PHẬN VINH

 

      Giáo phận Vinh nằm trên địa bàn của ba tỉnh Nghệ An, Hà Tĩnh và Quảng Bình, vùng đất cằn cỗi và nghèo nhất nước, lại lắm thiên tai, bão tố xảy ra hàng năm. Có lẽ điều kiện thiên nhiên khắc nghiệt đã tạo cho dân vùng này một ý chí sắt đá và sự cố gắng phấn đấu vượt bực để sống còn và cạnh tranh với đời.


Chính vì vậy mà vùng này đã sản sinh ra nhiều nhân vật có tài cũng như nhiều nhân vật có tật: Nguyễn Công Trứ, Nguyễn Du, Phan Bội Châu, Ngô Đình Diệm, Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp, Hồ Tùng Mậu, Đồng Sĩ Nguyên… Ai theo cộng sản thì là thứ cộng sản ác ôn và qúa khích nhất. Ai chống cộng thì cũng là những người không thể đội trời chung với cộng sản.

 

http://3.bp.blogspot.com/_OZEW1KPpFOI/SnBWjACoGFI/AAAAAAAAB_M/9nAv3usN25g/s400/90728ThanhGiaTamToa.jpg


Trong giai đoạn 1947-1954, việc đối đầu giữa giáo dân tập hợp trong Liên Đoàn Công Giáo và cộng sản rất gay go, vụ Quỳnh Lưu đã gây rúng động dư luận khi dân làng này rào làng giữ đạo và bị cộng sản tàn sát. Ngay sau Hiệp Định Genève 1954, một phong trào đòi di cư vào Nam đã nổi lên rất mạnh tại vùng này nhưng đã bị cộng sản đàn áp và che đậy khiến cơ quan Kiểm Soát Đình Chiến Quốc Tế không hay biết.


Nhiều người bị nhốt tù. Nhiều người khác đã liều mạng vượt tuyến vào Nam hoặc trốn sang Lào. Theo tin từ trong nước, những năm gần đây, dân vùng Nghệ An, Hà Tĩnh đã bí mật thủ tiêu nhiều cán bộ cộng sản ác ôn. Nhà cầm quyền không tìm ra manh mối và phải ém nhẹm tin này.

 


    






















Giáo dân địa phận Vinh là những người con của vùng đất này. Ngoài đức tin Công Giáo, họ cũng có đầy đủ cá tính của dân vùng “đất cầy lên sỏi đá”. Đó là cứng rắn, kiên cường, không sợ hãi, sẵn sàng tranh đấu cho điều mình tin.


Cộng sản đụng tới giáo dân Thái Hà là húc đầu vào tường, nhưng khi đụng tới giáo dân địa phận Vinh là húc đầu vào đá. Sau khi sự việc xảy ra tại Tam Tòa, chỉ một lời kêu gọi của chủ chăn, Giám Mục Cao Đình Thuyên, đang tham dự Ad limina (gặp gỡ Đức Giáo Hoàng theo định kỳ) tại Roma gửi về là toàn bộ gần nửa triệu giáo dân tụ tập trong 178 nhà thờ ngày 2-8-2009 đã đồng thanh biểu lộ lập trường và dâng lời cầu nguyện.



Ngày lễ Đức Mẹ lên trời 15-08-09, ngay từ 8 giờ sáng đã có hàng trăm ngàn giáo dân kéo về nhà thờ chính tòa Xã Đoài để dự lễ kính Đức Mẹ và cầu cho Tam Tòa. Đó là một cuộc tập họp đông đảo và nhiều ý nghiã. Cảnh đón chủ chăn trở về tại phi trường Vinh ngày 11 tháng 8 và suốt dọc đường dẫn tới nhà thờ chính tòa đã tạo một ấn tượng mạnh về tình đoàn kết và sự hiên ngang bầy tỏ lập trường của giáo dân.


Các lãnh tụ cộng sản có nằm mơ cũng không thấy mình được đón tiếp đông đảo và chân tình như thế này. Ngoài việc tỏ nỗi hân hoan đón vị chủ chăn trở về với đoàn chiên đang gặp cơn bách hại, hành ngàn người với rừng cờ Hội Thánh còn muốn bầy tỏ cho nhà cầm quyền và những phần tử côn đồ biết là họ không sợ hãi trước những đe dọa và bạo lực.

 

      Vị mục tử của giáo phận Vinh, Giám Mục Phaolô Maria Cao Đình Thuyên, cũng là người của vùng đất này. Ngài sinh năm 1927 tại Hà Tĩnh, năm nay 82 tuổi. Tuy là vị cao niên nhất trong hàng giám mục Việt Nam, ngài vẫn còn khỏe mạnh về thể chất và minh mẫn về tinh thần. Ngài là vị mục tử nhân từ và năng động, có lập trường rõ ràng, dứt khoát.


Khi vụ Thái Hà xảy ra, ngài đã dẫn ngay một đoàn linh mục Vinh đến Thái Hà để tỏ tình liên đới và tuyên bố: “Chuyện của Thái Hà cũng là chuyện của Vinh”. Trong thánh lễ mừng Đức Mẹ lên trời tại nhà thờ chính tòa Xã Đoài ngày 15-08-2009, Đức Cha đã tuyên bố một câu đánh động lòng người và biểu tỏ sự đồng tâm nhất trí giữa chủ chăn và đoàn chiên của giáo phận Vinh:











“Giáo phận Vinh không phải chỉ có một Cao Đình Thuyên mà có cả 500,000 Cao Đình Thuyên”. Với bản lãnh kiên cường và với tuổi đời như vậy, ngài đâu có sợ hãi gì. Cộng sản sinh sự với linh mục và giáo dân của ngài là chắc chắn sẽ phải đương đầu với một khối “vững như bàn thạch”.

 

CON ĐƯỜNG TỰ HỦY

 

      Theo lẽ thường của trời đất, người cai trị dân phải dùng “đức trị” để dân được sống an bình, thương yêu nhau và kính trọng người cai trị. Nếu dùng “lực trị” sẽ chỉ gây oán hờn và đưa đến bất ổn xã hội. Người quân tử dùng đức, kẻ tiểu nhân dùng lực: “Quân tử dĩ đức, tiểu nhân dĩ lực” (Tuân Tử).


Chúng ta chẳng dám mong cộng sản biết dùng đức vì họ không phải là quân tử, nhưng chúng ta đã từng hy vọng ít ra họ phải có sự khôn ngoan tối thiểu cần thiết, biết tạo một xã hội ổn định, biết giải trừ những bất mãn giữa người dân và người cầm quyền để có thể cai trị dễ dàng và lâu dài. Ngược lại họ chỉ chủ trương gây chia rẽ và oán thù. Đuổi nhà, chiếm đất của người dân, tịch thu đất và cơ sở thờ phượng của các tôn giáo.

 

Khi người ta đòi lại thì cho công an đánh đập thẳng tay, lại còn thuê côn đồ hoặc cho công an giả dạng thành nhân dân tự phát để chửi rủa, hành hung các nạn nhân trước sự vô cảm và bất động của các lực lượng an ninh đứng canh gác ngay đó.


Hiện nay giáo dân Tam Tòa vẫn còn tiếp tục bị khủng bố. Theo tin từ Đồng Hới gửi đi ngày 11 tháng 8, bất cứ một giáo dân nào ra đường cũng có thể bị công an hay côn đồ hành hung. Một giáo dân bị người lạ đập vỡ cửa nhà, phá nát tivi, đồ đạc trong nhà, trong khi công an đứng bên ngoài bảo kê cho kẻ đập phá. Một số giáo dân buôn bán ở chợ đã bị bọn côn đồ xúi dục để những thành phần bất hảo ném những thứ dơ bẩn vào hàng quán của họ khiến họ hết đường sinh sống.

 

Hình ảnh giáo dân tham gia các cuộc cầu nguyện được phóng lớn và dán trên các thân cây để bọn đánh thuê chém mướn dễ nhận diện và giở thủ đoạn. Các cơ quan truyền thông trung ương và địa phương suốt ngày xuyên tạc giáo dân Tam Tòa, kết án họ là những kẻ làm loạn, phá vỡ trật tự xã hội và an ninh công cộng.


Việc này khiến đồng bào không Công Giáo hiểu lầm giáo dân là bọn phá hoại, chuyên môn đòi đặc quyền. Sự hiểu lầm này sẽ gây hậu qủa trầm trọng cho tình đoàn kết dân tộc và liên hệ hài hòa giữa các tôn giáo. Nó sẽ tác hại lâu dài, cả sau khi chế độ cộng sản xụp đổ.

 

Nói tóm lại, những người cộng sản không quan tâm gì tới dân, tới nước, tới tương lai dân tộc. Họ chỉ cần giữ quyền bằng bất cứ giá nào, bất cứ phương tiện nào. Phương tiện ưu tiên họ dùng là gian dối, chia rẽ và bạo lực. Họ không có lương tâm, bất cần lẽ phải và nhất là bất cần dân. Điều này sẽ đưa họ vào con đường tự hủy, vì như Tuân Tử đã viết: “Vua là thuyền, thứ dân là nước. Nước chở thuyền, nhưng nước lại đánh đắm thuyền” (Quân giả chu dã, thứ dân thủy dã, thủy tắc chế tài chu, thủy tắc phúc chu).

 









Sau khi gây ra vụ Tòa Khâm Sứ và Thái Hà, cộng sản tưởng cứ áp dụng biện pháp bạo lực và dối trá là sẽ dẹp yên mọi chuyện. Sự thật, vấn đề Tòa Khâm Sứ và Thái Hà vẫn còn nguyên đó, ngọn lửa đã hạ nhưng lớp than hồng vẫn tiếp tục nóng, chỉ cần một cơn gió nhẹ là sẽ bùng trở lại.


Cộng sản đã tính sai khi áp dụng cùng một biện pháp với giáo dân Tam Tòa. Phản ứng Tam Tòa còn mạnh hơn, đồng bộ hơn phản ứng Thái Hà. Thay vì làm cháy nhà, họ đã làm cháy rừng. Họ hãy chờ hậu qủa. Chúng ta không mong máu đồng bào phải đổ, người vô tội bị đánh đánh đập và bị bắt vào tù.

 

Nhưng nếu có thêm những vụ Thái Hà, Tam Tòa xảy ra dưới vĩ tuyến 17, từ Quảng Trị vào đến Cà Mau, thì ngày tàn của chế độ cộng sản sẽ đến nhanh hơn. Ung nhọt khi xưng tấy lên thì phải bể mới mong lành. Việc gì lãnh đạo các tôn giáo không làm thì tín đồ sẽ làm vì họ có đức tin và không có chức, quyền và lợi để sợ mất. Việc gì các đảng phái chính trị chưa thể làm thì nhân dân sẽ làm. Đừng coi thường dân và chê họ như rắn không đầu. Họ sẽ tạo ra đầu mới để thay thế những cái đầu cũ sơ cứng và hèn nhát.


Con giun bị xéo mãi cũng quằn. Dân Việt Nam sẽ dùng nhiệt huyết và lòng tin để vùng lên đòi lại quyền sống của mình và tương lai đất nước. Lòng tin sẽ trở thành vô địch. Lòng tin không sợ gươm dáo vì lòng tin được dậy rằng: “ Kẻ nào dùng gươm sẽ phải chết vì gươm”.

 http://thumbs.dreamstime.com/thumb_189/1190716985u445S8.jpg

Mặc Giao

Hải ngoại tháng 8, 2009



KÍNH NHỜ PHỔ BIẾN VỀ VIỆT NAM

www.freevietnews.com/audio


Posted on 08 Sep 2009
TOP
back to Audio FreeViet INDEX
...MORE COLLECTIONS

  • Tiến sĩ Nguyễn văn Canh: Đảng CSVN là thái thú của Trung Cộng đang thực thi đường lối của nhà Hán! (10/2009)
  • Tiến sĩ Hà văn Hải: Cộng sản Việt Nam phải bị giải thể! (10/2009)
  • Sinh Viên Yêu Nước--- audio nhạc Lê Huy Phong
  • Nguyễn Chí Thiện: Hồ Chí Minh và Bộ Chính Trị Đảng VC đáng bị treo cổ vì tội ác diệt chủng (6/2009)
  • Hòa Thượng Thích Quảng Độ: Cội Tùng Trước Gió
  • Nguyên Dung: Các Bạn ơi, Phải Dứt Điểm Chế Độ Này! (10/2009)
  • 40 Bài Ca Sinh Hoạt vui tươi cho Thanh Thiếu Niên -- Collection01
  • 32 Bài Ca Sinh Hoạt vui tươi cho Thanh Thiếu Niên -- Collection02
  • AUDIO PALTALK Phòng "8406": Mỗi Chủ Nhật 7:00pm tối giờ California

  • Việt Cộng ngang nhiên cướp Trường Giáo Lý Loan Lý (Huế)
  • Lm Phan văn Lợi: Tôn giáo trong dòng sinh mệnh Dân Tộc
  • Mặc Giao: Con Đường tìm Công Lý chưa kết thúc
  • Gs Nguyễn văn Canh: Những hành vi của Việt Cộng trái với quy định quốc tế
  • Ts Mai Thanh Truyết: Đồng loạt đứng lên giành lại Đất Nước Việt Nam!
  • Đức Tổng Giám Mục NGÔ QUANG KIỆT, Tổng Thư Ký Hội Đồng Giám Mục Việt Nam
  • Bài Giảng của Lm Nguyễn Văn Khải: Sự Câm Điếc về Nhân Cách và Tâm Linh
  • Mặc Giao: Bước đường cùng của Cộng sản Việt Nam
  • Đức Hồng Y Nguyễn Văn Thuận: Con có Một Tổ Quốc
  • Thông Bạch Vu Lan 8/2009 + Radio Phật Giáo + www.queme.net
  • TS Nguyễn Xuân Nghĩa: Giờ Giải Ảo + Bên Kia Màn Khói
  • Ts Phan Văn Song: Tinh thần Đại Việt giữ nước và cứu nước
  • Ts Nguyễn Đình Thắng: Muốn thay đổi, phải hành động!


    Các Đài Phát Thanh Việt Ngữ
    hướng về Việt Nam:

    » VOA
    » BBC phát thanh từ Luân Đôn
    » RFI (Radio France Internationale)
    » RFA - Radio Free Asia
    » VERITAS - Chân Lý Á Châu
    » Đài Phật Giáo Việt Nam

    Các đài phát thanh từ Hoa Kỳ:

    » Radio Bolsa
    » Saigon Radio Hải Ngoại


    « FreeVietNews.com

  •  



      
      Services | © 2008 - 2024
    (1)